Eothur Phiêu Lưu Ký
Chương 145 : Azeroth
Ngày đăng: 13:15 22/03/20
Đêm hôm đó, Eothur rời khỏi căn nhà tạm bợ của mình. Hắn tìm kiếm một bãi đất trống rộng rãi, vắng lặng và thích hợp để ngước đầu nhìn lên trời. Trên tay mang theo một bình rượu vang được mua bằng số tiền bán da thú và làm thợ điêu khắc. Và hắn đã phải mất công lao gần hai tuần trời, thế mà mới chỉ đủ để mua một lượng rượu vang ít ỏi trong tay.
Trèo lên một cây cổ thụ, nơi mà Eothur tìm thấy ở vài ngày trước. Hắn dừng lại ở một khúc cành to lớn và ngồi ở đó, một chân buông lỏng thả xuống bên dưới, chân còn lại thì chống ở trên. Lưng mượn thân cây làm điểm tựa, và tay cầm chiếc bình da để mở nắp uống.
Chát,... cái hương vị chát chát của rượu vang đi ngang qua cổ họng Eothur như đang thiêu đốt và khơi gợi các giác quan. Sau đó, nó chảy xuôi xuống bụng một cách thật tinh tế, rồi làm ấm toàn bộ cơ thể hắn, trước hơi lạnh của màn đêm trong khu rừng.
Eothur ngẩng đầu lên một cách bình thản, nhưng lại thêm một chút u sầu đã lộ rõ ở nét mặt mà không hề hay biết. Từ đó, hắn ngắm nhìn vầng trăng vàng vằng vặc đang khuyết hai phần ba. Lòng cũng trở nên nôn nao, buồn bã và xúc động.
Uống rượu ngắm trăng. Như các thi sĩ ở kiếp trước, và lòng nào cảnh nấy.
Trái tim Eothur cũng như ánh trăng trước mặt. Nếu hôm nay trăng không được tròn trĩnh một cách hoàn mỹ, thì tim hắn cũng thiếu thốn rất nhiều thứ quan trọng mà không được lấp đầy. Như việc mất đi các mảnh ghép trong một mô hình. Những thứ mà tiền không thể mua được hay có được bằng vật chất và một cái gì đó của sự trừu tượng như gia đình, bạn bè, người yêu,...
Một nỗi nhớ dai dẳng, buồn bã và da diết được hình thành trong nội tâm, để rồi Eothur không biết giấu nó vào đâu và che nó ra sao. Đành phải dùng đến rượu để thỏa lòng và khơi ra tâm tình cô độc bay trong gió. Như bản thân đang đứng trước một đại lộ rộng thênh thang, nhưng chỉ có một mình lủi thủi.
“ Còn tốt khi trăng còn có sao,... còn ta,... “ Eothur khàn giọng thều thào. Bất chợt hắn đưa bàn tay mình lên cao và ở ngay ngón áp út tay phải. Một viên ngọc quý giá màu đỏ lóe sáng rồi phản chiếu cả khuôn mặt hắn trên đó.
Và viên hồng ngọc này được đính trên chiếc nhẫn bạc. Đây là,... nhẫn Tirius, một trong những món bảo vật mà Eothur mang đến thế giới này. Cũng là thứ mà hắn coi trọng nhất như mạng sống bản thân mình.
Tiếp tục uống.
Một lát sau, men rượu bốc khỏi cổ họng Eothur và đượm mùi không khí lạnh lẽo kề bên. Khiến cho hắn mê man với những câu hỏi không có lời giải đáp. “ Cuộc chiến thế nào rồi ? Frodo thành công không ? Cha mình ? Anh,... ? “
Nhưng rồi tất cả chỉ dừng lại ở một câu xin lỗi trong thâm tâm. “ Ewen,... anh xin lỗi,... “. Ngay lúc đó, ở ngay khóe mi đã vài giọt nước long lanh xuất hiện, rồi chúng từ từ chảy dài xuống làn da trắng bệch và nhợt nhạt như một hồn ma.
Eothur giữ yên tư thế bất động và ngước đầu nhìn trời.
Phải mất một hồi rất lâu sau đó, Eothur mới cử động bằng cách gượng cười và lắc đầu. Hắn lấy tay quẹt qua trên mặt và nhấp nháy cặp mắt vài lần để xua tan những giọt nước yếu đuối của bản thân.
“ Vẫn còn hy vọng để quay về. “ Eothur lẩm bẩm và bật lên bảng thuộc tính của mình.
Tính danh: Eothur
Huyết Thống: Bán Thần
Kỹ Năng:
Kiếm Thuật: Lv 5 Đại sư (17%)
Bắn cung: Lv 4 Tinh Thông (47%)
Chiến Đấu Tay Không: Lv 4 Tinh Thông (32%)
…
Thiên Phú: Ngôn Ngữ Tinh Thông, Bản Năng Chiến Binh, Vũ Khí Thông Thạo.
Xuyên Không: Vị Trí hiện tại ở thế giới Azeroth.
Tọa Độ Các Thế Giới: Azeroth ( đang ), Arda ( chưa được ), Thế giới mới ( Chưa được ).
Năng lượng yếu ớt không đủ để dịch chuyển không gian. Đang nạp,... đang nạp,... Yêu Cầu Chờ Đợi.
Eothur yên lặng thở dài nhìn bảng thuộc tính của mình. Nó đã có một số thứ thay đổi, nhưng một số đó gần như đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của hắn. Và kết quả là hắn phải luôn luôn tự hỏi, cái hệ thống này rốt cuộc là ai làm hay tạo ra. Tại sao lại phải đưa cho hắn,... để làm gì, hoặc muốn hắn phải làm gì. Hay nó cứ tự nhiên được sinh ra khi vượt qua thế giới cùng hắn,...
Nhưng xét cho cùng, Eothur chỉ có một đáp án bây giờ là hai chữ: không biết,... và thú thật cho dù hắn có suy nghĩ nát óc đi chăng nữa. Vẫn sẽ là những giả thuyết xuất hiện được dâng ra và lên đến con số hàng trăm, hàng ngàn trong đầu,... có lẽ một trong số chúng là thật. Nhưng hắn làm sao mà biết được cái nào mới đúng.
“ Hazz,... Ít ra có một số đã rõ. “ Eothur cố gắng nén sự xúc động và cơn giận dữ sắp bột phát trở lại trong lòng.
“ Bán thần,... mình có dòng máu của thần linh. “ Eothur nghĩ thầm. Và lúc mới nhìn thấy điều này, hắn đã rất hốt hoảng và kinh ngạc hết sức. Từ đó, tổng hợp lại những dấu hiệu và biểu hiện kỳ lạ của các hiền gia người Elves như Elrond, Galadriel,... rồi cuối cùng là phù thủy trắng Gandalf thì ra đây chính là lý do mọi người hay chú ý đến hắn như vậy.
Và ngài Gandalf, ông từng nói: “ Một ngày nào đó, người kia sẽ nói cho mình tất cả. “ Vậy người kia là ai ? Cha của thể xác này, hay là mẹ.
Eothur cũng chắc chắn thêm một điều. Người kia đúng là một Valar,... chỉ có điều không rõ là cái hệ thống này có liên quan gì đến người kia không. Thật là rắc rối và đau đầu.
Valar nếu mà theo các mảnh truyện thần thoại, thì đúng ra chỉ có mười hai người. Vì vậy việc sàng lọc và tìm ra được người mà mình đang mang theo huyết thống, cũng không phải là quá khó khăn nhọc nhằn. Nhất là khi, có hai thiên phú của hắn đã được hệ thống cho lộ diện.
Bản năng chiến binh: Kẻ mang dòng máu của vị thần chiến binh vĩ đại, ngươi được ban tặng những thiên phú tốt nhất trong việc chiến đấu và lòng dũng cảm để đối đầu những kẻ thù nguy hiểm. Nhưng chỉ sự dũng cảm, gan dạ không thôi thì không đủ để giúp ngươi được sống sót, mà là một chiến binh ngươi còn được ban tặng thêm cả sự linh hoạt và nhạy cảm với nguy hiểm sắp đến.
Vũ Khí thông thạo: Nhờ dòng máu vị thần, và quyền năng trong đó. Ngươi đã được ban tặng về tài năng xuất chúng lẫn thiên phú tuyệt đỉnh, chúng cho phép ngươi học tập và tiếp thu rất nhanh trong việc vận dụng các vũ khí chiến đấu.
Hai thứ,... chính là hai cái thiên phú này đã cho hỗ trợ kiếm thuật của Eothur đạt Lv5, và giúp hắn sống sót qua các trận chiến lẫn vô số cuộc giao tranh cho đến tận ngày hôm nay.
Không cần sàng lọc quá nhiều, và chỉ cần hiểu biết một chút xíu. Eothur đã có thể suy đoán được bên trong mình đang mang theo dòng máu của Valar nào,... Không ai khác ngoài, Tulkas. Vị thần chiến binh của thế giới Arda, người đàn ông can trường và dũng cảm nhất trong các vị thần, đến nỗi khi ông buông xuống Arda. Chúa tể bóng tối đầu tiên là Melkor cũng phải thoát chạy.
Nhưng chỉ có một việc cực kỳ làm Eothur khó hiểu. Theo sử sách của người Elves, hình như Tulkas chưa bao giờ sử dụng bất kỳ món vũ khí nào. Và sức mạnh của ông nằm ở thể chất của mình, rất giỏi trong việc đánh tay đôi lẫn môn vật lộn. Một hình ảnh khá giống với người anh hùng Hy Lạp Hercules ở kiếp trước.
Thế quái nào mà Eothur lại có thiên phú: vũ khí thông thạo. Chẳng lẽ đây là một Gen ẩn vẫn nằm sâu bên trong Tulkas, và sau khi truyền qua hắn thì được bộc phát. Hay, chỉ là do ông ta chưa bao giờ cần đến chúng.
Tạm thời bỏ qua chuyện lặt vặt đó. Vấn đề chính bây giờ, hệ thống này đã có khả năng đi xuyên qua các thế giới khác nhau. Và có lẽ, chính nó đã đưa Eothur đến thế giới này, được mang tên là Azeroth.
Ngoài ra, theo ký tự và biểu tượng đang được hiển thị trên hệ thống. Thì Eothur có cơ hội để quay trở về thế giới Arda. Tọa độ của nó đã được lưu lại sẵn, và việc bây giờ Eothur cần làm là chờ đợi, cho đến khi thanh năng lượng hồi phục hoàn tất.
...
“ Các con có biết khu rừng rộng lớn mà ngôi làng chúng ta đang sống là ở đâu không ? không biết à,... vậy để ta nói. Brightwood,... đọc theo nào,... Brightwood. Tốt,... tốt lắm,...
Brightwood chúng ta,... nằm cuối cùng ở phía nam của vương quốc Stormwind. Một khu rừng xinh đẹp với những chiếc cây cổ thụ lâu đời, chính nơi đây đã ban cho chúng ta sự sống với những loài thú hoang và trái cây chín mọng. Nuôi dưỡng ngôi làng chúng ta và những ngôi làng khác sống trong đây,... “
Eothur lặng lẽ sải bước xuất hiện trước một căn nhà gỗ bình thường. Nhưng ở trước nó không bình thường chút nào. Vì có một ông già hơn bảy mươi tuổi chống gậy đang bị bao vây bởi một đám con nít nhỏ nhoi và tinh quái trong làng. Có cả đứa em gái Bried, Llaha.
Và không giờ phút nào, ngôi làng của họ có thể yên tĩnh được như những lúc này. Khi mà đám trẻ đang mải mê lắng nghe vị trưởng làng mang tên Godiron kể chuyện, về nơi họ đang sống và về vương quốc Stormwind. Chúng ngồi bệt xuống nền đất, hai tay chống cằm như đang mơ mộng về một điều gì đó với sự hồn nhiên, ngây thơ. Như tương lai chẳng hạn,...
Eothur lắc đầu khẽ cười: “ Con nít “. Và hắn đứng đợi, cho đến khi câu chuyện kết thúc. Hiển nhiên, thông qua lời kể của người trưởng làng, hắn đã hiểu rõ được vài phần mà thế giới mình đang sống.
Stormwind, một cường quốc ở phía nam trên một đại lục mang tên,... cái này người trưởng làng không biết. Nhưng qua nó, Eothur có thể hiểu ngoài Stormwind còn có sự tồn tại của một số vương quốc loài người khác.
Thậm chí là người Elves, người lùn ở thế giới này cũng có. Nhưng Eothur chỉ không chắc là họ có hình dáng giống với thế giới Arda không. Hay khác biệt và khác như thế nào.
“ Ưm,... a,... “ Vị trưởng làng râu bạc sau khi đẩy bọn trẻ rời khỏi nhà, đã ngồi xuống chiếc ghế bành thư giãn. Khẽ rên một tiếng vì thoải mái sau khi uống cốc nước trà bên cạnh. Già rồi,... làm gì cũng mệt. Ngay cả kể chuyện cũng mất hơi, tổn sức lắm.
“ Chào ngài Godiron,... “ Eothur nhẹ giọng chào hỏi.
“ A,... Eothur,... mời vào,... mời vào,... tới đây ngồi chút với ta. “ Godiron mở mắt ngồi dậy và ra mở cửa cho Eothur, cái cổng sân vườn cao gần nửa người. Một hành động rất là nhiệt tình.
“ Ngài không cần phiền phức vậy đâu. Con đến đây chỉ đưa một ít đồ cho ngài,... “
“ Ai,... ta nói cậu bao nhiêu lần rồi Eothur. Đừng đem thịt cho ta nữa, cậu cứ cầm lấy dùng đi. Trong nhà này, chỉ có mỗi mình ta nên sức ăn cũng ít ỏi lắm. “ Godiron sống ở ngôi làng này một mình. Và Eothur đã nghe nói rằng, hai đứa con trai của ông đã qua đời từ nhiều năm trước, mà không để lại dòng dõi gì.
Căn nhà mà Eothur đang ở, từng là một trong những căn nhà của hai người con. Thế mà Godiron không ngần ngừ giây phút nào, khi nghe Bright mượn để cho hắn ở tạm. Và ông cũng không hề lấy một đồng xu.
“ Ngài cứ nhận lấy. Con tính trả thêm tiền vì căn nhà nữa. “
“ Thôi khỏi,... đừng,... “ Godiron vẫy tay và quay đầu từ chối một cách thẳng thẳn. Thế là Eothur cũng không nói gì thêm, hắn quá biết về tính cách của ông ấy.
Hai người họ ngồi xuống và Godiron rót cho Eothur một cốc nước nhỏ.
Nhận bằng hai tay và cảm ơn một cách lễ phép, Eothur uống một ngụm nhỏ thưởng thức và ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Khung cảnh của một ngôi làng như bao ngôi làng khác mà hắn từng đi qua. Và khoảng vài phút sau, hắn quay đầu lại hỏi.
“ Những gì ngài vừa kể bọn trẻ về pháp sư. Là thật à ? “
“ Hử,... Chẳng lẽ cậu nghĩ nó là giả ? “ Godiron đáp.
“ Không,... chỉ là,... “ Eothur ấp a ấp úng.
“ Hazz,... tên quỷ. Cậu cái gì cũng giỏi, thế mà mọi thứ quanh mình từ nơi ở, vùng đất,... không biết là thế nào ? “ Godiron gặng giọng nói một cách cằn nhằn.
Eothur lập tức cười khổ trong lòng. Bởi hắn có phải là người ở thế giới này đâu.
Về phần Godiron, cằn nhằn thì cằn nhằn nhưng ông không phải là người thường cáu kỉnh, chỉ là do tuổi già ảnh hưởng đến. Thế nên ông lập tức ôn tồn mở miệng.
“ Pháp sư là có thật. Tất nhiên, bọn họ cũng không rảnh rỗi như ta vừa kể cho đám trẻ. Ở khu rừng Brightwood, rất khó mà để thấy mặt họ đi qua đi lại, và nếu có chức nghiệp giả thì chỉ có linh mục hay chiến binh là thường ghé qua đây. “
“ Chức nghiệp giả: Pháp sư, linh mục, chiến binh,... “ Eothur nhanh chóng nắm bắt được các từ quan trọng.
“ Pháp sư, nếu muốn nhìn thấy thì e rằng cậu phải rời khỏi Brightwood rộng lớn này để đi lên phía bắc, trung tâm của cả vương quốc. Rừng Elwynn hoặc thủ đô Stormwind, ta nghe rằng chỉ nơi đó là họ thường xuyên hay xuất hiện. “
Eothur không để ý lắm, vì đang tự hỏi chức nghiệp giả là gì. Rồi Godiron nhớ ra điều gì đó liền thốt.
“ À,... quên,... còn một chỗ nữa nhưng mà nó khá đặc biệt. Ở tuốt trên cao dãy núi,... cái gì nhỉ,... đầu với chả óc, ta lại quên bén mất tên nó rồi,... nhưng nó nằm ngay bên cạnh Brightwood này thôi. “
“ Chức nghiệp giả là gì vậy thưa ngài ? “
P/s: Khuyến khích Fan Wow đừng vô đây. Ta nghi ngờ về bút lực và khả năng sáng tác ta lắm.
Trèo lên một cây cổ thụ, nơi mà Eothur tìm thấy ở vài ngày trước. Hắn dừng lại ở một khúc cành to lớn và ngồi ở đó, một chân buông lỏng thả xuống bên dưới, chân còn lại thì chống ở trên. Lưng mượn thân cây làm điểm tựa, và tay cầm chiếc bình da để mở nắp uống.
Chát,... cái hương vị chát chát của rượu vang đi ngang qua cổ họng Eothur như đang thiêu đốt và khơi gợi các giác quan. Sau đó, nó chảy xuôi xuống bụng một cách thật tinh tế, rồi làm ấm toàn bộ cơ thể hắn, trước hơi lạnh của màn đêm trong khu rừng.
Eothur ngẩng đầu lên một cách bình thản, nhưng lại thêm một chút u sầu đã lộ rõ ở nét mặt mà không hề hay biết. Từ đó, hắn ngắm nhìn vầng trăng vàng vằng vặc đang khuyết hai phần ba. Lòng cũng trở nên nôn nao, buồn bã và xúc động.
Uống rượu ngắm trăng. Như các thi sĩ ở kiếp trước, và lòng nào cảnh nấy.
Trái tim Eothur cũng như ánh trăng trước mặt. Nếu hôm nay trăng không được tròn trĩnh một cách hoàn mỹ, thì tim hắn cũng thiếu thốn rất nhiều thứ quan trọng mà không được lấp đầy. Như việc mất đi các mảnh ghép trong một mô hình. Những thứ mà tiền không thể mua được hay có được bằng vật chất và một cái gì đó của sự trừu tượng như gia đình, bạn bè, người yêu,...
Một nỗi nhớ dai dẳng, buồn bã và da diết được hình thành trong nội tâm, để rồi Eothur không biết giấu nó vào đâu và che nó ra sao. Đành phải dùng đến rượu để thỏa lòng và khơi ra tâm tình cô độc bay trong gió. Như bản thân đang đứng trước một đại lộ rộng thênh thang, nhưng chỉ có một mình lủi thủi.
“ Còn tốt khi trăng còn có sao,... còn ta,... “ Eothur khàn giọng thều thào. Bất chợt hắn đưa bàn tay mình lên cao và ở ngay ngón áp út tay phải. Một viên ngọc quý giá màu đỏ lóe sáng rồi phản chiếu cả khuôn mặt hắn trên đó.
Và viên hồng ngọc này được đính trên chiếc nhẫn bạc. Đây là,... nhẫn Tirius, một trong những món bảo vật mà Eothur mang đến thế giới này. Cũng là thứ mà hắn coi trọng nhất như mạng sống bản thân mình.
Tiếp tục uống.
Một lát sau, men rượu bốc khỏi cổ họng Eothur và đượm mùi không khí lạnh lẽo kề bên. Khiến cho hắn mê man với những câu hỏi không có lời giải đáp. “ Cuộc chiến thế nào rồi ? Frodo thành công không ? Cha mình ? Anh,... ? “
Nhưng rồi tất cả chỉ dừng lại ở một câu xin lỗi trong thâm tâm. “ Ewen,... anh xin lỗi,... “. Ngay lúc đó, ở ngay khóe mi đã vài giọt nước long lanh xuất hiện, rồi chúng từ từ chảy dài xuống làn da trắng bệch và nhợt nhạt như một hồn ma.
Eothur giữ yên tư thế bất động và ngước đầu nhìn trời.
Phải mất một hồi rất lâu sau đó, Eothur mới cử động bằng cách gượng cười và lắc đầu. Hắn lấy tay quẹt qua trên mặt và nhấp nháy cặp mắt vài lần để xua tan những giọt nước yếu đuối của bản thân.
“ Vẫn còn hy vọng để quay về. “ Eothur lẩm bẩm và bật lên bảng thuộc tính của mình.
Tính danh: Eothur
Huyết Thống: Bán Thần
Kỹ Năng:
Kiếm Thuật: Lv 5 Đại sư (17%)
Bắn cung: Lv 4 Tinh Thông (47%)
Chiến Đấu Tay Không: Lv 4 Tinh Thông (32%)
…
Thiên Phú: Ngôn Ngữ Tinh Thông, Bản Năng Chiến Binh, Vũ Khí Thông Thạo.
Xuyên Không: Vị Trí hiện tại ở thế giới Azeroth.
Tọa Độ Các Thế Giới: Azeroth ( đang ), Arda ( chưa được ), Thế giới mới ( Chưa được ).
Năng lượng yếu ớt không đủ để dịch chuyển không gian. Đang nạp,... đang nạp,... Yêu Cầu Chờ Đợi.
Eothur yên lặng thở dài nhìn bảng thuộc tính của mình. Nó đã có một số thứ thay đổi, nhưng một số đó gần như đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của hắn. Và kết quả là hắn phải luôn luôn tự hỏi, cái hệ thống này rốt cuộc là ai làm hay tạo ra. Tại sao lại phải đưa cho hắn,... để làm gì, hoặc muốn hắn phải làm gì. Hay nó cứ tự nhiên được sinh ra khi vượt qua thế giới cùng hắn,...
Nhưng xét cho cùng, Eothur chỉ có một đáp án bây giờ là hai chữ: không biết,... và thú thật cho dù hắn có suy nghĩ nát óc đi chăng nữa. Vẫn sẽ là những giả thuyết xuất hiện được dâng ra và lên đến con số hàng trăm, hàng ngàn trong đầu,... có lẽ một trong số chúng là thật. Nhưng hắn làm sao mà biết được cái nào mới đúng.
“ Hazz,... Ít ra có một số đã rõ. “ Eothur cố gắng nén sự xúc động và cơn giận dữ sắp bột phát trở lại trong lòng.
“ Bán thần,... mình có dòng máu của thần linh. “ Eothur nghĩ thầm. Và lúc mới nhìn thấy điều này, hắn đã rất hốt hoảng và kinh ngạc hết sức. Từ đó, tổng hợp lại những dấu hiệu và biểu hiện kỳ lạ của các hiền gia người Elves như Elrond, Galadriel,... rồi cuối cùng là phù thủy trắng Gandalf thì ra đây chính là lý do mọi người hay chú ý đến hắn như vậy.
Và ngài Gandalf, ông từng nói: “ Một ngày nào đó, người kia sẽ nói cho mình tất cả. “ Vậy người kia là ai ? Cha của thể xác này, hay là mẹ.
Eothur cũng chắc chắn thêm một điều. Người kia đúng là một Valar,... chỉ có điều không rõ là cái hệ thống này có liên quan gì đến người kia không. Thật là rắc rối và đau đầu.
Valar nếu mà theo các mảnh truyện thần thoại, thì đúng ra chỉ có mười hai người. Vì vậy việc sàng lọc và tìm ra được người mà mình đang mang theo huyết thống, cũng không phải là quá khó khăn nhọc nhằn. Nhất là khi, có hai thiên phú của hắn đã được hệ thống cho lộ diện.
Bản năng chiến binh: Kẻ mang dòng máu của vị thần chiến binh vĩ đại, ngươi được ban tặng những thiên phú tốt nhất trong việc chiến đấu và lòng dũng cảm để đối đầu những kẻ thù nguy hiểm. Nhưng chỉ sự dũng cảm, gan dạ không thôi thì không đủ để giúp ngươi được sống sót, mà là một chiến binh ngươi còn được ban tặng thêm cả sự linh hoạt và nhạy cảm với nguy hiểm sắp đến.
Vũ Khí thông thạo: Nhờ dòng máu vị thần, và quyền năng trong đó. Ngươi đã được ban tặng về tài năng xuất chúng lẫn thiên phú tuyệt đỉnh, chúng cho phép ngươi học tập và tiếp thu rất nhanh trong việc vận dụng các vũ khí chiến đấu.
Hai thứ,... chính là hai cái thiên phú này đã cho hỗ trợ kiếm thuật của Eothur đạt Lv5, và giúp hắn sống sót qua các trận chiến lẫn vô số cuộc giao tranh cho đến tận ngày hôm nay.
Không cần sàng lọc quá nhiều, và chỉ cần hiểu biết một chút xíu. Eothur đã có thể suy đoán được bên trong mình đang mang theo dòng máu của Valar nào,... Không ai khác ngoài, Tulkas. Vị thần chiến binh của thế giới Arda, người đàn ông can trường và dũng cảm nhất trong các vị thần, đến nỗi khi ông buông xuống Arda. Chúa tể bóng tối đầu tiên là Melkor cũng phải thoát chạy.
Nhưng chỉ có một việc cực kỳ làm Eothur khó hiểu. Theo sử sách của người Elves, hình như Tulkas chưa bao giờ sử dụng bất kỳ món vũ khí nào. Và sức mạnh của ông nằm ở thể chất của mình, rất giỏi trong việc đánh tay đôi lẫn môn vật lộn. Một hình ảnh khá giống với người anh hùng Hy Lạp Hercules ở kiếp trước.
Thế quái nào mà Eothur lại có thiên phú: vũ khí thông thạo. Chẳng lẽ đây là một Gen ẩn vẫn nằm sâu bên trong Tulkas, và sau khi truyền qua hắn thì được bộc phát. Hay, chỉ là do ông ta chưa bao giờ cần đến chúng.
Tạm thời bỏ qua chuyện lặt vặt đó. Vấn đề chính bây giờ, hệ thống này đã có khả năng đi xuyên qua các thế giới khác nhau. Và có lẽ, chính nó đã đưa Eothur đến thế giới này, được mang tên là Azeroth.
Ngoài ra, theo ký tự và biểu tượng đang được hiển thị trên hệ thống. Thì Eothur có cơ hội để quay trở về thế giới Arda. Tọa độ của nó đã được lưu lại sẵn, và việc bây giờ Eothur cần làm là chờ đợi, cho đến khi thanh năng lượng hồi phục hoàn tất.
...
“ Các con có biết khu rừng rộng lớn mà ngôi làng chúng ta đang sống là ở đâu không ? không biết à,... vậy để ta nói. Brightwood,... đọc theo nào,... Brightwood. Tốt,... tốt lắm,...
Brightwood chúng ta,... nằm cuối cùng ở phía nam của vương quốc Stormwind. Một khu rừng xinh đẹp với những chiếc cây cổ thụ lâu đời, chính nơi đây đã ban cho chúng ta sự sống với những loài thú hoang và trái cây chín mọng. Nuôi dưỡng ngôi làng chúng ta và những ngôi làng khác sống trong đây,... “
Eothur lặng lẽ sải bước xuất hiện trước một căn nhà gỗ bình thường. Nhưng ở trước nó không bình thường chút nào. Vì có một ông già hơn bảy mươi tuổi chống gậy đang bị bao vây bởi một đám con nít nhỏ nhoi và tinh quái trong làng. Có cả đứa em gái Bried, Llaha.
Và không giờ phút nào, ngôi làng của họ có thể yên tĩnh được như những lúc này. Khi mà đám trẻ đang mải mê lắng nghe vị trưởng làng mang tên Godiron kể chuyện, về nơi họ đang sống và về vương quốc Stormwind. Chúng ngồi bệt xuống nền đất, hai tay chống cằm như đang mơ mộng về một điều gì đó với sự hồn nhiên, ngây thơ. Như tương lai chẳng hạn,...
Eothur lắc đầu khẽ cười: “ Con nít “. Và hắn đứng đợi, cho đến khi câu chuyện kết thúc. Hiển nhiên, thông qua lời kể của người trưởng làng, hắn đã hiểu rõ được vài phần mà thế giới mình đang sống.
Stormwind, một cường quốc ở phía nam trên một đại lục mang tên,... cái này người trưởng làng không biết. Nhưng qua nó, Eothur có thể hiểu ngoài Stormwind còn có sự tồn tại của một số vương quốc loài người khác.
Thậm chí là người Elves, người lùn ở thế giới này cũng có. Nhưng Eothur chỉ không chắc là họ có hình dáng giống với thế giới Arda không. Hay khác biệt và khác như thế nào.
“ Ưm,... a,... “ Vị trưởng làng râu bạc sau khi đẩy bọn trẻ rời khỏi nhà, đã ngồi xuống chiếc ghế bành thư giãn. Khẽ rên một tiếng vì thoải mái sau khi uống cốc nước trà bên cạnh. Già rồi,... làm gì cũng mệt. Ngay cả kể chuyện cũng mất hơi, tổn sức lắm.
“ Chào ngài Godiron,... “ Eothur nhẹ giọng chào hỏi.
“ A,... Eothur,... mời vào,... mời vào,... tới đây ngồi chút với ta. “ Godiron mở mắt ngồi dậy và ra mở cửa cho Eothur, cái cổng sân vườn cao gần nửa người. Một hành động rất là nhiệt tình.
“ Ngài không cần phiền phức vậy đâu. Con đến đây chỉ đưa một ít đồ cho ngài,... “
“ Ai,... ta nói cậu bao nhiêu lần rồi Eothur. Đừng đem thịt cho ta nữa, cậu cứ cầm lấy dùng đi. Trong nhà này, chỉ có mỗi mình ta nên sức ăn cũng ít ỏi lắm. “ Godiron sống ở ngôi làng này một mình. Và Eothur đã nghe nói rằng, hai đứa con trai của ông đã qua đời từ nhiều năm trước, mà không để lại dòng dõi gì.
Căn nhà mà Eothur đang ở, từng là một trong những căn nhà của hai người con. Thế mà Godiron không ngần ngừ giây phút nào, khi nghe Bright mượn để cho hắn ở tạm. Và ông cũng không hề lấy một đồng xu.
“ Ngài cứ nhận lấy. Con tính trả thêm tiền vì căn nhà nữa. “
“ Thôi khỏi,... đừng,... “ Godiron vẫy tay và quay đầu từ chối một cách thẳng thẳn. Thế là Eothur cũng không nói gì thêm, hắn quá biết về tính cách của ông ấy.
Hai người họ ngồi xuống và Godiron rót cho Eothur một cốc nước nhỏ.
Nhận bằng hai tay và cảm ơn một cách lễ phép, Eothur uống một ngụm nhỏ thưởng thức và ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Khung cảnh của một ngôi làng như bao ngôi làng khác mà hắn từng đi qua. Và khoảng vài phút sau, hắn quay đầu lại hỏi.
“ Những gì ngài vừa kể bọn trẻ về pháp sư. Là thật à ? “
“ Hử,... Chẳng lẽ cậu nghĩ nó là giả ? “ Godiron đáp.
“ Không,... chỉ là,... “ Eothur ấp a ấp úng.
“ Hazz,... tên quỷ. Cậu cái gì cũng giỏi, thế mà mọi thứ quanh mình từ nơi ở, vùng đất,... không biết là thế nào ? “ Godiron gặng giọng nói một cách cằn nhằn.
Eothur lập tức cười khổ trong lòng. Bởi hắn có phải là người ở thế giới này đâu.
Về phần Godiron, cằn nhằn thì cằn nhằn nhưng ông không phải là người thường cáu kỉnh, chỉ là do tuổi già ảnh hưởng đến. Thế nên ông lập tức ôn tồn mở miệng.
“ Pháp sư là có thật. Tất nhiên, bọn họ cũng không rảnh rỗi như ta vừa kể cho đám trẻ. Ở khu rừng Brightwood, rất khó mà để thấy mặt họ đi qua đi lại, và nếu có chức nghiệp giả thì chỉ có linh mục hay chiến binh là thường ghé qua đây. “
“ Chức nghiệp giả: Pháp sư, linh mục, chiến binh,... “ Eothur nhanh chóng nắm bắt được các từ quan trọng.
“ Pháp sư, nếu muốn nhìn thấy thì e rằng cậu phải rời khỏi Brightwood rộng lớn này để đi lên phía bắc, trung tâm của cả vương quốc. Rừng Elwynn hoặc thủ đô Stormwind, ta nghe rằng chỉ nơi đó là họ thường xuyên hay xuất hiện. “
Eothur không để ý lắm, vì đang tự hỏi chức nghiệp giả là gì. Rồi Godiron nhớ ra điều gì đó liền thốt.
“ À,... quên,... còn một chỗ nữa nhưng mà nó khá đặc biệt. Ở tuốt trên cao dãy núi,... cái gì nhỉ,... đầu với chả óc, ta lại quên bén mất tên nó rồi,... nhưng nó nằm ngay bên cạnh Brightwood này thôi. “
“ Chức nghiệp giả là gì vậy thưa ngài ? “
P/s: Khuyến khích Fan Wow đừng vô đây. Ta nghi ngờ về bút lực và khả năng sáng tác ta lắm.