Eragon 3 (Brisingr) - Hỏa Kiếm
Chương 21 : Những người khách bất ngờ
Ngày đăng: 13:17 19/04/20
Sáng hôm sau, Eragon ra sau lều, cởi bỏ lớp áo ngoài nặng nề, dợt qua những thế võ cấp hai trong bài quyền Rimgar của thần tiên. Cảm giác ớn lạnh mau chóng biến hết, nó bắt đầu thở gấp, mồ hôi ướt đẫm chân tay, thịt như bứt rời khỏi xương mỗi khi uốn người trong một tư thế.
Một giờ sau, bài Rimgar hoàn tất. Eragon lau tay vào vải lều, rút thanh kiếm cong, tập thêm ba mươi phút nữa. Nó muốn làm quen với thanh kiếm mới suốt ngày hôm nay - vì đời nó có thể tùy vào sự khéo léo khi sử dụng thanh kiếm này - nhưng đám cưới của Roran đã cận kề và dân làng đang gấp rút chuẩn bị cho buổi lễ kịp giờ.
Tắm nước lạnh và thay quần áo xong, Eragon tươi tỉnh cùng Saphira đi bộ tới nơi thím Elain đang điều khiển nấu nướng tiệc cưới. Blodhgarm và các thần tiên theo sau chừng mười mét.
Thím Elain reo lên:
- A, tốt rồi, thím đang mong cháu tới, Eragon.
Hai tay ép sát sau lưng cho nhẹ bớt trọng lượng cái bụng bầu, thím hất mặt về phía một dãy nồi, vỉ nướng và một nhóm người đang mổ lợn. Tiếp đó là ba bếp lò đắp bằng bùn và đá, một chồng thùng nhỏ, rồi tới một dãy ván dài kê trên những thân cây đang được sáu phụ nữ sử dụng như một cái kệ, thím nói:
- Còn nhiều bột phải đánh lắm, cháu làm giúp nhé?
Sáu người - trong đó có cả Felda và Birgit - bỗng im bặt khi Eragon làm việc cùng họ. Eragon thất bại khi cố gắng gợi chuyện lại, nhưng một lúc sau, khi nó tập trung đánh bột, họ tiếp tục rôm rả với nhau đủ thứ chuyện: nào là Roran và Katrina thật may mắn, nào là chuyện đời sống của dân làng trong trại, và chuyện về chuyến đi của họ, rồi thình lình Felda nhìn Eragon nói:
- Nhão quá rồi, cho thêm bột vào đi.
Eragon thử độ dẻo, nói:
- Đúng vậy. Cám ơn.
Felda cười, và sau đó mấy người đàn bà kéo luôn nó vào cuộc chuyện trò.
Trong khi Eragon nhào bột, Saphira nằm tắm nắng trên một bãi cỏ gần đó. Đám trẻ con đùa giỡn leo lên lưng và chạy quanh nó; tiếng cười lanh lảnh át cả tiếng nói của người lớn. Hai con chó lấm lem đất cát, xù lông sủa Saphira, nó ngóc đầu gừ lên một tiếng. Hai con nhép ăng ẳng cúp đuôi chạy thẳng.
Eragon nhận ra mấy người nó biết từ ngày mới lớn. Chú Horst và Fisk đang đóng bàn. Kiselt đang lau máu heo trên cánh tay. Albreiech, Baldor, Mandel và mấy thanh niên khác đang vác những cây cọc có buộc những dải ruy-băng lên đồi, nơi Roran và Katrina tổ chức hôn lễ. Ông chủ quán rượu Morn đang pha chế rượu cho tiệc cưới. Tara, vợ ông ta, hì hục khuân ba thùng rượu nho lại cho ông. Cách đó mấy chục mét, Roran đang la hét anh chàng đánh xe lừa định băng qua bãi đất trống. Loring, Delwin và thằng nhóc Nolfavrel đứng nhìn. Bật lên một tiếng rủa, Roran nắm cương con lừa, cố kéo vòng trở lại. Hình ảnh đó làm Eragon phì cười; chưa bao giờ nó thấy Roran cuống quýt và nóng nảy đến thế.
Isold, một trong sáu phụ nữ đứng bên Eragon, nhận xét:
- Chàng dũng sĩ lo lắng trước cuộc tỉ thí đấy.
Vừa quấy bột, Birgit vừa nói:
Đám lính tập họp thành hàng ngũ chỉnh tề, rồi bắt đầu tiến về doanh trại Varden.
Một thông tín viên chạy tới Nasuada. Từ trên ngựa, cô nghiêng mình xuống nghe, rồi cho hắn lui.
- Nar Garzhvog, những con đực của mi đang an toàn trong doanh trại. Chúng đang tụ tập gần cổng đông, hãy chuẩn bị chỉ huy chúng.
Garzhvog ụt ịt trong họng nhưng vẫn đứng yên.
Nhìn đám lính đang tiến tới, Nasuada nói:
- Theo tôi, chúng ta không nên đụng độ với chúng ngoài khoảng trống. Chờ chúng đến vừa tầm, chúng ta sẽ tỉa bằng cung tên. Khi tới sát công sự của chúng ta, chúng sẽ phải phân tán trước giao thông hào và rào chắn. Không tên nào có thể thoát chết được.
Vua Orrin đề nghị:
- Khi chúng đã tự dấn thân vào đường cùng, trẫm và kỵ binh sẽ tấn công từ phía sau. Chúng sẽ bị bất ngờ, không kịp trở tay tự vệ.
- Cục diện trận đánh có thể...
Nasuada chưa dứt lời, hồi tù và báo hiệu sự xuất hiện của đám lính vang lên một lần nữa, chát chúa đến nỗi làm cả Arya, Eragon và các thần tiên đều phải bịt tai.
Eragon nhăn nhó hỏi Saphira: "Tiếng kèn đó từ đâu tới vậy?"
"Em nghĩ, câu hỏi quan trọng hơn phải là: vì sao tụi lính báo cho chúng ta cuộc tấn công của chúng, nếu thật sự tiếng kèn huyên náo đó là do chúng gây ra."
"Có thể để đánh lạc hướng chúng ta, hay là..."
Không còn nhớ mình định nói gì nữa, vì nó vừa thấy bên bờ kia sông Jiet, sau rặng liễu u sầu, một sự xáo động. Đỏ như hồng ngọc ngâm trong máu, như sắt nung trong lò, như than hồng đang rực sáng căn thù và phẫn nộ, Thorn xuất hiện trên hàng cây tiều tụy. Trên lưng nó là Murtagh trong lớp áo giáp thép sáng rực, tay đưa cao thanh Zarroc khỏi đầu.
Saphira thì thầm: "Chúng đến tìm anh em mình."
Ruột Eragon thắt lại, và nó cảm thấy nỗi khiếp đảm của Saphira như con sóng rối loạn xuyên suốt tư tưởng nó.