Eothur Phiêu Lưu Ký

Chương 134 : Kết Thúc Của Sự Kiêu Ngạo

Ngày đăng: 13:15 22/03/20

Cưỡi ngựa chạy nước kiệu, Eothur điềm tĩnh nhìn vào bức tường vành đai Isengrad đang mở cổng rộng thênh thang và quạnh quẽ. Đứng trước mặt nó, một người Ent đang lảng vảng qua lại như một vệ sĩ canh gác nghiêm túc và uy nghi.
Hai chiếc chân trước của con ngựa chạm vào mặt nước lênh láng dưới nền đất, rồi từ từ nước ngày càng dâng cao và vượt qua móng ngựa ngập đến ngang gần tới đầu gối nó.
Treebread đi tới nói chuyện với người canh gác. Ông ta bảo họ hãy nghỉ ngơi một chút đi, bây giờ hãy để loài người và ông xử lý chuyện này. Người kia đồng ý và ông ta bổ sung thêm tin tức rằng Saruman vẫn còn đang ở trên tòa tháp kia.
Họ đã mọi cách nhưng vẫn không thể nào đẩy ngã và phá hủy được nó. Một tòa tháp cứng chắc vượt trội hơn sức khỏe của họ.
“ Isengard,... anh chưa nghĩ bao giờ mình lại đến đây vào lúc thế này. “ Eomer lẩm bẩm trong miệng.
“ Giờ thì đã thấy,... “ Eothur nói và mỉm cười.
Aragorn đi bên cạnh họ thở dài, anh đã từng tới vùng đất này nhiều lần trước kia. Những khu vườn đầy hoa tràn ngập hương thơm làm sức nực không khí và những chiếc cây tỏa bóng mát nay đã không còn, thay vào đó chỉ là những làn nước ngập tới chân, những món đồ sắt thép như vũ khí nổi lên,... hay chiếc bánh xe đã ngưng hoạt động.
“ Hãy cẩn thận những hố sâu. “ Treebread nhắc nhở mọi người. Ông đã được người kia cảnh báo trước.
Mọi người gật đầu và tiếp tục di chuyển tới trước mặt tòa tháp Orthanc khổng lồ. Không hiểu sao, Eothur cảm giác quái lạ và nghi ngờ. Tòa tháp này hình như được xây dựng bởi hậu duệ người Numenor, nhưng tại sao hình thù của nó lại khá kỳ dị và đen tối, cứ như một tòa tháp được mọc ở dưới địa ngục với những chiếc sừng, mũi cong nhọn hoắt thật man rợn và dữ tợn.
Không biết Saruman trước kia có trùng tu không nữa, mà sao kiến trúc này khác hẳn hoàn toàn với những tác phẩm khác của người Numenor.
“ Chà,... chà,... xem ai đến đây. Lũ mọi rợ, các ngươi nghĩ các ngươi đã thắng,... ? “ Eothur và đoàn người đột nhiên nghe thấy giọng nói với những ngữ điệu chế giễu và khinh thường, thêm chút xíu như tiếng xì xì của một con rắn độc.
Grimblold nghe có người dám coi thường dân tộc Rohan nên phát cáu. Ông ngẩng đầu lên trên, nơi cao nhất của tòa tháp có một bóng dáng mặc đồ trắng cầm trượng.
“ Saruman,... cút xuống đây. Hãy trả giá những gì người đã làm ! “
“ Ha,... ha,... ha,... “ Saruman cười lớn khinh bỉ, nhìn điệu bộ khiêu ngạo của lão ta chẳng giống gì so với một kẻ bại trận. Thế nên làm nhiều người trong đoàn khá hoang mang và lo lắng.
“ Ngươi nghĩ đây là kết thức,... chưa,... chưa bao giờ cả,... “
“ Ngậm mồm ! “ Eothur bất ngờ cất cao giọng cắt đứt lời Saruman.
“ Nếu chúng ta là lũ mọi rợ thì ngươi cũng thấp hèn hơn chúng ta nhiều lần. Lão già súc vật, ngu dốt. Đã ngu mà thích tỏ mình thông minh. Đã gà mà thích nổ,... ! “
Bị cắt ngang lời, mặt Saruman đỏ bừng lên như bị táo bón. Sau đó là những câu và lời lẽ xúc phạm, chế nhạo, xem thường. Cứ cho là nhiều từ khá độc lạ làm cho lão không hiểu, nhưng lão vẫn cảm nhận được sự ác ý của nó.
Chiếc cây trượng run rẩy vì tức giận, bên dưới Legolas nheo mắt. Gimli huých nhẹ cùi nhỏ vào ngực anh ra dấu. Không cần ông làm vậy, anh đã rút cây cung và mũi tên ra. Chỉ cần có hành động lạ thường, làm bùa làm phép là mũi tên sẽ xuyên qua ngực tên phản bội.
Saruman cũng nhanh chóng cảm giác được nguy hiểm từ Legolas. Ngoài ra, lão không nhìn thấy được Gandalf trong đám này, hay Theoden. Vì vậy, lão biết những tên trẻ tuổi này sẽ không nhân nhượng và nói lý lẽ. Nếu cần thiết, chúng nhất định sẽ giết và gạt lão khỏi cõi đời.
Nén cảm xúc tiêu cực trở về, Sauruman ngắm nhìn kỹ từng tên một ở bên dưới. Rồi đôi mắt của lão lóe sáng như vừa nảy ra một ý tưởng trả thù điên khùng.
“ Thằng con rơi,... đáng lẽ ra trước kia ta đã cho ngươi về “ nhà “. “ Bí mật vận dụng chút phép thuật còn lại, Saruman đề cao giọng nói và khiến chúng trở nên kỳ lạ như đang đi kèm với những sóng âm phát tán có khả năng khơi gợi mọi tâm tình trong con người.
“ Ý ngươi là gì ? “ Eothur không biết mình đã trúng chiêu, hỏi lại.
“ Là gì ư ? Tại sao ngươi không nhớ nhỉ ? Ngày hôm đó, suýt nữa ngươi đã chết mà. Chậc,... chậc,... đáng tiếc thay vì ngươi lại là tên ngáng đường nào đó,... hắn tên gì nhỉ ? Imeo,... ? “ Saruman vuốt râu và nói khá lộn xộn, lung tung. Đoàn người bên dưới không ai biết ý nghĩa của chúng, nhưng có một người hiểu tên phù thủy đang nói về thứ gì.
Những hình ảnh cái chết Imer bỗng nhiên xuất hiện trước mắt.
“ Ngươi đã làm ?! “ Một cơn thịnh nộ bất chợt nổi dậy trong lòng Eothur. Cứ như một vùng biển đang êm ắng và nhẹ nhàng thì đột ngột một cơn bão kéo đến khiến cho mọi thứ đảo lộn và dữ tợn. Những cơn sóng cao gần bảy tám mét không ngừng hoạt động, những hung thần gió lốc hung hăng phá hoại, những đám mây đen che khuất ánh sáng và hạt mưa nặng trĩu. Cuối cùng là những tia sét vang ầm ầm như các vị thần đang tức giận.
“ Ngươi muốn biết, lên đây. “ Giọng Saruman nghe cứ thân mật và điềm tĩnh một cách lạ lùng. Như lão đang mời Eothur lên để “ trò chuyện, uống trà “. Bên dưới chiếc tháp, cánh cổng màu đen được đóng kín cũng tự động mở ra như một cái cửa cảm ứng, điều khiển từ xa.
“ Được thôi, ngươi muốn ! “ Eothur âm trầm đáp trả, hắn lạnh lùng nhảy xuống ngựa và liều lĩnh đi lên bậc thang dẫn vào bên trong tòa tháp.
“ Eothur,... đứng yên đó. “ Eomer và Aragron không phải là lũ đần. Họ nhanh chóng lĩnh ngộ được mục đích của Saruman, liền vội vàng ngăn cản Eothur.
Nhưng họ vẫn chậm một nhịp, với cơ thể gần gấp hai lần người Rohan bình thường Eothur tăng tốc độ và trong nháy mắt đã vượt qua được cánh cửa đen tối. Khuất mình khỏi tầm nhìn của họ.
“ Thôi xong rồi,... “ Gimli đơ mặt và nói. Cùng lúc đó, ông ta cũng vội vã nhảy xuống ngựa trước mọi người một giây và lật đà lật đật đuổi theo.
Nhanh hơn một giây, nhưng tốc độ di chuyển chậm hơn. Trong phút chốc, Gimli bị Aragorn, Eomer, Legolas, đoàn cận vệ vượt mặt trên chiếc cầu thang dài chết tiệt.
Eothur đi trước vào bên trong tòa tháp. Trong đầu óc của hắn bây giờ đang tràn ngập những hồi tưởng và ký ức cũ xưa về Imer. Thì ra, kẻ chủ mưu của cuộc phục kích lúc đó chính là lão già Saruman. Thì ra, lão đã có ý định phá hủy vương quốc Rohan từ rất lâu trước kia,...
Những giọng nói vô thanh mang hai chữ “ báo thù “ đang quanh quẩn và tác động mạnh trong tâm trí Eothur. Làm cho hắn không còn quan tâm đến những vật trang trí, hình dáng chiếc sảnh, căn phòng mà mình đang đứng. Miễn là tìm ra được chiếc cầu thang leo lên tòa tháp liền phóng thần tốc lên ngay. Bỏ rơi mọi người đồng đội đang chạy theo phía sau.
Tầng hai,... tầng ba,... Tầng bốn,... không ai biết tòa tháp này bao nhiêu tầng. Nó cứ nối liền cầu thang theo hình zigzag. Eothur cũng cứ cắm đầu mà chạy bứt tốc trên đó. Tầng thứ ba, đoàn người Rohan đuổi theo trèo lên. Aragorn và Eomer đứng khựng lại vì trước mặt họ là đám kẻ thù Uruk-Hai đang tràn ra từ các căn phòng nhỏ.
Không nghi ngờ gì nữa, chúng muốn ngăn cản họ.
“ Giết,... ! “ Đám thú hoang man dại gào thét. Eomer và Aragorn biết mình không thể bỏ mặc mọi người, nên đành phải xông pha và chiến đấu với chúng một trận ra trò. Cố gắng kết thúc tính mạng lũ này càng nhanh càng tốt để đuổi kịp.
“ Cầu thang,... “ Gimli thở hổn hển khi vừa trèo lên. Ông ta ghét nhất là cầu thang với những bước đi cần đôi cẳng chân rộng, và rồi bất thình lình một tên Uruk-Hai bị người đẩy làm mất đà và lao đến, suýt nữa chạm trúng và đụng ông ngã. Cũng may là đã cúi người kịp và ném hắn xuống bên dưới.
...
“ Tầng mười hai hay mười ba. “ Eothur làu bàu không nhớ rõ mình đã nhìn thấy qua bao nhiêu hành lang. Ngoài ra, cảm xúc khi này của hắn bỗng dưng trở nên an ổn và bình tĩnh chút xíu sau khi chạy điên cuồng một hồi.
Rốt cuộc là do hoạt động mạnh và mất thể lực hay bản năng tự phản kháng đấu tranh lại cơn thịnh nộ nên hắn mới nhanh chóng ổn định ?.
Hoặc có lẽ, khởi nguồn cơn giận dữ từ phép thuật của Saruman đang tan biến và lụi tàn dần vì lão đã không còn duy trì nó. Thế nên tâm trí của hắn đã khống chế lại được những cảm xúc như một ngọn núi lửa đã bị dập tắt và nạo vét.
Dừng bước tại một tầng khác lạ. Nó không phải là một hành lang với nhiều căn phòng. Mà đối diện Eothur là một cái cổng bằng thép màu đen, điều này làm hắn dấy lên một linh cảm trong lòng là Saruman đang ở đây. Liền rút thanh kiếm chậm rãi bước tới và đẩy mạnh cái cổng.
Quả nhiên, lão già phù thủy ở đây. Trước mặt Eothur, Saruman đang ngồi trên một chiếc ghế vương quyền và lặng lẽ nhìn hắn. Lão ta nhếch mép cười rồi nói:
“ Ngươi đã đến,... ? “
“ Phải,... “ Eothur lạnh nhạt đáp, tay chặt cầm cán kiếm để sẵn sàng.
“ A,... a,... a,... “ Đúng như dự đoán, sáu tên Uruk-Hai tinh nhuệ bất ngờ xuất hiện và phá tan hai cái cửa ở bên hông trong tòa sảnh. Chúng bao vây Eothur lại và tấn công cùng lúc.
Phản xạ như một con mèo hoang cảnh giác, Eothur lập tức dựa lưng vào bức tường. Hắn chém thanh kiếm đang phát sáng ra khỏi bao làm lóe mắt tất cả bọn chúng. Và chỉ bằng một đường đi, năm đòn tấn công bằng kiếm, rìu trước mặt bị chặn đứng. Một đòn bổ thì bị hắn di chuyển lách người tránh sít sao.
Kiếm thuật Lv5 bây giờ phát huy hết mức. Eothur ra đòn đi một đường quay trở về thời điểm xuất phát, kết quả làm chặt đứt tay hoặc xé rách lớp thịt, phần gân và lộ ra xương khớp kẻ thù.
Toàn bộ vũ khí thả xuống đất kêu leng keng. Eothur đi ra khỏi vòng vây và thong thả kết liễu từng tên một đang điên dại tính dùng răng tấn công.
Saruman sững sờ và kinh hoàng,... lão không ngờ đến mọi chuyện kết thúc nhanh như một cái chớp mắt. Theo tính toán và mường tượng lúc ban đầu, tên con rơi sẽ phải chiến đấu chật vật và bị áp đảo dưới sức mạnh của sáu tên cận vệ mạnh nhất, được chọn lọc kỹ càng trong lũ được sinh ra. Lúc đó lão sẽ chen vào bằng cách mở miệng chế nhạo, và dùng phép thuật đánh lén.
“ Khỉ thật,... “ Chửi thề trong đầu và cố tỏ ra “ không gì lay động “. Saruman chống mạnh cây trượng xuống đất và đứng dậy thẳng người trên bục cao.
Lưỡi kiếm tắt sáng Eothur chỉ vào Saruman.
“ Ngươi nghĩ đánh bại chúng,... ? “ Âm thanh này,... như liều thuốc mê dồn vào trí óc Eothur.
Vô sỉ và rất xảo quyệt, Saruman đã dùng phép thuật ít ỏi đánh lạc hướng tâm trí Eothur bằng lời nói. Sau đó lão ra tay nhanh như chớp, chỉ hướng đầu cây trượng vào hắn.
Eothur giật mình liền đánh tới, nhưng sau đó hắn cảm giác lòng ngực, cánh tay, đôi chân mình như đang bị va phải một bức tường không khí. Chúng đẩy hắn với một sức ép mãnh liệt và khiến hắn lùi xuống nhiều bước chân. Thậm chí phải quỳ một gối xuống để trụ vững.
Dùng phép thuật đẩy lùi và biến không khí thành đòn tấn công lẫn khống chế. Saruman kinh ngạc vì sức khỏe của Eothur. Đáng lẽ ra, một con người hay một tên Uruk-Hai sẽ phải bị đánh bay đập vào tường hoặc nằm sóng soài trên nền đá cẩm thạch. Vậy mà, tên người Rohan chết tiệt này vẫn chống đỡ được.
Biết như vậy sẽ không kết thúc được trận đánh và càng bất lợi cho mình. Saruman đổi hướng, khiến ba cái xác bay lên không trung và húc vào kẻ địch.
Ngay khi lão chuyển đổi đòn tấn công, Eothur liền lẹ làng lăn tròn sang bên cạnh. Tránh được ba cái xác va đập vào bức tường. Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc, các giá đỡ cây nến, cuốn sách, vật linh tinh,... cũng lơ lửng chuyển hướng nhắm đến hắn.
“ Bịch,... Keng,... Keng,... “ Đầu óc Eothur sáng suốt tính đến cánh cửa mở toang và nhảy ra ngoài.
“ Hừ,... “ Saruman khẽ kêu. Lão vung tay, thì ngay lập tức cánh cổng khép mạnh và vang ầm một tiếng. Những món đồ đạc bay thẳng tới mặt Eothur, may mắn hắn đã nhanh nhẹn đổi ý bằng cách hụp người xuống khiến chúng va đập vào cánh cổng.
Nhận ra cơ hội, Eothur từ thế cong đầu gối liền phóng mình như một con báo đến chỗ Saruman. Trong khi đó, lão ta nhíu mày, tiếp tục ra tay làm cho cái giá đèn trần nhà đổ ập bên dưới, ngay trước mặt hắn.
“ Không kịp,... “ Nó đập trúng mình và đầu. Khiến cho Eothur choáng váng và mê man.
Thấy tên kẻ địch đang nằm giãy giụa dưới đất. Saruman mỉm cười như vừa trút đi một gánh nặng, và sau vài hơi thở khi thấy Eothur đang chống kiếm chuẩn bị ngồi dậy. Lão dồn sức tạo câu thần chú, và trên đầu xuất hiện một quả cầu lửa nóng rực.
“ Chết đi,... “ Đòn tấn công giáng xuống, Saruman đột nhiên thấy một thứ ánh bạc lóe lên và va chạm với quả cầu.
“ Đùng,... “ Vụ nổ ngay giữa hai con người, tạo thành làn sóng đánh bay mọi thứ xung quanh. Eothur vừa đứng dậy thì đập mạnh vào tường cách đó mấy mét “ Bụp “, còn Saruman thì dính trở lại chiếc ghế, và chiếc trượng rời khỏi tay.
Cả hai người đều cảm thấy đầu óc xoay tròn và đau đầu. Nhưng nhờ cơ thể khỏe mạnh, Eothur đã đứng dậy trước Saruman và chậm rãi từng bước đi tới.
“ Tha,... tha mạng,... “ Saruman mệt mỏi cầu xin. Nhưng đôi mắt của lão vẫn chứa một âm mưu nào đấy. Và thế là cánh tay duỗi thẳng ra, như có một lực hút khiến cho chiếc trượng bay trở lại.
“ Phập,... “ Saruman ngẩn người ngơ ngác nhìn Eothur, sau đó lão cúi đầu nhìn xuống con dao găm; cắm ở gần trái tim của mình. Một tay dùng hết sức lực cuối cùng giơ lên chỉ vào hắn, và đôi mắt chứa đầy sự sợ hãi tột cùng và ân hận.
Eothur nghiêm nghị và cẩn thận nhìn tính mạng Saruman trôi qua nhanh chóng. Cuối cùng, đầu lão ngoẻo một bên và cánh tay rớt xuống lòng ngực.
“ Eothur,... ! “ Aragorn, Gimli và Eomer phá cửa vào. Họ bàng hoàng hít sâu một hơi và lặng lẽ nhìn cái xác ngồi yên trên chiếc ghế quyền lực, như một sự đùa cợt số phận.