Eothur Phiêu Lưu Ký
Chương 130 : Gia Nhập
Ngày đăng: 13:15 22/03/20
“ Ngài nói họ đã đồng ý ? “ Thedes kích động hỏi liên tục. Cậu không ngờ rằng kế hoạch chỉ có tỉ lệ thành công năm phần trăm lại có thể hoàn tất mỹ mãn thật phi thường. Được một đồng minh hùng mạnh như người Ent, thì trên thế gian nay ai còn là đối thủ của người Rohan. Isengard,... hãy chuẩn bị cho sự diệt vong đi.
“ Không sai. “ Eothur nhếch cao khóe môi đáp.
“ Chậc,... chậc,... Không nghi ngờ gì nữa, sẽ chẳng ai cản được chiến thắng của Rohan. Và cuộc chiến này nhất định sẽ được lưu danh muôn đời, không khác gì so với tổ tiên từng đánh bại nhiều cường địch. “ Thedes nói thầm trong đầu. Và cậu ta nói rất đúng, cuộc chiến sắp đến sẽ là một vinh quang, chiến công mới mẻ được bổ sung thêm cho dân tộc người Eorlingas.
Lần đầu tiên trong lịch sử, người Rohan kết hợp với loài Ent thần bí phá tan bức tường vành đai Isengard.
Nhìn khuôn mặt bộc lộ đầy ý nghĩ trong đầu của Thedes. Eothur lắc đầu cười không thành tiếng. Cậu ta phấn kích đến nỗi sự bình tĩnh đã bay đi đâu mất.
“ Đằng trước hình như có tiếng la hét, thưa ngài. “ Một người dẫn đầu bọn họ bỗng dưng xoay đầu cất lớn tiếng.
Eothur và Thedes thu hồi nụ cười trên môi. Ngay đằng sau, Bugord cũng đứng im tại chỗ.
Đúng là có tiếng la hét phía trước. Chỉ là do ban nãy, tiếng động di chuyển của Bugord quá ồn ào nên lấn át toàn bộ âm thanh. Kết quả là hầu hết những người phía sau không nghe được gì.
“ Chúng ta mau tới đó xem sao. “ Eothur vội vàng ra lệnh.
...
“ A,... A,... Thả ta xuống, thả ta xuống cái cây khốn kiếp. Ngươi giết chết đồng bạn của ta còn muốn giết ta nữa hả. Có ngon để ta xuống đánh tay đôi. “ Tiếng rít gào được phát ra từ cuống họng của một người lùn. Ngoài ra, tình huống ông ta mắc trúng hình như không mấy gì tuyệt vời.
Một chiếc rễ cây dày và bự gấp năm lần sợi dây thừng của những chiếc thuyền bè đang vung vẫy. Nó quấn tròn và buộc chặt một chân của vị người lùn và nhấc bổng ông ta khỏi không trung. Rồi không ngừng lắc qua lắc lại như sợi tua của con bạch tuộc.
“ Gimli dừng lại, đừng rủa nữa ! Ông đang làm chiếc cây giận dữ. “ Ở dưới đất, một chàng trai tộc Elves bất đắc dĩ đang vừa phải né tránh những chiếc rễ đã trở thành những sợi roi quất “ vùn vụt “ trong không gian. Mà vừa phải nghĩ cách cứu bạn mình.
“ Hừ,... hừ,... “ Một con người phàm khác đang bị siết cổ rất chặt. Song, anh ta không phải là người dễ chịu đầu hàng như vậy. Chống trả bằng cách co đầu gối mình lên, tay duỗi ra với đôi ủng da. Sau đó, anh rút mạnh con dao sáng bóng và lẹ làng cắt đứt sợi rễ ngay cổ mình.
Thoát đã thoát được, nhưng kẻ thù chưa chịu từ bỏ. Ngay khi ngồi dậy, và chưa kịp thở hơi tiếp theo. Chiếc cây đã tung ra một đòn đánh mạnh vào người anh. Khiến anh bay ra và đụng vào một gốc cây khác.
“ Aragorn,... ! “ Chàng tộc Elves hét lên. Sau đó, đôi tai nhọn trời sinh của anh bỗng nhúc nhích vì nghe thấy âm thanh ngoài lề.
“ Rầm,... rầm,... Đủ rồi dừng lại, bỏ tên người lùn đó xuống. “
Song, chiếc cây vẫn chưa chịu buông thả cơn tức giận. Nó quay vị người lùn thành một vòng tròn khiến cho ông ta choáng hết cả đầu. Bắt buộc âm thanh to như tiếng sấm kia phải quát thêm một tiếng.
“ Dừng lại,... Thả tên đó xuống ! “ Lần thứ hai nhắc nhở, cuối cùng chiếc cây nghe theo lệnh và ném Gimli bay trúng Legolas. Anh bạn tộc Elves cực khố lắm mới có thể đón đỡ cục thịt to tướng mà không bị bất tỉnh.
Mặt Gimli ngẩn ra, đôi mắt nhòe mờ nhìn Legolas từ một biến thành năm.
“ Ngủ đi ngủ đi,... đào đất sâu vào đừng thức tỉnh nữa. Mọi chuyện để ta lo. “ Chủ nhân của giọng nói này không ai khác ngoài Bugord. Ông ta đã tới kịp thời để ngăn chặn một trận “ bắt nạt “.
Aragorn khi này cũng chật vật vừa mới chống tay ngồi dậy. Cú đánh của người Horn vẫn làm cho anh đau đớn, ê ẩm cả toàn thân.
“ Aragorn, Legolas, Gimli. “ Nghe thấy tiếng gọi tên chứa đầy sự ngạc nhiên. Aragorn ngẩng mặt lên và bất thần thốt. “ Eothur ? “
...
“ Ý anh mọi người thất lạc là thế nào ? “ Eothur bàng hoàng nắm lấy hai vai Aragorn hỏi.
“ Như ý của nó,... chúng tôi đã bị tách nhau. “ Aragorn rầu rĩ và xấu hổ không dám nhìn mặt Eothur trả lời.
“ Một sự cố lớn đã xảy ra. Nói hết thì dài dòng lắm, nhưng Boromir đã qua đời. Frodo và Sam trốn tránh mọi người lên đường một mình, còn Merry và Pippin,... họ bị bắt cóc. Sau đó, ba người bọn tôi theo dấu đến tận đây. Ngay chiếc cây này thì trừ mấy cái xác tên Orc không còn dấu vết của họ. “ Legolas nhanh chóng nói tóm tắt cho Eothur. Do anh ta còn đang bận giữ vững cái thân hình Gimli có cái đầu gật gù. Nên bớt khá nhiều chi tiết lẻ tẻ.
“ Ngay đây ? “ Eothur quay đầu nhìn người Huorn như cái cây bình thường đang im ắng, không biết ông ta đúng là ngủ say chưa hay còn thức tỉnh.
“ Bugord, ông có thể hỏi giúp tôi được không ? “ Đầu óc linh hoạt, Eothur liền nhờ vả người Ent.
“ Được,... u,... ye,... o,... “ Đồng ý, Bugord làm ngay. Cuộc nói chuyện vẫn lâu như mọi khi, gần mười phút đồng hồ trôi qua, ngay cả Gimli đã tỉnh táo thì hai người mới xong.
“ Phù thủy trắng đã xuất hiện và cứu hai người họ. “
“ Phù thủy trắng ?! “ Aragorn giật mình bật dậy. Tiếng người Elves đối với anh như trò ăn cơm bữa.
“ Như thế họ không sao rồi. “ Eothur yên lòng nói nhỏ nhẹ.
“ Không sao !,... cậu đang nói gì vậy Eothur. Đó là Saruman. “ Gimli ngồi dậy chỉ thắng mặt Eothur quát. Và hành động của ông ta còn gây tác dụng phụ, khiến Thedes và người Rohan rút vũ khí sẵn sàng chiến đấu.
Giơ tay cản người của mình lại, Eothur cười toe toét nói: “ Không phải Saruman. Mọi người có tin vị phù thủy ấy là ai không ? Gandalf, ông ấy đã trở lại. “
“ Gandalf ? “ Mặt của cả ba người đoàn hộ nhẫn ngây ra. Họ bỡ ngỡ không tin vào lỗ tai của mình.
“ Eothur,... đây không phải là lúc giỡn đâu. “ Aragorn nhăn mặt càu nhàu.
“ Giỡn,... ưm ưm. Tôi đã gặp ông ấy ngay trong khu rừng này. “ Eothur biết do mình tạo dáng cười, hơi giống trò đùa nên mau chóng nghiêm trang lại.
“ Thật ư ? “ Aragorn thấy vẻ mặt hắn không chút đùa cợt. Trong lòng liền có linh cảm đây là sự thật. Nhưng miệng vẫn hỏi để chắc chắn.
“ Thật, bây giờ ông ấy có thể đang ở doanh trại Rohan. “
“ Eothur, cậu có thể kể những thứ cậu biết cho tôi nghe lại được không ? “ Legolas lên tiếng. Anh là người bình tĩnh nhất trong ba người, mọi chuyện nói ra luôn cần phải có dẫn chứng cụ thể và rõ ràng.
“ Được thôi. Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện. “
Eothur lập tức kể lại hết mọi chuyện cho ba người đoàn hộ nhẫn. Về việc gặp được Gandalf như thế nào và họ đã có kế hoạch ra sao. Ông ấy có thể đang ở doanh trại Rohan và chuẩn bị lên đường tới Edoras để giải cứu nhà vua Theoden.
“ Nếu như vậy,... Merry và Pippin cũng có khả năng đang ở trong doanh trại ? “ Aragorn vui mừng lẩm bẩm.
“ Đúng vậy. Tôi đang trên đường về đó, các anh có muốn đi theo không ? “ Eothur gật gù và hỏi thăm ý kiến ba người. Mục đích của họ là cứu Merry và Pippin, nếu bây giờ hai người kia đã thoát thì họ sẽ tính làm gì.
Aragorn lưỡng lự nhìn qua hai người bạn của mình. Thật lòng mà nói, anh cũng không biết dự tính tiếp theo sẽ như thế nào. Chắc có lẽ,... họ nên tụ họp với Gandalf.
“ Legolas, tôi nghĩ chúng ta nên tìm Gandalf ? “
“ Aragorn, tôi biết anh luôn đúng. Giờ chúng ta đã xong việc rồi, còn chần chừ gì nữa. Mau chóng thoát khỏi cái khu rừng âm u này càng nhanh càng tốt. “ Gimli là người đầu tiên giơ hai tay hai chân đồng ý. Người còn lại là Legolas cũng khẽ gật đầu.
“ Hừ,... ! “ Đứng gần đó, Bugord nghe hết được lời thoại của Gimli liền lạnh nhạt thở mạnh. Đừng tưởng là ông ta không hiểu họ đang nói cái gì, với sự sống lâu dài. Ngoài ngôn ngữ người Elves ra, ông còn biết khá nhiều ngôn ngữ và trong đó có cả tiếng thông dụng của Trung Địa. Chỉ là bình thường, ông thích không dùng đến chúng thôi.
Gimli giả vờ lơ đi, tuy nhiên đứng bên cạnh Legolas vẫn cảm nhận được. Ông bạn người lùn đã có chút hơi thở gấp gáp, chứng tỏ trong lòng không bình tĩnh như ngoài mặt biểu hiện.
Chống cán rìu xuống đất, Gimli nén sự căng thẳng mà quan sát gần mười người Rohan. Với bản tính đa nghi, suy nghĩ nhiều như ông làm sao có thể bỏ qua chi tiết kỳ cục trước mắt. Fangorn là khu rừng nổi danh mà chẳng ai muốn bước vào, thế mà Eothur và người của mình lại ở đây và gặp được họ.
“ Tôi hơi tò mò tại sao các cậu lại ở trong nơi này vậy ? “
Thedes liếc mắt qua Gimli không trả lời. Cậu cũng giống như bao người Rohan phương bắc khác, đã bị truyền nhiễm những câu truyện thần thoại khi xưa về nòi giống tổ tiên. Nên biết rất rõ người lùn đã từng ám hại Fram, người anh hùng giết chết con rồng Scatha. Một mối hận thù truyền từ đời này sang đời khác.
Đến bây giờ, tuy không đến mức rút vũ khí chém giết nhau. Nhưng nói thẳng ghét bỏ và không ưa là hoàn toàn có thật.
“ Chúng tôi đi tìm đồng minh. “ Eothur do là một con người có ký ức hiện đại. Và không bị quan điểm dân tộc trói buộc nên hiền lành đáp.
“ Đồng minh,... a,... là chiến tranh với Isengard. “ Thốt lên một câu sau đó ông dừng chút xíu và hỏi tiếp.
“ Tình hình thế nào ? “
“ Không khả quan lắm. Tất nhiên đó là lúc trước, giờ chúng tôi đã có sự góp sức của người Ent nên chiến thắng đã nằm trong bàn tay. “
“ Hử,... Isengard của Saruman mạnh đến thế ư ? Người Rohan các cậu không chống cự nổi ? “
“ Không hẳn,... chúng tôi có nhiều rắc rối quá. Mà đúng thật, Isengard khó chơi hơn chúng tôi nghĩ. “ Eothur cười khổ trả lời.
“ Ừm,... “ Gimli vuốt râu trầm tư.
...
Ngay khi tới bờ rừng Fangorn, Bugord chào tạm biệt mọi người và quay trở lại bên trong. Eothur cùng đoàn người đi tìm lại ngựa của mình, chỉ cần chúng không chết hay gặp nguy hiểm thì sẽ không chạy đi đâu quá xa. Và ba người đoàn hộ nhẫn, họ cũng để ngựa ở bãi cỏ gần rừng.
Vùng đất Calenardhon mỏ vàng, mỏ bạc có thể thiếu. Nhưng riêng đồng cỏ thì không, rộng bát ngát đi đâu cũng sẽ thấy. Và mất gần cả tiếng đồng hồ cho công việc này, Eothur muốn tiết kiệm thời gian liền cho ngựa chạy nước rút trở về căn cứ.
...
“ Trông mọi người khá căng thẳng. “ Gimli nói thầm khi bước ngang qua cánh cổng doanh trại.
“ Nếu là ông, liệu mình sẽ bình tĩnh khi biết trước tin phải đối đầu gần mười ngàn kẻ thù chứ. Số lượng đông gấp đôi. “ Thedes lắc đầu cười mở lời trêu chọc.
“ Một người dẫn dắt, một thủ lĩnh luôn buộc phải cổ động người mình trong mọi tình huống ? Nếu là chính cậu cũng sẽ làm như thế đúng không. “ Legolas khôn ngoan phản dame thay bạn thân. Anh còn đưa thêm cả một lời khuyên.
“ Người lùn gan dạ hơn cậu nghĩ nhiều. “
Aragorn và Eothur liền treo một nụ cười mệt mỏi trên đầu môi. Sau đó, hắn nhanh chóng mở miệng để đánh lạc hướng hai bên. Còn nếu không, cả hai sẽ đốt thời gian vào việc cãi cọ và ma sát lẫn nhau.
“ Chúng ta xuống ngựa thôi, lều chủ soái nằm không xa ở đây đâu. Thedes cho người dẫn ngựa về chuồng, còn lại hãy thư giãn và tự do làm việc đi. “
“ Vâng,... “ Nhận được mệnh lệnh, Thedes liền nén sự cáu gắt trong mình mà thi hành.
Eothur thả người xuống ngựa, hắn lấy vũ khí và vài món đồ đạc được móc trên yên rồi đeo một bên vai. Vừa nói chuyện vừa chỉ tay cho đoàn hộ nhẫn những chỗ lưu thông, địa điểm trong căn cứ này như lều dự trữ thực phẩm, lều nấu ăn của chung, lều vũ khí,... đằng nào đi nữa họ vừa trãi qua một chuyến đi lang thang. Cần phải được tiếp tế lương thực, nước uống hay sửa chữa chút quần áo, vũ khí.
“ Tôi nghĩ chúng tôi không cần tiếp tế đâu. Còn khá nhiều cái bánh Lembas bên trong túi. “
“ Các cậu còn ư ? “ Đôi mắt Eothur tỏa sáng rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời như hai viên ngọc quý.
Lembas, chiếc bánh thần thánh ngon tuyệt cú mèo nhất trên thế giới. Lúc trước khi mới vừa rời khỏi Lorien, Eothur đã mang theo một ít trong người. Nhưng nó đã cạn sạch từ nhiều ngày trước,... Than ôi, nó còn hoàn hảo hơn những chiếc bánh mật ong của người Beornings nữa.
Chưa kể đến, chỉ bằng một miếng nhỏ là đủ khiến cho một con người toàn thân đầy sức sống và hoạt động cả ngày trời không biết mệt mỏi là gì.
“ Nếu cậu muốn, lát nữa tôi sẽ chia cho cậu một ít. “ Aragorn hiểu ý Eothur liền nói toạc ra.
“ Thế thì tôi cũng không từ chối. “ Eothur sảng khoái đáp lại.
“ Eothur,... ! “ “ Hử,... “ Nghe thấy ai gọi, Eothur và đoàn hộ nhẫn xoay người nhìn.
“ Eomer ? “ Eothur sững sờ và ngỡ ngàng nhìn người đàn ông đang chạy băng băng tới. Mái tóc trắng vàng xõa ngang vai, bộ râu quai nón mọc lởm chởm dưới cắm và mép, nét mặt nam tính và mạnh mẽ thể hiện bản tính của một người đàn ông đích thực.
“ Không sai. “ Eothur nhếch cao khóe môi đáp.
“ Chậc,... chậc,... Không nghi ngờ gì nữa, sẽ chẳng ai cản được chiến thắng của Rohan. Và cuộc chiến này nhất định sẽ được lưu danh muôn đời, không khác gì so với tổ tiên từng đánh bại nhiều cường địch. “ Thedes nói thầm trong đầu. Và cậu ta nói rất đúng, cuộc chiến sắp đến sẽ là một vinh quang, chiến công mới mẻ được bổ sung thêm cho dân tộc người Eorlingas.
Lần đầu tiên trong lịch sử, người Rohan kết hợp với loài Ent thần bí phá tan bức tường vành đai Isengard.
Nhìn khuôn mặt bộc lộ đầy ý nghĩ trong đầu của Thedes. Eothur lắc đầu cười không thành tiếng. Cậu ta phấn kích đến nỗi sự bình tĩnh đã bay đi đâu mất.
“ Đằng trước hình như có tiếng la hét, thưa ngài. “ Một người dẫn đầu bọn họ bỗng dưng xoay đầu cất lớn tiếng.
Eothur và Thedes thu hồi nụ cười trên môi. Ngay đằng sau, Bugord cũng đứng im tại chỗ.
Đúng là có tiếng la hét phía trước. Chỉ là do ban nãy, tiếng động di chuyển của Bugord quá ồn ào nên lấn át toàn bộ âm thanh. Kết quả là hầu hết những người phía sau không nghe được gì.
“ Chúng ta mau tới đó xem sao. “ Eothur vội vàng ra lệnh.
...
“ A,... A,... Thả ta xuống, thả ta xuống cái cây khốn kiếp. Ngươi giết chết đồng bạn của ta còn muốn giết ta nữa hả. Có ngon để ta xuống đánh tay đôi. “ Tiếng rít gào được phát ra từ cuống họng của một người lùn. Ngoài ra, tình huống ông ta mắc trúng hình như không mấy gì tuyệt vời.
Một chiếc rễ cây dày và bự gấp năm lần sợi dây thừng của những chiếc thuyền bè đang vung vẫy. Nó quấn tròn và buộc chặt một chân của vị người lùn và nhấc bổng ông ta khỏi không trung. Rồi không ngừng lắc qua lắc lại như sợi tua của con bạch tuộc.
“ Gimli dừng lại, đừng rủa nữa ! Ông đang làm chiếc cây giận dữ. “ Ở dưới đất, một chàng trai tộc Elves bất đắc dĩ đang vừa phải né tránh những chiếc rễ đã trở thành những sợi roi quất “ vùn vụt “ trong không gian. Mà vừa phải nghĩ cách cứu bạn mình.
“ Hừ,... hừ,... “ Một con người phàm khác đang bị siết cổ rất chặt. Song, anh ta không phải là người dễ chịu đầu hàng như vậy. Chống trả bằng cách co đầu gối mình lên, tay duỗi ra với đôi ủng da. Sau đó, anh rút mạnh con dao sáng bóng và lẹ làng cắt đứt sợi rễ ngay cổ mình.
Thoát đã thoát được, nhưng kẻ thù chưa chịu từ bỏ. Ngay khi ngồi dậy, và chưa kịp thở hơi tiếp theo. Chiếc cây đã tung ra một đòn đánh mạnh vào người anh. Khiến anh bay ra và đụng vào một gốc cây khác.
“ Aragorn,... ! “ Chàng tộc Elves hét lên. Sau đó, đôi tai nhọn trời sinh của anh bỗng nhúc nhích vì nghe thấy âm thanh ngoài lề.
“ Rầm,... rầm,... Đủ rồi dừng lại, bỏ tên người lùn đó xuống. “
Song, chiếc cây vẫn chưa chịu buông thả cơn tức giận. Nó quay vị người lùn thành một vòng tròn khiến cho ông ta choáng hết cả đầu. Bắt buộc âm thanh to như tiếng sấm kia phải quát thêm một tiếng.
“ Dừng lại,... Thả tên đó xuống ! “ Lần thứ hai nhắc nhở, cuối cùng chiếc cây nghe theo lệnh và ném Gimli bay trúng Legolas. Anh bạn tộc Elves cực khố lắm mới có thể đón đỡ cục thịt to tướng mà không bị bất tỉnh.
Mặt Gimli ngẩn ra, đôi mắt nhòe mờ nhìn Legolas từ một biến thành năm.
“ Ngủ đi ngủ đi,... đào đất sâu vào đừng thức tỉnh nữa. Mọi chuyện để ta lo. “ Chủ nhân của giọng nói này không ai khác ngoài Bugord. Ông ta đã tới kịp thời để ngăn chặn một trận “ bắt nạt “.
Aragorn khi này cũng chật vật vừa mới chống tay ngồi dậy. Cú đánh của người Horn vẫn làm cho anh đau đớn, ê ẩm cả toàn thân.
“ Aragorn, Legolas, Gimli. “ Nghe thấy tiếng gọi tên chứa đầy sự ngạc nhiên. Aragorn ngẩng mặt lên và bất thần thốt. “ Eothur ? “
...
“ Ý anh mọi người thất lạc là thế nào ? “ Eothur bàng hoàng nắm lấy hai vai Aragorn hỏi.
“ Như ý của nó,... chúng tôi đã bị tách nhau. “ Aragorn rầu rĩ và xấu hổ không dám nhìn mặt Eothur trả lời.
“ Một sự cố lớn đã xảy ra. Nói hết thì dài dòng lắm, nhưng Boromir đã qua đời. Frodo và Sam trốn tránh mọi người lên đường một mình, còn Merry và Pippin,... họ bị bắt cóc. Sau đó, ba người bọn tôi theo dấu đến tận đây. Ngay chiếc cây này thì trừ mấy cái xác tên Orc không còn dấu vết của họ. “ Legolas nhanh chóng nói tóm tắt cho Eothur. Do anh ta còn đang bận giữ vững cái thân hình Gimli có cái đầu gật gù. Nên bớt khá nhiều chi tiết lẻ tẻ.
“ Ngay đây ? “ Eothur quay đầu nhìn người Huorn như cái cây bình thường đang im ắng, không biết ông ta đúng là ngủ say chưa hay còn thức tỉnh.
“ Bugord, ông có thể hỏi giúp tôi được không ? “ Đầu óc linh hoạt, Eothur liền nhờ vả người Ent.
“ Được,... u,... ye,... o,... “ Đồng ý, Bugord làm ngay. Cuộc nói chuyện vẫn lâu như mọi khi, gần mười phút đồng hồ trôi qua, ngay cả Gimli đã tỉnh táo thì hai người mới xong.
“ Phù thủy trắng đã xuất hiện và cứu hai người họ. “
“ Phù thủy trắng ?! “ Aragorn giật mình bật dậy. Tiếng người Elves đối với anh như trò ăn cơm bữa.
“ Như thế họ không sao rồi. “ Eothur yên lòng nói nhỏ nhẹ.
“ Không sao !,... cậu đang nói gì vậy Eothur. Đó là Saruman. “ Gimli ngồi dậy chỉ thắng mặt Eothur quát. Và hành động của ông ta còn gây tác dụng phụ, khiến Thedes và người Rohan rút vũ khí sẵn sàng chiến đấu.
Giơ tay cản người của mình lại, Eothur cười toe toét nói: “ Không phải Saruman. Mọi người có tin vị phù thủy ấy là ai không ? Gandalf, ông ấy đã trở lại. “
“ Gandalf ? “ Mặt của cả ba người đoàn hộ nhẫn ngây ra. Họ bỡ ngỡ không tin vào lỗ tai của mình.
“ Eothur,... đây không phải là lúc giỡn đâu. “ Aragorn nhăn mặt càu nhàu.
“ Giỡn,... ưm ưm. Tôi đã gặp ông ấy ngay trong khu rừng này. “ Eothur biết do mình tạo dáng cười, hơi giống trò đùa nên mau chóng nghiêm trang lại.
“ Thật ư ? “ Aragorn thấy vẻ mặt hắn không chút đùa cợt. Trong lòng liền có linh cảm đây là sự thật. Nhưng miệng vẫn hỏi để chắc chắn.
“ Thật, bây giờ ông ấy có thể đang ở doanh trại Rohan. “
“ Eothur, cậu có thể kể những thứ cậu biết cho tôi nghe lại được không ? “ Legolas lên tiếng. Anh là người bình tĩnh nhất trong ba người, mọi chuyện nói ra luôn cần phải có dẫn chứng cụ thể và rõ ràng.
“ Được thôi. Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện. “
Eothur lập tức kể lại hết mọi chuyện cho ba người đoàn hộ nhẫn. Về việc gặp được Gandalf như thế nào và họ đã có kế hoạch ra sao. Ông ấy có thể đang ở doanh trại Rohan và chuẩn bị lên đường tới Edoras để giải cứu nhà vua Theoden.
“ Nếu như vậy,... Merry và Pippin cũng có khả năng đang ở trong doanh trại ? “ Aragorn vui mừng lẩm bẩm.
“ Đúng vậy. Tôi đang trên đường về đó, các anh có muốn đi theo không ? “ Eothur gật gù và hỏi thăm ý kiến ba người. Mục đích của họ là cứu Merry và Pippin, nếu bây giờ hai người kia đã thoát thì họ sẽ tính làm gì.
Aragorn lưỡng lự nhìn qua hai người bạn của mình. Thật lòng mà nói, anh cũng không biết dự tính tiếp theo sẽ như thế nào. Chắc có lẽ,... họ nên tụ họp với Gandalf.
“ Legolas, tôi nghĩ chúng ta nên tìm Gandalf ? “
“ Aragorn, tôi biết anh luôn đúng. Giờ chúng ta đã xong việc rồi, còn chần chừ gì nữa. Mau chóng thoát khỏi cái khu rừng âm u này càng nhanh càng tốt. “ Gimli là người đầu tiên giơ hai tay hai chân đồng ý. Người còn lại là Legolas cũng khẽ gật đầu.
“ Hừ,... ! “ Đứng gần đó, Bugord nghe hết được lời thoại của Gimli liền lạnh nhạt thở mạnh. Đừng tưởng là ông ta không hiểu họ đang nói cái gì, với sự sống lâu dài. Ngoài ngôn ngữ người Elves ra, ông còn biết khá nhiều ngôn ngữ và trong đó có cả tiếng thông dụng của Trung Địa. Chỉ là bình thường, ông thích không dùng đến chúng thôi.
Gimli giả vờ lơ đi, tuy nhiên đứng bên cạnh Legolas vẫn cảm nhận được. Ông bạn người lùn đã có chút hơi thở gấp gáp, chứng tỏ trong lòng không bình tĩnh như ngoài mặt biểu hiện.
Chống cán rìu xuống đất, Gimli nén sự căng thẳng mà quan sát gần mười người Rohan. Với bản tính đa nghi, suy nghĩ nhiều như ông làm sao có thể bỏ qua chi tiết kỳ cục trước mắt. Fangorn là khu rừng nổi danh mà chẳng ai muốn bước vào, thế mà Eothur và người của mình lại ở đây và gặp được họ.
“ Tôi hơi tò mò tại sao các cậu lại ở trong nơi này vậy ? “
Thedes liếc mắt qua Gimli không trả lời. Cậu cũng giống như bao người Rohan phương bắc khác, đã bị truyền nhiễm những câu truyện thần thoại khi xưa về nòi giống tổ tiên. Nên biết rất rõ người lùn đã từng ám hại Fram, người anh hùng giết chết con rồng Scatha. Một mối hận thù truyền từ đời này sang đời khác.
Đến bây giờ, tuy không đến mức rút vũ khí chém giết nhau. Nhưng nói thẳng ghét bỏ và không ưa là hoàn toàn có thật.
“ Chúng tôi đi tìm đồng minh. “ Eothur do là một con người có ký ức hiện đại. Và không bị quan điểm dân tộc trói buộc nên hiền lành đáp.
“ Đồng minh,... a,... là chiến tranh với Isengard. “ Thốt lên một câu sau đó ông dừng chút xíu và hỏi tiếp.
“ Tình hình thế nào ? “
“ Không khả quan lắm. Tất nhiên đó là lúc trước, giờ chúng tôi đã có sự góp sức của người Ent nên chiến thắng đã nằm trong bàn tay. “
“ Hử,... Isengard của Saruman mạnh đến thế ư ? Người Rohan các cậu không chống cự nổi ? “
“ Không hẳn,... chúng tôi có nhiều rắc rối quá. Mà đúng thật, Isengard khó chơi hơn chúng tôi nghĩ. “ Eothur cười khổ trả lời.
“ Ừm,... “ Gimli vuốt râu trầm tư.
...
Ngay khi tới bờ rừng Fangorn, Bugord chào tạm biệt mọi người và quay trở lại bên trong. Eothur cùng đoàn người đi tìm lại ngựa của mình, chỉ cần chúng không chết hay gặp nguy hiểm thì sẽ không chạy đi đâu quá xa. Và ba người đoàn hộ nhẫn, họ cũng để ngựa ở bãi cỏ gần rừng.
Vùng đất Calenardhon mỏ vàng, mỏ bạc có thể thiếu. Nhưng riêng đồng cỏ thì không, rộng bát ngát đi đâu cũng sẽ thấy. Và mất gần cả tiếng đồng hồ cho công việc này, Eothur muốn tiết kiệm thời gian liền cho ngựa chạy nước rút trở về căn cứ.
...
“ Trông mọi người khá căng thẳng. “ Gimli nói thầm khi bước ngang qua cánh cổng doanh trại.
“ Nếu là ông, liệu mình sẽ bình tĩnh khi biết trước tin phải đối đầu gần mười ngàn kẻ thù chứ. Số lượng đông gấp đôi. “ Thedes lắc đầu cười mở lời trêu chọc.
“ Một người dẫn dắt, một thủ lĩnh luôn buộc phải cổ động người mình trong mọi tình huống ? Nếu là chính cậu cũng sẽ làm như thế đúng không. “ Legolas khôn ngoan phản dame thay bạn thân. Anh còn đưa thêm cả một lời khuyên.
“ Người lùn gan dạ hơn cậu nghĩ nhiều. “
Aragorn và Eothur liền treo một nụ cười mệt mỏi trên đầu môi. Sau đó, hắn nhanh chóng mở miệng để đánh lạc hướng hai bên. Còn nếu không, cả hai sẽ đốt thời gian vào việc cãi cọ và ma sát lẫn nhau.
“ Chúng ta xuống ngựa thôi, lều chủ soái nằm không xa ở đây đâu. Thedes cho người dẫn ngựa về chuồng, còn lại hãy thư giãn và tự do làm việc đi. “
“ Vâng,... “ Nhận được mệnh lệnh, Thedes liền nén sự cáu gắt trong mình mà thi hành.
Eothur thả người xuống ngựa, hắn lấy vũ khí và vài món đồ đạc được móc trên yên rồi đeo một bên vai. Vừa nói chuyện vừa chỉ tay cho đoàn hộ nhẫn những chỗ lưu thông, địa điểm trong căn cứ này như lều dự trữ thực phẩm, lều nấu ăn của chung, lều vũ khí,... đằng nào đi nữa họ vừa trãi qua một chuyến đi lang thang. Cần phải được tiếp tế lương thực, nước uống hay sửa chữa chút quần áo, vũ khí.
“ Tôi nghĩ chúng tôi không cần tiếp tế đâu. Còn khá nhiều cái bánh Lembas bên trong túi. “
“ Các cậu còn ư ? “ Đôi mắt Eothur tỏa sáng rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời như hai viên ngọc quý.
Lembas, chiếc bánh thần thánh ngon tuyệt cú mèo nhất trên thế giới. Lúc trước khi mới vừa rời khỏi Lorien, Eothur đã mang theo một ít trong người. Nhưng nó đã cạn sạch từ nhiều ngày trước,... Than ôi, nó còn hoàn hảo hơn những chiếc bánh mật ong của người Beornings nữa.
Chưa kể đến, chỉ bằng một miếng nhỏ là đủ khiến cho một con người toàn thân đầy sức sống và hoạt động cả ngày trời không biết mệt mỏi là gì.
“ Nếu cậu muốn, lát nữa tôi sẽ chia cho cậu một ít. “ Aragorn hiểu ý Eothur liền nói toạc ra.
“ Thế thì tôi cũng không từ chối. “ Eothur sảng khoái đáp lại.
“ Eothur,... ! “ “ Hử,... “ Nghe thấy ai gọi, Eothur và đoàn hộ nhẫn xoay người nhìn.
“ Eomer ? “ Eothur sững sờ và ngỡ ngàng nhìn người đàn ông đang chạy băng băng tới. Mái tóc trắng vàng xõa ngang vai, bộ râu quai nón mọc lởm chởm dưới cắm và mép, nét mặt nam tính và mạnh mẽ thể hiện bản tính của một người đàn ông đích thực.