Eragon 3 (Brisingr) - Hỏa Kiếm
Chương 22 : Lửa trên trời
Ngày đăng: 13:17 19/04/20
Khi Eragon đang nhìn Thorn và Murtagh lên cao trên bầu trời, nó nghe tiếng Narheim thì thầm:
"Barzul" và nguyền rủa Murtagh vì tội đã giết vua lùn Hrothgar.
Arya quay mặt khỏi hình ảnh đó:
- Nasuada và bệ hạ phải ngăn chặn trước khi tụi lính tới sát doanh trại. Không thể để chúng tấn công hệ thống phòng thủ của chúng ta. Nếu chúng tấn công, sẽ tràn qua lũy phòng thủ, gây thiệt hại vô cùng ngay giữa doanh trại, giữa những dãy lều, nơi chúng ta không thể xoay trở được.
Vua Orrin mỉa mai:
- Vô cùng thiệt hại? Công nương không có tí tin tưởng nào vào dũng khí của chúng tôi sao. Sứ giả? Có thể con người và người lùn không tài năng như thần tiên, nhưng chúng tôi sẽ trừ khử đám đáng khinh kia không mấy khó khăn. Trẫm đảm bảo như vậy.
Mặt Arya đanh lại:
- Dũng khí của các vị không gì so sánh được, tâu bệ hạ. Tôi không dám nghi ngờ điều đó. Nhưng xin hiểu rằng: đây là một cái bẫy giăng ra cho Eragon và Saphira. Chúng...
Cô vung tay lên phía hình ảnh Thorn và Murtagh đang lên cao, nói tiếp:
- Chúng tới đây để bắt Eragon và Saphira, đem về Urubaen. Galbatorix sẽ không đưa đến đây một nhúm người, trừ khi lão tin là có thể cầm chân Varden đủ lâu, để Murtagh áp đảo Eragon. Chắc chắn Galbatorix đã yểm bùa những con người kia bằng bùa chú hỗ trợ cho chúng làm nhiệm vụ. Bùa chú đó như thế nào, tôi không biết, nhưng tôi tin chắc: những tên lính kia đáng ngại hơn vẻ ngoài của chúng, và chúng ta phải ngăn chúng xâm nhập vào doanh trại này.
Qua giây phút bàng hoàng, Eragon nói:
- Để Thorn bay qua chỉ một lần, nó cũng đã có thể thiêu rụi nửa doanh trại rồi.
Nắm chặt yên ngựa, Nasuada dường như quên Murtagh và Thorn chỉ còn cách không tới một dặm, nàng trầm ngâm hỏi:
- Nhưng vì sao không tấn công bất ngờ, mà lại báo cho chúng ta biết sự hiện diện của chúng chứ?
Narheim trả lời cô:
- Vì chúng không muốn Eragon và Saphira can dự vào trận đánh dưới đất. Nếu tôi không lầm thì kế hoạch của chúng là: Eragon và Saphira phải đụng độ với Thorn và Murtagh trên không, trong khi tụi lính tấn công chúng ta dưới này.
Nasuada nhướng mày hỏi:
- Vậy thì, nếu đáp ứng nguyện vọng của chúng, tự nguyện đưa Saphira và Eragon vào cái bẫy này, có là sự khôn ngoan không?
Arya quả quyết:
- Có. Vì chúng ta lợi thế hơn chúng tưởng.
Chỉ Blodgharm, cô nói tiếp:
- Lần này Eragon sẽ không gặp Murtagh một mình, mà có sự hợp lực của mười ba thần tiên hỗ trợ. Murtagh sẽ không ngờ tới điều đó. Ngăn chặn đám lính trước khi chúng tới gần chúng ta, là phá hỏng một phần ý đồ của Galbatorix. Đưa Eragon và Saphira lên không với sự hỗ trợ của những pháp sư cao thủ nhất là chặn đứng kế hoạch còn lại của lão.
- Công nương đã thuyết phục được tôi rồi. Tuy nhiên, đám lính đã tới quá gần, bộ binh không thể ngăn lại với một khoảng cách như thế. Vua Orrin...
Cô chưa dứt lời, nhà vua đã quay đầu ngựa, phóng ra hướng cổng bắc. Một tùy tùng của ông nổi hồi còi, kêu gọi toàn thể kỵ binh tập họp để tấn công.
Quay sang Garzhvog, Nasuada nói:
- Vua Orrin sẽ cần yểm trợ. Mi đưa những con đực tới giúp ông.
- Tuân lệnh.
Ngửa cái đầu đồ sộ với chiếc sừng, Garzhvog rên rỉ rống lên. Nghe tiếng rú man rợ của Urgal, tóc gáy, lông tay Eragon dựng ngược. Garzhvog khép hàm, rồi làu bàu nói:
- Chúng sẽ tới ngay.
Nói xong, nó huỳnh huỵch chạy ra cổng bắc với những bước chân làm rung rinh mặt đất.
Bốn người Varden mở cổng. Vua Orrin đưa cao thanh kiếm, thét lên, phóng ngựa ra khỏi trại, dẫn đầu người của ông tiến tới đám lính mặc áo trấn thủ thêu chỉ vàng. Đội hình hình mũi tên khuất sau đám bụi mịt mờ cuồn cuộn bốc lên từ vó ngựa.
Nasuada lên tiếng gọi:
- Jormumdur.
- Có tôi, thưa công nương.
- Ra lệnh cho hai trăm tay kiếm và một trăm tay giáo đi theo họ. Cho hai trăm cung thủ vào vị trí cách chỗ giao tranh chừng bảy, tám chục mét. Jormundur, tôi muốn đập tan, tiêu diệt hết đám lính này.
Chúng phải hiểu rằng không doanh trại nào cho không, hay chấp nhận thua trận.
Jormumdur cúi đầu.
- Hãy nói với binh sĩ của chúng ta, dù tôi không thể trực tiếp tham gia, nhưng tinh thần tôi luôn đang tiến sát bên họ.
- Rõ, thưa công nương.
Jormumdur vừa hấp tấp ra đi, Narheim thúc con ngựa nhỏ xíu lại gần Nasuada, hỏi:
- Người chúng tôi thì sao, Nasuada? Chúng tôi làm trò gì đây?
Nasuada nhăn mặt vì đám bụi thốc qua:
- Các vị giúp bảo vệ vành đai. Nếu có tên lính nào thoát ra...
Cô ngừng lại, khi bốn trăm Urgal - từ sau trận Cánh Đồng Cháy, chúng gia nhập Varden đông hơn - đang rầm rập tiến ra từ trung tâm doanh trại, qua cổng, tiến ra cánh đồng bên ngoài, miệng không ngừng hò hét. Khi chúng khuất sau đám bụi, Nasuada mới quay lại nói:
- Nếu tụi lính thoát ra khỏi binh sĩ của ta, cây rìu của các vị sẽ rất hữu hiệu trong vành đai.
Gió lồng lộng cuốn theo tiếng gào thét của người ngựa sắp chết, âm thanh rợn người của sắt thép va chạm nhau, tiếng lẻng xẻng của kiếm đập lên mũ sắt, tiếng trầm trầm của ngọn giáo đâm trúng khiên và lẫn trong tất cả những âm thanh đó là tiếng cười ghê rợn thoát ra từ nhiều cuống họng, không ngưng nghỉ trong suốt cuộc chiến tiêu diệt lẫn nhau. Đó là Eragon nghĩ, tiếng cười điên loạn.
Narhein đấm tay lên hông, la lớn:
- Nhân danh Morgothal, chúng tôi không là những kẻ vô tích sự, trong khi có một trận chiến đang diễn ra. Hãy để chúng tôi đi, Nasuada. Hãy để chúng tôi chặt mấy cái đầu cho cô.
Nasuada kêu lên:
- Không, không và không. Tôi ra lệnh rồi và tôi mong các vị hãy tuân theo. Đây là một trận chiến của ngựa, người và Urgal, và thậm chí có thể cả rồng cũng tham gia. Đây không là nơi thích hợp với các vị. Các vị sẽ bị dẫm đạp như trẻ con.
Với tiếng rủa giận dữ của Narheim, Nasuada đưa cao tay, nói:
- Tôi quá biết các vị là những chiến binh đáng nể. Từng chiến đấu bên nhau trong Farthen Dur, không ai biết rõ điều đó hơn tôi. Tuy nhiên, không thể mạo hiểm đưa chiến binh của các vị vào trận này. Vóc dáng nhỏ bé sẽ có thể gây bất lợi cho chính các vị. Tốt hơn, hãy chờ trên nền đất cao, nơi các vị đứng cao hơn bất cứ tên lính nào cố gắng leo lên bờ bao này. Tôi muốn ông và người của ông có mặt tại đây, để đẩy lùi chúng. Vì kẻ nào nhổ bật được một quả núi mới có thể đánh bại được một người lùn.
Chưa hết hậm hực, nhưng câu làu bàu của Narheim bị ngắt ngang khi đoàn Varden do Nasuada triển khai đã nối nhau đi qua chỗ nứt của bờ bao. Tiếng chân bước và tiếng dụng cụ va chạm nhỏ dần khi họ xa dần doanh trại. Từ hướng chiến trường thi thoảng vọng lại tiếng cười ghê rợn.
Một lát sau, có tiếng kêu khiếp đảm, vô cùng mạnh mẽ xuyên suốt tâm trí Eragon, tràn ngập một nỗi khổ đau: "Aaaa! Không! Cứu tôi! Chúng không chết! Angvard chiếm đoạt chúng, chúng không chết!" Rồi mối liên kết tư tưởng biến mất, Eragon nuốt nước bọt ừng ực khi nhận ra người đó đã bị giết chết.
Nhấp nhổm trên yên, mặt căng thẳng, Nasuada hỏi:
- Ai vậy?
- Công nương cũng nghe thấy sao?
Arya nói:
- Hình như tất cả chúng ta đều nghe được.
- Tôi nghĩ, đó là Barden, một trong những pháp sư đi cùng vua Orrin. Nhưng...
- Eragon!
Trong khi vua Orrin và người của ông đang chiến đấu với đám lính, Thorn đã lượn vòng lên cao, nhưng lúc này con rồng đỏ bất động trên nền trời, giữa đám lính và doanh trại. Giọng Murtagh - tăng cường bằng phép thuật - vang vọng khắp mặt đất:
- Eragon! Ta thấy ngươi tại đó, đang núp sau váy Nasuada. Tới đây đấu với ta, Eragon. Đó mới là vận mạng của mi. Hay mi là một thằng hèn, Khắc-tinh-của-Tà-thần?
Trả lời thay cho Eragon, Saphira ngóc đầu rống lên, thậm chí còn lớn hơn cả tiếng nói như sấm rền của Murtagh, rồi phun một luồng lửa xanh lè dài cả mấy mét. Mấy con ngựa, cả ngựa của Nasuada - lồng lên chạy, bỏ lại Eragon và Saphira trên bờ bao với mấy thần tiên.
Arya lại gần Saphira, đặt tay lên chân trái Eragon, ngước đôi mắt xếch xanh biếc lên nhìn nó:
- Kỵ sĩ rồng, hãy nhận lấy phần này từ tôi.
Eragon cảm thấy một nguồn năng lực tràn sang nó khi Arya lẩm bẩm:
- Eka elrun ono.
Rồi cũng bằng cổ ngữ, cô nói tiếp:
- Eragon, hãy bảo trọng. Ta không muốn thấy chàng thất bại vì Murtagh. Ta...
Bước nhanh trở lại bên con chiến mã, nhà vua trả cây rìu cho Urgal, rồi nhặt lại vũ khí của ông lên.
Cách đó mấy mét, Eragon thấy Nar Garzhvog đang đứng cùng 1 nhóm Kull. Nó nói mấy câu với Saphira. Saphira tiến lại gần đám Urgal. Sau khi 2 bên gật đầu chào nhau. Eragon chỉ tay về những cái xác, hỏi Garzhvog:
- Tất cả lính triều đình đều giống thế sao?
Garzhvog cau mày:
- Tất cả đều là những kẻ ko biết đau đớn là gì. Mình đâm chúng, tưởng chúng đã chết, vừa quay đi là bị chúng cắt gân chân liền. Hôm qua tôi mất rất nhiều con đực. Thưa Hoả Kiếm, chúng tôi từng chiến đấu để xua đuổi con người, nhưng chưa bao giờ gặp lũ ma cà rồng cười sằng sặc như thế này. Thật trái tự nhiên. Chuyện này làm chúng tôi nghĩ, chúng bị những hồn ma không sừng nhập vào. Có lẽ thần linh đã chống lại chúng ta.
- Vớ vẩn. Chỉ là thần chú của Galbatorix thôi. Chúng ta sẽ sớm có cách chống lại, để tự bảo vệ.
Với vẻ ngoài tự tin, nhưng ý nghĩ phải chiến đấu với những kẻ thù ko cảm thấy đau đớn, làm Eragon lo lắng còn nhiều hơn trước kia chiến đấu với Urgal. Hơn nữa, theo những gì Garzhvog nói, Eragon đoán tinh thần trong Varden sẽ trở nên khó khăn cho Nasuada, nếu mọi người biết về chuyện đám lính của Galbatorix.
Trong khi Varden & Urgal thu dọn chiến trường gồm: thi thể đồng đội, quân dụng còn dùng được & kéo những xác ko đầu của tụi lính, chất thành đống để thiêu, thì Eragon, Saphira & vua Orrin trở lại doanh trại cùng Arya & các thần tiên.
Dọc đường, Eragon đề nghị trị vết thương chân cho vua Orrin, nhưng ông từ chối, nói:
- Trẫm có thầy thuốc riêng rồi, Khắc-tinh-của-tà-thân.
Nasuada & Jormundur đang đứng chờ tại cổng bắc. Tới gần vua Orrin, cô hỏi:
- Chuyện gì vậy? Eragon nhắm mắt khi nhà vua kể lại, lúc đầu việc tấn công tụi lính có vẻ thuận lợi. Kỵ binh tràn vào hàng ngũ chúng, tả xung hữu đột, mà chỉ bị thương 1 người. Tuy nhiên khi đang tiếp tục đánh với nhứng tên còn lại thì những tên bị giết chết trước đó đứng dậy, tham gia lại trận đánh.
Ông rùng mình:
- Lúc đó, bên ta bị mất tinh thần. Bất cứ ai trong trường hợp đó cũng bị vậy thôi. Ko thể biết chúng là những kẻ bất khả chiến bại, hay chúng có phải là người không. Khi thấy kẻ thù xông tới, với xương lòi ra khỏi bắp chân, bụng còn ghim cây giáo, mặt chỉ còn một nửa, & cười sằng sặc thì ko ai có thể đứng vững nổi. Chiến binh của trẫm khiếp đảm. Hàng ngũ tan rã. Vô cùng hỗn loạn. Khi Urgal & chiến binh của tiểu thư tới, họ cũng lại bị cuốn vào cơn điên khùng đó.
Nhà vua lắc đầu, tiếp:
- Chưa bao giờ trẫm thấy cảnh đó, kể cả trên Cánh Đồng Cháy.
Dù với nước da đen, mặt Nasuada tái nhợt. Cô nhìn Eragon & Arya:
- Làm sao Galbatorix làm được chuyện này?
Arya trả lời:
- Phong toả hầu hết - nhưng ko phải là tất cả - khả năng cảm nhận sự đau đớn của con người. Chỉ để lại cảm tưởng để biết đang ở đâu, đang làm gì, nhưng ko cảm nhận được quá nhiều. Câu thần chú chỉ cần 1 lượng nội lực nhỏ. Liếm môi, Nasuada hỏi vua Orrin:
- Bệ hạ biết bên ta tổn thất bao nhiêu ko?
Nhà vua rùng mình, gập người, chống tay lên gối, lẩm bẩm:
- 300 chống lại...Tiểu thư đã gửi lực lượng bao nhiêu?
- 200 tay kiếm, 100 tay giáo & 50 cung thủ.
- Cộng thêm với Urgal & kỵ binh của trẫm...Cứ cho là khoảng một ngàn chống lại 300 lính bộ binh. Chúng ta đã giết sạch chúng. Tuy nhiên cái giá chúng ta phải trả là...
Ông lắc đầu nói:
- Chưa biết chắc, cho đến khi chúng ta tổng kết là bao nhiêu xác, nhưng theo ý trẫm thì khoảng 3 phần 4 tay kiếm của tiểu thư đã mất rồi. Các tay giáo còn mất nhiều hơn. Và 1 vài cung thủ. Đoàn kỵ binh của trẫm còn lại chừng 50, 70. Nhiều người là bạn trẫm. Urgal có lẽ chết độ 100, 1 trăm rưỡi. Tổng cộng? Năm, sáu trăm người phải chôn cất, người bị thương nhiều hơn. Trẫm ko biết....ko biết...ko biết....
Hàm xệ xuống, vua Orrin ngả người sang 1 bên, nếu Arya ko kịp nhào lên, níu lại, nhà vua đã bị ngã khỏi ngựa rồi.
Nasuada búng tay, gọi 2 người của Varden, ra lệnh đưa ông về lều, & mời thầy thuốc.
Cô lẩm bẩm:
- Chúng ta đã gánh chịu 1 thất bại quá nặng nề, cho dù đã tiêu diệt lính triều đình.
Môi mím chặt, vừa buồn rầu vừa thất vọng, cô nhìn Eragon & Saphira:
- Còn 2 người có khá hơn ko?
Cô lẳng lặng nghe Eragon kể lại cuộc đụng độ với Thorn & Murtagh. Sau đó, cô gật đầu nói:
- Chúng tôi chỉ mong anh & Saphira trốn thoát khỏi móng vuốt chúng. Tuy nhiên cả 2 đã hoàn thành công việc tốt hơn mong đợi. Cả 2 đã chứng tỏ: Galbatorix đã ko thể làm cho Murtagh quá mạnh, đến nỗi chúng ta ko còn hy vọng hạ hắn. Với 1 vài pháp sư nữa hỗ trợ, Murtagh sẽ khó thoát khỏi tay anh & Saphira. Vì lý do đó, theo tôi, hắn sẽ ko dám đối đầu với quân lực của nữ hoàng Islanzadí. Eragon, nếu chúng ta có thể qui tụ đủ pháp sư quanh anh, tôi tin, lần tới chúng đến bắt anh & Saphira, chúng ta sẽ giết được Murtagh & Thorn.
- Công nương ko muốn bắt chúng sống sao?
- Tôi muốn rất nhiều thứ, nhưng tôi ko tin là sẽ nhận được nhiều. Có thể Murtagh & Thorn ko được phép giết anh, nhưng nếu có cơ hội, chúng ta phải giết chúng, ko chút do dự. Hay...anh có ý kiến khác?
-....Không.
Quay qua Arya, Nasuada hỏi:
- Có pháp sư nào của công nương bị chết trong cuộc đấu này ko?
- Đa tạ, chỉ vài người bị ngất, nhưng đã hồi tỉnh rồi.
Hít sâu 1 hơi, Nasuada nhìn mông lung về phương bắc.
- Eragon, làm ơn báo cho Trianna, tôi muốn Con Đường Lãng Du tính toán cách nào mô phỏng thần chú của Galbatorix. Dù là 1 việc làm hèn hạ, chúng ta vẫn phải bắt chước Galbatorix. Chúng ta ko thể dừng được. Tất cả chúng ta đều sẽ ko cảm thấy đau đớn là điều ko thực tế, nhưng cần phải có mấy trăm kiếm sĩ tình nguyện trở thành miễn nhiễm với những đau đớn thể xác.
- Rõ, thưa công nương.
- Xoắn vặn dây cương trong tay, Nasuada nói tiếp:
- Quá nhiều người chết. Chúng ta đã đóng quân 1 nơi quá lâu. Đã tới lúc chúng ta phải đẩy triều đình vào thế phòng thủ.
Cô quay đầu ngựa khỏi cảnh chếm giết trước doanh trại:
- Eragon, anh họ của anh đã xin được tham gia trận chiến hôm nay. Tôi từ chối, vì anh ta sắp làm lễ cưới. Điều này làm anh ta ko vui, tuy nhiên tôi nghĩ, vị hôn thê của anh ta sẽ rất mừng. Làm ơn cho tôi biết, họ có còn ý định tổ chức lễ cưới hôm nay ko? Sau quá nhiều chém giết, giết chóc, Varden sẽ hồ hởi đi dự 1 đám cưới.
- Tôi sẽ báo ngay khi biết rõ.
- Cám ơn. Anh có thể đi bây giờ, Eragon.
Việc đầu tiên sau khi Eragon & Saphira làm sau đó, là tới thăm các thần tiên bị ngất trong trận đánh với Murtagh & Thorn, để cám ơn sự hỗ trợ của họ. Rồi Eragon, Arya và Blodhgarm săn sóc những vết cắt, trầy và bầm dập do Thorn gây ra cho Saphira. Cuối cùng, Eragon liên lạc bằng tư tưởng với Trianna, chuyển chỉ thị của Nasuada tới cô ta.
Xong xuôi, Eragon và Saphira mới đi tìm Roran. Blodhgarm và các thần tiên của ông tháp tùng theo. Arya trở lại để tự săn sóc những vết thâm tím trên người.
Eragon thấy Roran và Katrina đang đứng bàn cãi sôi nổi và căng thẳng bên góc lều của chú Horst. Họ im lặng khi nhận ra Eragon và Saphira đang lại gần. Katrina khoanh tay quay mặt khỏi trán Roran. Roran cầm chuôi búa nhét vào thắt lưng, gót ủng di di trên một tảng đá.
Đứng trước hai người, Eragon chờ họ phân trần lý do cãi nhau, nhưng trái lại, Katrina hết nhìn Eragon lại nhin Saphira hỏi:
- Có ai bị thương không?
- Chúng em đều bị, nhưng hết rồi.
- Thật quá kì lạ. Khi còn ở trong làng, vẫn nghe kể về phép thuật, nhưng chưa bao giờ chị tin. Có vẻ vô lý quá. Nhưng ở đây, chỗ nào cũng có pháp sư... Hai em làm Thorn và Murtagh bị thương nặng lắm hả? Chắc vì vậy chúng mới bỏ chạy?
- Chúng em trội hơn, nhưng không làm chúng bị thương tật suốt đời được.
Ngừng lại, nhưng cả Roran và Katrina đều không nói gì nữa, Eragon hỏi hai người vẫn muốn làm đám cưới hôm nay chứ, rồi nói thêm:
- Nasuada đề nghị cứ tiến hành, nhưng có lẽ tốt hơn là nên hoãn lại. Người chết chưa kịp chôn, và còn quá nhiều việc phải làm. Ngày mai sẽ tiện và... hợp lý hơn.
Ấn mũi ủng lên tảng đá, Roran bật nói:
- Không. Quân triều đình có thể tấn công lại bất cứ lúc nào. Ngày mai có thể là quá muộn nếu... Nếu chẳng may anh chết trước khi cưới, Katrina sẽ ra sao, và con...
Bỏ lửng câu nói, hai má anh ửng đỏ.
Mặt dịu lại, Katrina quay sang Roran, nắm tay anh, nói:
- Ngoài ra món ăn đã nấu nướng rồi, trang trí đã treo lên, và bạn bè đã tụ tập chờ đám cưới chúng mình. Nếu tất cả những chuẩn bị đó đều bỏ hết thì... tội quá.
Cô đưa tay lên, vò râu Roran, và anh chàng mủm mỉm cười, vòng một tay quanh cô.
Eragon càm ràm với Saphira: "Hiểu được phân nửa chuyện gì xảy ra giữa hai người này, anh chết liền."
Roran tuyên bố:
- Một tiếng nữa đám cưới.