Eothur Phiêu Lưu Ký

Chương 124 : Rút Lui

Ngày đăng: 13:14 22/03/20

Vẫn có một ít kẻ thù chưa chịu bỏ cuộc. Chúng lao đến với lòng hận thù và cơn tức giận muốn giết chết Eothur. Nhưng chưa đến vài giây, xác chúng đã nằm gục bên dưới chân hắn, cùng với cái xác không đầu tên thủ lĩnh.
“ Rohan muôn năm,... “ Các chiến binh Rohan được tiếp thêm sức lực. Trong khi kẻ thù gần như bắt đầu mất hết cả ý chí. Có nhiều tên bắt đầu bỏ chạy khỏi chiến trường. Rồi từ từ, ngày càng đông dần và cho đến khi những kẻ sống sót người Dunlend đã đầu hàng hết toàn bộ. Mọi việc xảy ra đều chưa đến nửa giờ đồng hồ.
Việc cần thiết mà họ phải làm tiếp theo là thanh toán lũ sói Wargs. Eothur nhanh chóng kéo mọi người sang trợ giúp cho Grimbold và Elfhelm. Đối với đám này, không thể nào nói tiếng người hay hù dọa bằng âm thanh được. Chỉ có cách là giết,... cho đến khi chúng hoảng sợ và tự bỏ chạy.
Ngoài ra lúc đối đấu với bọn này, thanh AngaNim tự động nhận biết đâu là sinh vật bóng tối. Một lần nữa nó được phát sáng, khiến cho hàng ngàn người Rohan tò mò nhìn chăm chăm.
Đâm thanh kiếm kết thúc mạng sống của một con. Eothur hơi chút thở dốc, hắn ngước đầu lên nhìn mọi người nhem nhuốc, bẩn thỉu với những mảng đen bám trên quần áo, khuôn mặt hay các vệt máu đỏ tanh tưởi.
“ Grimbold,... tập hợp người. Chúng ta phải mau chóng trợ giúp Theodred. “ Eothur dặn dò vị tướng lĩnh đang đứng đơ người. Sau đó, hắn kiếm một tảng đá lớn và trèo lên trên đó, cất cao giọng.
“ Hỡi những người anh em. Ta biết các ngươi đã mệt mỏi và đuối sức. Nhưng mọi chuyện như các ngươi đã biết là chưa kết thúc,... Vì thế, ta xin các ngươi hãy đứng dậy và đi theo ta một lần cuối cùng.
Người dân, vương quốc của các ngươi vẫn còn đang chờ đợi, ai sẽ là người cứu vớt nó khỏi ngọn lửa chiến tranh, khỏi sự thống trị kẻ thù,... chỉ có các ngươi, các ngươi. Theo ta,... chiến đấu vì quê hương. “
Mất một chút thời gian để cổ động và khơi dậy nhiệt huyết của toàn quân. Eothur mau chóng leo lên ngựa, dẫn đầu bọn họ quay đầu chuẩn bị hướng về bên phía bờ tây.
...
“ Hoàng tử, ngài hãy rút xuống,... Chúng ta đang bị đẩy lùi. “ Một viên cận vệ đâm chết một tên Uruk-Hai và quay đầu cảnh báo cho Theodred. Khuyên anh không nên tiếp tục xâm nhập quá sâu vào lòng kẻ thù, nếu không họ sẽ bị bao vây và chết trong cô độc.
Theodred thở phì phò liên tục, phổi anh đang không ngừng hoạt động để bổ sung sức lực chiến đấu. Và với những đòn tấn công quyết liệt nhanh và mạnh, anh cần phải phối hợp với nhịp điệu mới phát huy hết toàn lực.
Pollay rống đinh tai, ông ngăn cản bốn tên Uruk-Hai trước mặt Theodred. Đồng thời, như đang cản lối anh cắm đầu vào bên trong kẻ thù.
Cú thét ầm ĩ, thủng lỗ tai ấy đánh thức Theodred khỏi cơn mãi miết chém giết. Anh xoat người nhìn ra đằng sau. Phát hiện các kỵ binh Rohan ngày càng không chịu nổi trước số lượng bộ binh đông đảo của lũ kẻ thù.
“ Rút xuống,... Rút xuống,... “ Theodred vớ chụp chiếc tù và làm bằng bạc treo bên người thổi lên. Cho mọi người biết mệnh lệnh của bản thân.
Vừa hoàn thành xong, Theodred bất ngờ nhận ra đằng xa kia có bốn tên Uruk-Hai đang giương cung chỉ thẳng vào anh. Thời gian ngay lúc này cũng như đang chậm dần, từ hành động thả tay cho đến các mũi tên bay đến gần. Tất cả chúng đều lọt thẳng vào trong mắt anh.
Nhắm mắt lại chờ đợi số phận mình, Theodred bỗng bị đẩy ngã bởi người nào đó. Anh giật mình mở mắt ra, và lúc này thời gian đã quay về bình thường.
“ Croem,... “ Viên cận vệ đã từng theo dấu anh từ nhỏ đến lớn đã chết. Cậu ta nhảy ngang qua, đẩy ngã anh và tự mình ăn chặn hết hai mũi tên vào ngực, một mũi ngay bờ vai.
“ Hoàng tử,... sống sót. “ Nói được bốn chữ cuối cùng, cậu ngã đầu xuống tử trận trong tay Theodred. Một cái chết hy sinh không nhắm mắt.
Theodred sững sờ, anh lấy tay đậy đôi mắt người cận vệ lại.
“ Hoàng tử, mau rời khỏi đây. “ Một người khác cất lớn tiếng. Và Theodred liền cương quyết, thả cái xác xuống đấy. Anh giúp Brego đứng dậy và nhảy lên. Thoát chạy khỏi vòng vây dày đặc, Pollay thì ở phía sau cùng giúp anh cản gần hết những tên dám đuổi theo.
“ Chúng đang rút,... giết chết tên hoàng tử. “ Một tên sĩ quan kẻ thù chạy vội theo. “ Phịch,... “ Ngay lập tức, một cây lao từ đội cận vệ hoàng gia ném trúng đầu và kết liễu hắn.
“ Bảo vệ hoàng tử,... “ Các kỵ binh Rohan đang bị đẩy ra xa cũng nhận ra chủ soái mình đang nằm trong vòng vây. Họ nổi máu nóng giận, lao thẳng tới chém xả xối vào những tên bộ binh mà không màng tới sự sống của mình.
Với sự giúp đỡ từ đoàn quân chính. Trong phút chốc, các cận vệ hoàng gia đã kịp thời đưa Theodred ra khỏi cuộc chiến.
“ Chúng ta đã bị đẩy khỏi khúc cạn. “ Viên tướng lĩnh toát đầy mồ hôi vội vàng nói với Theodred. “ Lui quân,... cho lui đi,... “ Theodred gặng giọng đáp dứt khoát.
Mọi người nghe theo lệnh, tránh xa khỏi đám bộ binh kẻ thù. Cách chúng khoảng tầm hai mươi mét, và hai bên nhìn đối diện với nhau. Trong khi người Rohan, ai nấy đều đã mệt mỏi nuốt nước bọt thì đám Uruk-Hai trông khá bình thường, chúng thay người bổ sung lên hàng tuyến đầu tiên. Còn hé lộ hàm răng bén nhọn để hù dọa như đám thú hoang.
“ Tiến lên, chèn ép chúng. “ Người Rohan mặc dù không thể hiểu những tên chỉ huy Isengard đang nói cái quái gì. Nhưng họ đoán chắc đó là một hiệu lệnh tấn công.
Ngay lập tức, hàng bộ binh đã được bổ sung đầy đủ của quân thù bắt đầu di động. Chúng đi đồng đều và ngang hàng với nhau, tạo thành một ảo giác cho Theodred. Như anh đang nhìn thấy một bức tướng cao lớn biết di chuyển.
Quân Rohan, người này nhìn người kia, người kia nhìn người nọ. Không ai trong họ cử động đôi bàn chân hay cất lên âm thanh. Và Pollay đứng đầu hàng ngũ cũng không làm gì cả, toàn thân ông bây giờ cũng tràn ngập vết máu tươi lẫn khô. Có đến hai vết chém dài sau lưng ông lộ rõ, và ba mũi tên bị bẻ gãy ở bờ vai.
“ Chúng ta còn sợ gì nữa,... “ Theodred đột nhiên xoay đầu nói.
“ Không gì có thể ngăn cản kỵ binh Rohan, và đến giờ nó vẫn vậy. Theo ta,... “
Trước hàng ngàn ánh mắt, Theodred kết thúc lời và bỗng phóng thẳng vào quân đội kẻ thù. Pollay là người phản ứng kịp đầu tiên, ông hạ chân xuống chạy rầm rầm song song với anh. Sau đó là đoàn cận vệ hoàng gia, và cuối cùng là mọi người.
...
Ngay khúc cạn của dòng sông Isen. Nơi đây được chia thành hai làn suối nhỏ. Với một quả đồi, chắn ngang ở giữa lòng sông. Eothur cố gắng chạy nước rút vượt qua mảnh đất, trước mặt hắn là một cảnh tượng hùng vĩ với hàng ngàn cái bóng đen Uruk-Hai.
“ Tao đến đây lũ thú,... “
Duỗi thẳng thanh AngaNim phát sáng lên trời. Nguồn năng lượng màu trắng tinh khiết lan tỏa làm hấp dẫn hết toàn bộ bọn chúng, có khi là làm chói mắt nhiều tên và gây cảm giác thật chán ghét cái ánh sáng này. Như nó có khả năng làm giảm sức mạnh của chúng.
Theodred đang liên tục đâm con dao vào đầu tên Uruk-Hai thì phát hiện được tia sáng. Khoảng cách của họ không quá gần nhưng anh cảm giác trái tim mình đang trở nên nhẹ nhõm, điềm tĩnh. Những cơn sợ hãi và bàn tay lạnh buốt của thần chết đã biến mất đi đâu.
Mấy tên ở hàng đối diện che mắt mình lại. Chúng nghe thấy tiếng bước chân, nghe thấy tiếng đàn ngựa, mùi con người, mùi máu,... Tất cả ngày càng đang đến gần hơn và,... chúng mất hết cảm giác.
“ Chiến,... “ Grimbold nhảy cao lên, tự tay mình đâm xuyên thanh gươm qua hộp sọ tên kẻ thù. Sau ông, là hàng ngàn người Rohan gia nhập vào cuộc chiến khốc liệt.
Eothur hạ thấp AngaNim, hắn đi lững thững vào bên trong đám người Rohan. Bước qua những cuộc đánh tay đôi và thọt vào. Mỗi khi chân hắn đạp xuống đất, là có tên Uruk-Hai đổ gục và một người Rohan sống sót. Cho đến lúc tầm một trăm bước, ít nhất cũng phải vài chục cái xác rãi xuống đường đi.
AngaNim vừa sáng, vừa dính phải làn màu đen. Chúng chảy xuống đất như một giọt nước long lanh rời khỏi chiếc lá cây, kêu tách tách.
Trên đường tới chỗ Theodred, Eothur gặp rất nhiều kẻ thù cản trở. Chúng cứ nghĩ mình đủ sức để một chọi một với hắn. Kết quả phải mất gần ba mươi người, chúng mới nhận ra đó là một ý nghĩ sai lầm. Và cho dù là đánh hội đồng, hắn vẫn chấp chúng và tung ra hết toàn lực.
Các đòn kiếm đơn giản và bình thường được hắn sử dụng thuần thục. Chúng không quá nhanh mà lại cũng không quá chậm. Tuy nhiên thật kỳ cục khi không tên đối đầu nào có thể né tránh hoặc đỡ được đòn tiến công. Thậm chí bằng một đòn vung ngang vai, là đủ cướp đi ba sinh mạng. Một đòn đâm xuyên, hạ luôn cả hai tên.
Có những thằng ỷ vào các vũ khí cận chiến lớn hay to khỏe như búa, rìu dài, chùy gai,... Song, vẫn đánh sai lầm sức mạnh và thể chất Eothur, hắn khỏe gấp 1,9 lần người Rohan. Vì thế, các cây vũ khí bị áp đảo một cách không thương tiếc dưới chiêu “ búa tạ “ rồi gãy đôi, và tan nát.
“ Theodred,... ! “ Hai mươi phút đồng hồ đi qua. Eothur và anh trai mình cuối cùng đã giáp mặt giữa cuộc chiến. Với hai cánh quân đã phối hợp đánh sâu cùng đẩy lùi kẻ thù. Từ đây, họ chỉ cần chiến đấu tại một mặt với chúng.
“ Tiến lên,... tiến lên,... “ Cuộc chiến vẫn tiếp diễn, không phe ai chịu nhường ai. Về tổng quát, người Rohan tuy có số lượng ít ỏi hơn. Nhưng nhờ tinh thần và ý chí chiến đấu đang nằm trong đỉnh cao, vì thế cứ một người của họ là giết chết được hai tên Uruk-Hai hoặc ba tên.
Đẩy chúng thoát khỏi khúc cạn và ngày càng nắm ưu thế. Ngoài ra, mặt trời trên cao cũng đã hạ thấp xuống một đoạn gần với mặt đất. Chứng tỏ chỉ cần một tiếng hoặc hai tiếng nữa, một buổi hoàng hôn sẽ bắt đầu.
“ Rút lui,... rút lui,... “ Không thể chịu đựng nổi, một phần kẻ thù đã bỏ chạy. Eothur nhân cơ hội, cùng với Pollay. Hai người họ hợp tác tạo thành một mũi tên xuyên ngang qua toàn bộ hàng ngũ của kẻ địch. Chia tách chúng ra làm hai.
“ Chạy đi,... “ Tên thống lĩnh Orc thấy tình hình chiến trường đã không thể cứu vãn nổi, nên bình tĩnh nói với các chỉ huy.
“ Nhưng ngài,... “
“ Để ta ở đây. “ Hắn ta lắc đầu, lập tức từ chối. Một mình bước lẻ loi vào bên trong hàng ngũ Uruk-Hai rồi biến mất.
“ Rút quân,... rút quân,... “ Đám chỉ huy nhìn nhau, mau chóng dâng cao lá cờ thua trận. Rồi thi nhau thoát chạy về Isengard.
Phía quân Rohan cũng không dừng lại mà chần chừ. Họ nhanh chóng thoát khỏi cơn hạnh phúc, vui mừng vì đã thắng trận. Không để ý tới sức khỏe đã mệt mỏi và tê liệt, vẫn cố gắng đuổi theo kẻ thù. Bám chúng một cách sát sao về thẳng tới vùng đất Isengard.
Trong tâm trí tưởng tượng, ở đó họ sẽ dâng cao lá cờ Rohan trên ngọn tháp Orthanc và vành đai phòng thủ. Một lần nữa chứng minh cho toàn bộ trung địa thấy, Rohan mãi và sẽ không bao giờ là một thứ gì mềm nhũn và dễ bắt nạt.
...
“ Làm sao giờ,... “ Theodred đứng bất động ngắm nhìn hàng ngàn kẻ thù đứng trên bức tường vành đai rộng lớn. Ngay ở phía cổng thành hướng nam, lũ Uruk-Hai, những tên đã bị họ đánh bại đang chậm chạp và thanh thản tiến vào trong thành lũy. Như chúng không hề e ngại hoặc lo sợ gì truy binh đằng sau.
Trái tim Theodred lúc đó cũng co thắt thật chặt. Công sức họ bỏ cho ngày hôm nay chỉ là vô nghĩa thôi sao. Vô số sinh mạng của những người anh em đã được đền đáp như vậy à.
Họ cứ đinh ninh mình đã chiến thắng. Kết cuộc, kẻ thù hóa ra còn một đội quân lớn ở trong Isengard. Và thứ họ chiến đấu thảm khốc, tàn bạo vừa nãy chỉ mới là một phần trong chúng. Như tất cả những gì mình hy sinh bỏ ra kết quả, chỉ nhận lại một câu: “ Bạn rất tốt, nhưng tôi rất tiếc,... “. Một trò đùa số phận dã man và ác độc.
“ Quay về thôi anh trai,... “ Khuôn mặt Eothur cũng thất vọng ảm đảm không khác gì anh trai mình. Tay của hắn nới lỏng thanh kiếm AngaNim như không còn đủ sức để giữ chặt nó. Thực chất, cơ thể vẫn có khả năng kiên trì, nhưng tâm trí bây giờ đã nhận một cú sốc khá lớn. Thành ra, chỉ cần một cái đụng nhẹ là đủ để hắn ngã ngửa.
Đoàn quân Rohan ngậm ngùi buồn bã trở lại doanh trại. Chiếc lá cờ màu xanh lá không được giơ cao trên bầu trời. Nó nằm gói gọn bên trong một chiếc túi xách, hoặc trong ngực ai đó. Chẳng ai còn đủ vui để đem nó lên và phất phới trong gió nữa.
Về phía Isengard. Chúng yên tĩnh để họ rút khỏi trước mặt.