Eothur Phiêu Lưu Ký
Chương 125 : " Hoàng Tử "
Ngày đăng: 13:14 22/03/20
“ Xì xào,… xì xào,… bịch,… bịch,… keng,… ” Tiếng động ồn ào từ bên ngoài túp lều vang vào, Eothur mơ hồ mở mắt bừng tỉnh. Hắn lấy tay dụi hai con mắt của mình, xoa mặt rồi đẩy chiếc chăn lông dày đặc sang một bên. Đứng dậy sải bước tới chậu nước, hắn nhìn khuôn mặt bản thân đang phản chiếu lại từ trên mặt nước dập dờn.
Sau đó, ảo giác về ký ức ngày hôm qua cũng hiện lên trên mặt nước đang từ từ tĩnh lặng. Và mất khoảng vài phút, hắn mới cử động là thở dài và chụm tay tạt nước vào mặt.
Túm lấy chiếc khăn treo gần đó, Eothur xoa mặt mình. Tiện thể, hắn cũng nhúng nó vào nước và xoa khắp phần thân.
Mặc một chiếc áo trắng, Eothur ra khỏi căn lều của mình. Hắn bình tĩnh quan sát từng người đang dồn dập, sẵn sàng cho một buổi sáng với hàng ngàn công việc lẻ tẻ trong doanh trại. Như thu dọn chiến trường, rèn áo giáo, nấu ăn,...
“ Chuyện gì rồi cũng sẽ qua. “ Eothur nghĩ thầm. Trải qua một đêm nghỉ ngơi, thả lỏng và phát tiết. Tất cả mọi người có vẻ đã tỉnh táo, và trông đỡ mệt mỏi hơn thì phải.
“ Cậu tỉnh rồi. “ Khi đang tiến đến gần lều chính của Theodred. Eothur phát hiện anh ta đang ngồi yên trên chiếc ghế vành, hai con mắt sưng húp và một chút thâm đen ở quanh đó. Chỉ cần liếc qua chút, hắn đã biết nguyên một đêm hôm qua anh ta chưa ngủ một chút nào.
“ Phải,... anh nên nghỉ một chút đi. “ Eothur nhẹ giọng khuyên bảo.
“ Không thể,... “ Theodred quả quyết lắc đầu. Rồi anh cúi xuống trầm tư quan sát tấm bản đồ trước mặt mình. Như phát hiện ánh mắt của Eothur đang nhìn chăm chăm kiên định, anh liền mở miệng.
“ Anh vẫn chưa hiểu tại sao Saruman,... lại không tung ra toàn bộ số quân. Lão cáo già ấy có thể hoàn toàn chỉ bằng một đường là có thể triệt hạ chúng ta và chiếm lĩnh toàn bộ Rohan. Không gì có thể ngăn cản với số quân đông như vậy. “
“ Nếu như ta không kịp chuẩn bị. “ Eothur bổ sung vào. Chính hắn cũng chưa hiểu kế hoạch của lão là làm gì lắm.
“ Mọi người đã tỉnh,... “ Đột nhiên, Pollay xuất hiện sau lưng hai người họ. Với những cuộn vải màu trắng quấn sát người, và những vệt máu đỏ thấm.
“ Ông không sao chứ, Pollay ? “ Eothur nhìn sơ qua là đã đoán được vết thương Pollay không hề nhẹ một chút nào.
“ Không sao,... tôi ổn. “ Pollay lắc đầu dứt khoát, ông ta cũng kiếm một chỗ nào ngồi xuống.
“ Ngày hôm qua, cảm ơn ông Pollay. Nếu không nhờ ông mạng tôi đã bị lấy,... “ Theodred nhìn qua Pollay mỉm cười và cất tiếng cảm tạ. Bỗng dưng, cổ họng anh nghẹn cứng như thứ gì đó vừa bay thẳng vào trong. Đúng hơn là anh đã nghĩ ra một điều quái quỷ gì trong trí óc. Sau đó, anh vươn mình đứng thẳng người, miệng chửi lớn.
“ Chết tiệt Saruman,... “
“ Chuyện gì vậy ? “ Eothur và Pollay ngước sang. Thấy Theodred ôm đầu rồi thở dài mà chống tay xuống bàn.
“ Saruman muốn trừ khử anh,... “ Theodred cúi gầm mặt xuống nói.
“ Trừ khử ? “
“ Phải,... Nghe này, đầu tiên Saruman đã khiến cha chúng ta gặp vấn đề,... lão có Grima,... giúp lão khống chế Edoras và các cố vấn,... “ Theodred duỗi tay hướng vào Eothur, cố ý nhắc nhở để khiến hắn hiểu ra thứ mà anh đang nghĩ.
Đôi mắt Eothur đang đen đặc suy tư, thì cũng lóe lên một tia sáng. Cả hai người họ liền nhanh chóng đồng thanh mở miệng.
“ Saruman muốn tiết kiệm binh lực. “
“ Hai người đang nói gì vậy ? “ Pollay chưa hiểu ra.
“ Là như vậy,... Saruman đã nắm giữ Theoden trong tay mình. Bây giờ chướng ngại lớn nhất của lão là nằm ở chỗ Theodred và Eomer. Vì hai người họ có khả năng kêu gọi người Rohan nổi dậy.
Và thế là lão cố ý dẫn ra một cuộc chiến, chỉ cần giết được anh trong đó,... là coi như kế hoạch hoàn thành và bằng một mình Eomer là không thể nào chống chọi được lão. Từ đó coi như Rohan trở thành một lãnh địa của lão, mà không cần phải sử dụng nhiều binh lính để đánh xuống. “ Eothur giải thích mọi chuyện.
“ Và nếu cha chúng ta chết,... di chúc nhất định sẽ thuộc về Grima. “ Theodred gằn giọng nói tiếp.
“ Hoặc Saruman. “ Eothur nhún vai thêm.
“ Tốt,... ! Đây là một chiến thắng không nghi ngờ gì. Chúng ta đã phá hủy được âm mưu kẻ thù. “ Khác với sự phán đoán Eothur, Pollay đã vỗ tay chúc mừng.
“ Một bước nhỏ trong thành công. “ Theodred nhếch mép cười, giờ khắc này anh cũng vui mừng trở lại.
...
“ Bịch,... vụt,... vụt,... “ Trong một hầm ngục tối tăm, nơi mà chỉ có hưởng một chút ánh sáng từ vài ngọn đuốc đỏ vàng ở ngoài hành lang. Tại đây, có bốn tên Uruk-Hai đang bị treo lên cao và có bốn tên Orc đang dùng sợi roi dài quất mạnh vào sau lưng chúng.
“ Kẹt,... kẹt,... “ Chiếc cổng ngoài hành lang được mở. Và nó phát ra loại âm thanh do sắt thép chà xát xuống mặt đất, gây khó chịu cùng inh tai.
Một cái bóng màu trắng cao dong dỏng bước vào. Chính xác là một lão già tóc trắng, râu trắng và cầm trên tay một chiếc trượng phù thủy rảo bước đến gần căn phòng tra tấn. Người này, không ai khác là Saruman, lãnh chúa của Isengard.
“ Chủ nhân,... xin ngài tha cho chúng tôi,... “ Một trong bốn tên nhận ra liền van nài cầu xin.
“ Hừ,... có chuyện giết Theodred các ngươi cũng làm không xong. “ Tay phù thủy tức giận đáp, khuôn mặt của lão dưới ngọn đuốc dấy lên một màu đỏ hồng phừng phực. Lão bước qua lại liên tục trên hành lang.
“ Chúng có con gấu,... chúng có con gấu,... “ Một tên khác thều thào nói. Giọng đứt hơi của hắn như đang sắp chết.
“ Con gấu,... “ Saruman dừng bước và nhíu mày. Lão giơ tay làm hiệu cho bốn tên tra tấn ngừng lại.
“ Kể cho ta nghe,... “
Nửa tiếng đồng hồ sau, Saruman ngồi dậy khỏi chiếc ghế. Lão đã nghe hết tất cả mọi chuyện, lý do này lý do kia,... nào là con gấu nào là người Rohan có tên mũ vàng và thanh gươm phát sáng,...
“ Giết chúng,... “ Lạnh lùng ra lệnh, Saruman lẹ làng thoát khỏi hầm ngục hôi hám.
“ Không,... “ Bốn tên gào thét dữ dội như trút hết toàn bộ sức lực còn lại, chúng nhớ lại khuôn mặt tên thống lĩnh vào cuối cuộc chiến. Và giờ này, chúng mới hiểu lý do tại sao tên đó lại không quay về,... thì ra,... thì ra,...
“ Chó đẻ,... ! “
Bước dọc trên cầu thang đá, Saruman nheo mắt suy nghĩ về những thông tin lũ tay sai báo. Xem ra lão nên tìm hiểu và sử dụng một ít tiểu xảo cho đám kẻ thù ngoài kia.
...
“ Xẹt,... Xẹt,... “ “ Cậu có bao giờ nghĩ mình sẽ chết không Thedes ? “ Eothur ngồi bệt dưới một khúc gỗ, tay của hắn nắm một viên đá mài đang chỉnh sửa, và kiểm tra độ sắc bén của thanh gươm AngaNim, bảo bối yêu quý luôn bên hông.
“ Đôi khi,... “ Thedes nhún vai đáp, đôi mắt híp lại nhìn chằm chằm vào con gà nướng giữa đống lửa. Một tay của anh xoay thanh gỗ được đâm xuyên qua dọc toàn thân nó.
Cả hai người họ nhanh chóng ngửi được một mùi thơm ngon lành và béo ngậy từ thịt và những miếng mỡ kêu xèo xèo bên trong con gà. Nhìn qua nó xem, ôi lớp da màu nâu đặc như được tưới lên một loại nước sốt nào đó. Cùng thêm chút lốm đốm chấm đen bị cháy, thật là tuyệt vời.
“ Tôi chưa bao giờ nghĩ, cậu lại có thiên phú nấu nướng đến vậy. “ Eothur dừng việc trên tay lại, nghiêng đầu trêu đùa cậu ta.
Thedes đáp lại bằng nụ cười, xong Eothur nói tiếp: “ Chúng ta từng ở cùng hai năm, thế quái nào tại sao lúc đó tôi lại không nhận ra tài năng của cậu chứ hả. “
“ Tôi không biết, có lẽ do ngài chưa chờ đến thời điểm thôi. Mà bây giờ không phải ngài,... đã sắp thưởng thức rồi sao. “
“ Khỉ thật,... thôi nhanh nào. Chúng ta thưởng thức nó đi. “ Máu ăn khơi dậy chiếc dạ dày rỗng toét, Eothur nhếch môi cười thu dọn đồ đạc. Hắn nhét thanh AngaNim vào lớp bao da và ngồi cạnh Thedes.
Chờ cho khi con gà được rút ra, và để nguội một lúc. Tay Eothur chụp vào chiếc đùi gà và xé toạc một miếng. Không sợ nóng, hay bỏng hắn ngoặm một miếng nhai ngon lành.
Thịt gà không quá dai, ăn vừa miệng. Lớp da có chút mùi của loại thảo dược nào đó rồi thêm chút mặn mặn của muối.
Trong phút chốc, Eothur xử sạch chiếc đùi gà trên tay. Hắn với tới tính xé thêm một vài miếng nữa thì đã có người to tiếng làm mất hứng.
“ Eothur,... không ổn,... không ổn rồi. “
“ Grimbold, ông ta có biết mình đang làm gì không ? Bỗng dưng cắt ngang bữa ăn tối, phải biết là “ Trời đánh tránh bữa ăn “,... “ Thu hồi cánh tay của mình, Eothur quay đầu lại nhìn thấy vị tướng quân đang hốt hoảng chạy tới.
“ Không ổn, việc gì không ổn ? “ Có linh cảm không hay, Eothur đứng dậy.
“ Sứ giả của Theoden sắp đến. “ Grimbold vừa thở dốc vừa nói.
“ Thì sao ? Chúng ta chỉ gửi tin yêu cầu tiếp viện thôi. Họ đáp lại,... hay chẳng lẽ lần này tên Grima đã giở trò gì,... họ từ chối,... họ yêu cầu chúng ta rút lui hay mở cuộc đàm phán. “ Eothur cau mày mở lời nói ra tất cả những gì mình suy đoán.
“ Là cậu Eothur,... ! Đi chúng đang thông báo ngoài kia. “ Grimbold vội vàng đáp và kéo Eothur chạy. Đằng sau, Thedes lắng nghe được hết tất cả và biết chuyện này không hề tốt đẹp, nên vội bỏ giữa chừng miếng ăn để đi theo.
Ở giữa một bãi đất trống rộng lớn, nơi có một nhóm người mặc đồ đen đang đứng ở giữa. Và cầm đầu những kẻ lạ mặt này là một tên cố vấn, hắn ta khoác bên ngoài là lớp áo da thú với bộ lông nâu trắng. Mái tóc màu đen huyền, miệng thì trông kéo dài sang hai bên. Đôi môi mỏng dính. Ánh mắt sắc sảo và có chút “ tiểu nhân “.
“,... Do nhiều năm gần đây trốn tránh và không phục tùng, biến mất khỏi đất nước. Eothur, kẻ được mang danh hoàng tử, con trai nuôi của nhà vua chính thức bị bãi bỏ và từ chối. Ngoài ra, nhà vua còn yêu cầu nếu ai thấy mặt người này thì phải thông báo cho lính gác, hộ vệ để bắt giữ. Tống khỏi vương quốc. “
Eothur đến ngay tức khắc khi tên cố vấn đọc xong thông báo. Hắn yên lặng nheo mắt lại. Trong lòng có nổi lên những ý nghĩ buồn bã về cha mình. Tuy nhiên, nó đã hóa thành tro khói khi hắn nghĩ đến Saruman đang khống chế Theoden. Kết quả, lòng lập tức bình tĩnh lại và bắt đầu trầm tư.
“ Đoán chừng,... Saruman đã biết mình ở đây,... “
Tay cố vấn lạnh nhạt nhét cuộn giấy da vào trong lòng ngực. Hắn ta liếc xung quanh những người lính Rohan đang xì xào, bàn tán rồi cất cao giọng. Lần này, không phải là để đọc mệnh lệnh.
“ Các ngươi còn chờ gì nữa,... mau chóng kiếm tên này và bắt giam hắn lại. “
“ Quân tiếp viện đâu ? “ Một câu hỏi cắt ngang giọng của tên cố vấn. Không cần chờ tên này hỏi “ Ai ? “, Eothur bước ra khỏi đám đông. Từng một bước chậm chạp tới trước mặt tên cố vấn.
“ Quân tiếp viện,... ? “
“ Ngươi là ai ? “ Tay cố vấn lùi xuống một chút, ngước đầu nhìn Eothur hỏi.
“ Một lần cuối, quân tiếp viện ? “
Dưới ánh mắt tràn trề sát khí và khuôn mặt lạnh giá. Eothur tạo nên một sức ép lớn với tên cố vấn, khiến hắn ta phải ngó nghiêng xung quanh. Không dám nhìn thẳng vào mắt hắn nữa.
Lúc này, vai trò của những tên mặc áo đen lộ diện. Chúng đi ra ngăn cản Eothur và tên cố vấn. Thậm chí là hung bạo, gây hấn bằng cách dùng hai tay đẩy hắn. Có tên màu mè, bóp “ rắc rắc “ các khớp xương ngón tay.
“ Uy,... uy,... ta biết ngươi ? Ngươi chính là Eothur. “ Tên cố vấn đột nhiên thốt lên chỉ tay thẳng vào mặt hắn. Một thoáng không gian, thời gian “ thoát hiểm “ đã cho tên này lấy lại chút lý trí.
“ Thì ra là ngươi. Tưởng cái gì,... này các ngươi đứng đó làm gì mau bắt hắn. “ Thở phào nhẹ nhõm, tay cố vấn liền la làng ra lệnh cho những tên tay sai, có khi là người lính Rohan.
Chuyện đến mức này rồi, không ra tay thì là thằng đần. Eothur đột ngột cử động, hắn móc một quả tay phải vào hàm của tên đằng trước. Đánh ngã người và làm vài cái răng dính máu phun ra.
Tên bên trái chụp mạnh vai Eothur, hắn tiện thể tặng cho một đòn cước hạ thấp vào gần bụng. Đánh bay gần nửa mét. Còn tay bên phải như chưa kịp hiểu chuyện, chờ cho khi hai tên đồng bọn gục thì mới ra đòn. Tính rút con dao bên hông, nhưng hắn đã chặn kịp thời và cho ăn quả đầu ngay giữa sống mũi. “ Ngươi,... ngươi,... Mau,... mau ra bắt hắn đi. “ Tên cố vấn hoảng sợ, đẩy một tên hộ vệ lên trước. Lần này, bốn tay còn đứng vững đã rút ra vũ khí. Chúng bao vây lấy Eothur, song chưa kịp ra đòn nhiều thanh kiếm đã đè ngược lại chúng.
“ Đứng im đó,... bỏ vũ khí xuống. “ Thì ra là Theodred và mọi người đã chặn bọn này lại.
P/s: Nghỉ làm một ngày mà công việc lu bu quá. Anh em thông cảm.
Sau đó, ảo giác về ký ức ngày hôm qua cũng hiện lên trên mặt nước đang từ từ tĩnh lặng. Và mất khoảng vài phút, hắn mới cử động là thở dài và chụm tay tạt nước vào mặt.
Túm lấy chiếc khăn treo gần đó, Eothur xoa mặt mình. Tiện thể, hắn cũng nhúng nó vào nước và xoa khắp phần thân.
Mặc một chiếc áo trắng, Eothur ra khỏi căn lều của mình. Hắn bình tĩnh quan sát từng người đang dồn dập, sẵn sàng cho một buổi sáng với hàng ngàn công việc lẻ tẻ trong doanh trại. Như thu dọn chiến trường, rèn áo giáo, nấu ăn,...
“ Chuyện gì rồi cũng sẽ qua. “ Eothur nghĩ thầm. Trải qua một đêm nghỉ ngơi, thả lỏng và phát tiết. Tất cả mọi người có vẻ đã tỉnh táo, và trông đỡ mệt mỏi hơn thì phải.
“ Cậu tỉnh rồi. “ Khi đang tiến đến gần lều chính của Theodred. Eothur phát hiện anh ta đang ngồi yên trên chiếc ghế vành, hai con mắt sưng húp và một chút thâm đen ở quanh đó. Chỉ cần liếc qua chút, hắn đã biết nguyên một đêm hôm qua anh ta chưa ngủ một chút nào.
“ Phải,... anh nên nghỉ một chút đi. “ Eothur nhẹ giọng khuyên bảo.
“ Không thể,... “ Theodred quả quyết lắc đầu. Rồi anh cúi xuống trầm tư quan sát tấm bản đồ trước mặt mình. Như phát hiện ánh mắt của Eothur đang nhìn chăm chăm kiên định, anh liền mở miệng.
“ Anh vẫn chưa hiểu tại sao Saruman,... lại không tung ra toàn bộ số quân. Lão cáo già ấy có thể hoàn toàn chỉ bằng một đường là có thể triệt hạ chúng ta và chiếm lĩnh toàn bộ Rohan. Không gì có thể ngăn cản với số quân đông như vậy. “
“ Nếu như ta không kịp chuẩn bị. “ Eothur bổ sung vào. Chính hắn cũng chưa hiểu kế hoạch của lão là làm gì lắm.
“ Mọi người đã tỉnh,... “ Đột nhiên, Pollay xuất hiện sau lưng hai người họ. Với những cuộn vải màu trắng quấn sát người, và những vệt máu đỏ thấm.
“ Ông không sao chứ, Pollay ? “ Eothur nhìn sơ qua là đã đoán được vết thương Pollay không hề nhẹ một chút nào.
“ Không sao,... tôi ổn. “ Pollay lắc đầu dứt khoát, ông ta cũng kiếm một chỗ nào ngồi xuống.
“ Ngày hôm qua, cảm ơn ông Pollay. Nếu không nhờ ông mạng tôi đã bị lấy,... “ Theodred nhìn qua Pollay mỉm cười và cất tiếng cảm tạ. Bỗng dưng, cổ họng anh nghẹn cứng như thứ gì đó vừa bay thẳng vào trong. Đúng hơn là anh đã nghĩ ra một điều quái quỷ gì trong trí óc. Sau đó, anh vươn mình đứng thẳng người, miệng chửi lớn.
“ Chết tiệt Saruman,... “
“ Chuyện gì vậy ? “ Eothur và Pollay ngước sang. Thấy Theodred ôm đầu rồi thở dài mà chống tay xuống bàn.
“ Saruman muốn trừ khử anh,... “ Theodred cúi gầm mặt xuống nói.
“ Trừ khử ? “
“ Phải,... Nghe này, đầu tiên Saruman đã khiến cha chúng ta gặp vấn đề,... lão có Grima,... giúp lão khống chế Edoras và các cố vấn,... “ Theodred duỗi tay hướng vào Eothur, cố ý nhắc nhở để khiến hắn hiểu ra thứ mà anh đang nghĩ.
Đôi mắt Eothur đang đen đặc suy tư, thì cũng lóe lên một tia sáng. Cả hai người họ liền nhanh chóng đồng thanh mở miệng.
“ Saruman muốn tiết kiệm binh lực. “
“ Hai người đang nói gì vậy ? “ Pollay chưa hiểu ra.
“ Là như vậy,... Saruman đã nắm giữ Theoden trong tay mình. Bây giờ chướng ngại lớn nhất của lão là nằm ở chỗ Theodred và Eomer. Vì hai người họ có khả năng kêu gọi người Rohan nổi dậy.
Và thế là lão cố ý dẫn ra một cuộc chiến, chỉ cần giết được anh trong đó,... là coi như kế hoạch hoàn thành và bằng một mình Eomer là không thể nào chống chọi được lão. Từ đó coi như Rohan trở thành một lãnh địa của lão, mà không cần phải sử dụng nhiều binh lính để đánh xuống. “ Eothur giải thích mọi chuyện.
“ Và nếu cha chúng ta chết,... di chúc nhất định sẽ thuộc về Grima. “ Theodred gằn giọng nói tiếp.
“ Hoặc Saruman. “ Eothur nhún vai thêm.
“ Tốt,... ! Đây là một chiến thắng không nghi ngờ gì. Chúng ta đã phá hủy được âm mưu kẻ thù. “ Khác với sự phán đoán Eothur, Pollay đã vỗ tay chúc mừng.
“ Một bước nhỏ trong thành công. “ Theodred nhếch mép cười, giờ khắc này anh cũng vui mừng trở lại.
...
“ Bịch,... vụt,... vụt,... “ Trong một hầm ngục tối tăm, nơi mà chỉ có hưởng một chút ánh sáng từ vài ngọn đuốc đỏ vàng ở ngoài hành lang. Tại đây, có bốn tên Uruk-Hai đang bị treo lên cao và có bốn tên Orc đang dùng sợi roi dài quất mạnh vào sau lưng chúng.
“ Kẹt,... kẹt,... “ Chiếc cổng ngoài hành lang được mở. Và nó phát ra loại âm thanh do sắt thép chà xát xuống mặt đất, gây khó chịu cùng inh tai.
Một cái bóng màu trắng cao dong dỏng bước vào. Chính xác là một lão già tóc trắng, râu trắng và cầm trên tay một chiếc trượng phù thủy rảo bước đến gần căn phòng tra tấn. Người này, không ai khác là Saruman, lãnh chúa của Isengard.
“ Chủ nhân,... xin ngài tha cho chúng tôi,... “ Một trong bốn tên nhận ra liền van nài cầu xin.
“ Hừ,... có chuyện giết Theodred các ngươi cũng làm không xong. “ Tay phù thủy tức giận đáp, khuôn mặt của lão dưới ngọn đuốc dấy lên một màu đỏ hồng phừng phực. Lão bước qua lại liên tục trên hành lang.
“ Chúng có con gấu,... chúng có con gấu,... “ Một tên khác thều thào nói. Giọng đứt hơi của hắn như đang sắp chết.
“ Con gấu,... “ Saruman dừng bước và nhíu mày. Lão giơ tay làm hiệu cho bốn tên tra tấn ngừng lại.
“ Kể cho ta nghe,... “
Nửa tiếng đồng hồ sau, Saruman ngồi dậy khỏi chiếc ghế. Lão đã nghe hết tất cả mọi chuyện, lý do này lý do kia,... nào là con gấu nào là người Rohan có tên mũ vàng và thanh gươm phát sáng,...
“ Giết chúng,... “ Lạnh lùng ra lệnh, Saruman lẹ làng thoát khỏi hầm ngục hôi hám.
“ Không,... “ Bốn tên gào thét dữ dội như trút hết toàn bộ sức lực còn lại, chúng nhớ lại khuôn mặt tên thống lĩnh vào cuối cuộc chiến. Và giờ này, chúng mới hiểu lý do tại sao tên đó lại không quay về,... thì ra,... thì ra,...
“ Chó đẻ,... ! “
Bước dọc trên cầu thang đá, Saruman nheo mắt suy nghĩ về những thông tin lũ tay sai báo. Xem ra lão nên tìm hiểu và sử dụng một ít tiểu xảo cho đám kẻ thù ngoài kia.
...
“ Xẹt,... Xẹt,... “ “ Cậu có bao giờ nghĩ mình sẽ chết không Thedes ? “ Eothur ngồi bệt dưới một khúc gỗ, tay của hắn nắm một viên đá mài đang chỉnh sửa, và kiểm tra độ sắc bén của thanh gươm AngaNim, bảo bối yêu quý luôn bên hông.
“ Đôi khi,... “ Thedes nhún vai đáp, đôi mắt híp lại nhìn chằm chằm vào con gà nướng giữa đống lửa. Một tay của anh xoay thanh gỗ được đâm xuyên qua dọc toàn thân nó.
Cả hai người họ nhanh chóng ngửi được một mùi thơm ngon lành và béo ngậy từ thịt và những miếng mỡ kêu xèo xèo bên trong con gà. Nhìn qua nó xem, ôi lớp da màu nâu đặc như được tưới lên một loại nước sốt nào đó. Cùng thêm chút lốm đốm chấm đen bị cháy, thật là tuyệt vời.
“ Tôi chưa bao giờ nghĩ, cậu lại có thiên phú nấu nướng đến vậy. “ Eothur dừng việc trên tay lại, nghiêng đầu trêu đùa cậu ta.
Thedes đáp lại bằng nụ cười, xong Eothur nói tiếp: “ Chúng ta từng ở cùng hai năm, thế quái nào tại sao lúc đó tôi lại không nhận ra tài năng của cậu chứ hả. “
“ Tôi không biết, có lẽ do ngài chưa chờ đến thời điểm thôi. Mà bây giờ không phải ngài,... đã sắp thưởng thức rồi sao. “
“ Khỉ thật,... thôi nhanh nào. Chúng ta thưởng thức nó đi. “ Máu ăn khơi dậy chiếc dạ dày rỗng toét, Eothur nhếch môi cười thu dọn đồ đạc. Hắn nhét thanh AngaNim vào lớp bao da và ngồi cạnh Thedes.
Chờ cho khi con gà được rút ra, và để nguội một lúc. Tay Eothur chụp vào chiếc đùi gà và xé toạc một miếng. Không sợ nóng, hay bỏng hắn ngoặm một miếng nhai ngon lành.
Thịt gà không quá dai, ăn vừa miệng. Lớp da có chút mùi của loại thảo dược nào đó rồi thêm chút mặn mặn của muối.
Trong phút chốc, Eothur xử sạch chiếc đùi gà trên tay. Hắn với tới tính xé thêm một vài miếng nữa thì đã có người to tiếng làm mất hứng.
“ Eothur,... không ổn,... không ổn rồi. “
“ Grimbold, ông ta có biết mình đang làm gì không ? Bỗng dưng cắt ngang bữa ăn tối, phải biết là “ Trời đánh tránh bữa ăn “,... “ Thu hồi cánh tay của mình, Eothur quay đầu lại nhìn thấy vị tướng quân đang hốt hoảng chạy tới.
“ Không ổn, việc gì không ổn ? “ Có linh cảm không hay, Eothur đứng dậy.
“ Sứ giả của Theoden sắp đến. “ Grimbold vừa thở dốc vừa nói.
“ Thì sao ? Chúng ta chỉ gửi tin yêu cầu tiếp viện thôi. Họ đáp lại,... hay chẳng lẽ lần này tên Grima đã giở trò gì,... họ từ chối,... họ yêu cầu chúng ta rút lui hay mở cuộc đàm phán. “ Eothur cau mày mở lời nói ra tất cả những gì mình suy đoán.
“ Là cậu Eothur,... ! Đi chúng đang thông báo ngoài kia. “ Grimbold vội vàng đáp và kéo Eothur chạy. Đằng sau, Thedes lắng nghe được hết tất cả và biết chuyện này không hề tốt đẹp, nên vội bỏ giữa chừng miếng ăn để đi theo.
Ở giữa một bãi đất trống rộng lớn, nơi có một nhóm người mặc đồ đen đang đứng ở giữa. Và cầm đầu những kẻ lạ mặt này là một tên cố vấn, hắn ta khoác bên ngoài là lớp áo da thú với bộ lông nâu trắng. Mái tóc màu đen huyền, miệng thì trông kéo dài sang hai bên. Đôi môi mỏng dính. Ánh mắt sắc sảo và có chút “ tiểu nhân “.
“,... Do nhiều năm gần đây trốn tránh và không phục tùng, biến mất khỏi đất nước. Eothur, kẻ được mang danh hoàng tử, con trai nuôi của nhà vua chính thức bị bãi bỏ và từ chối. Ngoài ra, nhà vua còn yêu cầu nếu ai thấy mặt người này thì phải thông báo cho lính gác, hộ vệ để bắt giữ. Tống khỏi vương quốc. “
Eothur đến ngay tức khắc khi tên cố vấn đọc xong thông báo. Hắn yên lặng nheo mắt lại. Trong lòng có nổi lên những ý nghĩ buồn bã về cha mình. Tuy nhiên, nó đã hóa thành tro khói khi hắn nghĩ đến Saruman đang khống chế Theoden. Kết quả, lòng lập tức bình tĩnh lại và bắt đầu trầm tư.
“ Đoán chừng,... Saruman đã biết mình ở đây,... “
Tay cố vấn lạnh nhạt nhét cuộn giấy da vào trong lòng ngực. Hắn ta liếc xung quanh những người lính Rohan đang xì xào, bàn tán rồi cất cao giọng. Lần này, không phải là để đọc mệnh lệnh.
“ Các ngươi còn chờ gì nữa,... mau chóng kiếm tên này và bắt giam hắn lại. “
“ Quân tiếp viện đâu ? “ Một câu hỏi cắt ngang giọng của tên cố vấn. Không cần chờ tên này hỏi “ Ai ? “, Eothur bước ra khỏi đám đông. Từng một bước chậm chạp tới trước mặt tên cố vấn.
“ Quân tiếp viện,... ? “
“ Ngươi là ai ? “ Tay cố vấn lùi xuống một chút, ngước đầu nhìn Eothur hỏi.
“ Một lần cuối, quân tiếp viện ? “
Dưới ánh mắt tràn trề sát khí và khuôn mặt lạnh giá. Eothur tạo nên một sức ép lớn với tên cố vấn, khiến hắn ta phải ngó nghiêng xung quanh. Không dám nhìn thẳng vào mắt hắn nữa.
Lúc này, vai trò của những tên mặc áo đen lộ diện. Chúng đi ra ngăn cản Eothur và tên cố vấn. Thậm chí là hung bạo, gây hấn bằng cách dùng hai tay đẩy hắn. Có tên màu mè, bóp “ rắc rắc “ các khớp xương ngón tay.
“ Uy,... uy,... ta biết ngươi ? Ngươi chính là Eothur. “ Tên cố vấn đột nhiên thốt lên chỉ tay thẳng vào mặt hắn. Một thoáng không gian, thời gian “ thoát hiểm “ đã cho tên này lấy lại chút lý trí.
“ Thì ra là ngươi. Tưởng cái gì,... này các ngươi đứng đó làm gì mau bắt hắn. “ Thở phào nhẹ nhõm, tay cố vấn liền la làng ra lệnh cho những tên tay sai, có khi là người lính Rohan.
Chuyện đến mức này rồi, không ra tay thì là thằng đần. Eothur đột ngột cử động, hắn móc một quả tay phải vào hàm của tên đằng trước. Đánh ngã người và làm vài cái răng dính máu phun ra.
Tên bên trái chụp mạnh vai Eothur, hắn tiện thể tặng cho một đòn cước hạ thấp vào gần bụng. Đánh bay gần nửa mét. Còn tay bên phải như chưa kịp hiểu chuyện, chờ cho khi hai tên đồng bọn gục thì mới ra đòn. Tính rút con dao bên hông, nhưng hắn đã chặn kịp thời và cho ăn quả đầu ngay giữa sống mũi. “ Ngươi,... ngươi,... Mau,... mau ra bắt hắn đi. “ Tên cố vấn hoảng sợ, đẩy một tên hộ vệ lên trước. Lần này, bốn tay còn đứng vững đã rút ra vũ khí. Chúng bao vây lấy Eothur, song chưa kịp ra đòn nhiều thanh kiếm đã đè ngược lại chúng.
“ Đứng im đó,... bỏ vũ khí xuống. “ Thì ra là Theodred và mọi người đã chặn bọn này lại.
P/s: Nghỉ làm một ngày mà công việc lu bu quá. Anh em thông cảm.