Father (Phụ)

Chương 53 : Fifty-third child

Ngày đăng: 07:00 19/04/20


Papa, chúng ta rất giống nhau.



Envy cười rực rỡ, lộ ra lúm đồng tiền nho nhỏ, hoàn toàn ngây thơ trong sáng.



Sloth được di truyền tóc đen của ngươi, Gluttony được di truyền nước da trắng bóc của ngươi, Lust được di truyền nốt ruồi đỏ của ngươi, Pride được di truyền khuôn mắt của ngươi. Người giống ngươi nhất chính là ta, ta có hai phần ba gương mặt của papa đấy.



Thiếu niên tóc xám chớp con mắt màu xám nhạt, cầm tay người nam ấn về phía gương mặt thanh tú của mình.



Nếu ta trưởng thành, bỏ cái má lúm đồng tiền này đi nữa, sẽ càng giống papa hơn.



Đầu ngón tay Nei Bog đụng phải má lúm đồng tiền của Envy, cảm thấy như mình sắp bị say, hắn ngẩn ngơ tưởng tượng thấy, đứa con đối diện tương lai chính là mình bên kia mặt kính.



Một tay rảnh rỗi của Envy nhẹ vạch áo Nei Bog ra, cảm thấy thân thể người nam đột ngột cứng ngắc, ngón tay Envy càng thêm mềm nhẹ. Thiếu niên lộ ra nụ cười vô hại mà thuần khiết, có thể dễ dàng tháo gỡ phòng bị nội tâm của mọi người.



“Papa, hôm nay là chủ nhật.” Envy vừa dỗ vừa cởi áo choàng đen của Nei Bog ra. “Thân thể papa cần phát tiết. Hãy tin ta, ta sẽ không thương tổn ngươi đâu, tích lũy thêm nữa, thân thể papa sẽ bị thương đấy.”



Nei Bog không nói một lời, chỉ cau mày thật chặt, giữa chân mày lộ ra một chút mùi vị đau khổ. Như muốn xóa đi chút đau khổ kia, Envy lấy tay nhẹ ấn lên ấn đường Nei Bog, xoa xoa xuống phía dưới, cuối cùng che khuất mắt Nei Bog.



“Nếu papa thật sự sợ hãi, thì không cần nhìn nữa!”



Bóng tối buông xuống, Nei Bog hoảng loạn một chút, tay vung ra dường như đụng phải vết thương của thiếu niên kia, chỉ nghe thấy tiếng rên kìm nén đau đớn của đối phương, tay Nei Bog cứng đờ, không dám động đậy nữa. Hai tay và đầu gối hắn chỉ bị trầy xước da thịt, đã khép miệng lành lại dưới ánh sáng và dịch chữa trị, mà vết thương lộ ra xương trắng ghê rợn trên đùi Envy dù đã được chữa trị, cũng phải dùng băng vải quấn lại để có vẻ không quá thê thảm.



Envy đưa cái đầu mịn như nhung kề sát vào ngực người nam cọ cọ như cún con, Nei Bog bị làm cho rất ngứa, lại sợ ném chuột vỡ đồ, không dám có hành động gì nữa. Thấy Nei Bog như vậy, nụ cười trên mặt Envy lại càng ngây thơ.



“Papa, ta vui lắm đó!” Hơi thở vừa ấm vừa ẩm của Envy phả lên ***g ngực trần trụi của Nei Bog, hơi nóng bốc đi để lại cảm giác ẩm lạnh khiến người nam run rẩy. “Hôm nay ngươi bảo vệ ta, bảo vệ ta trước khi ta bị bọn họ giết chết!”



“Thật lợi hại quá đi, papa!”




Thiếu niên tóc xám nhấc đầu lên, mờ mịt nhìn qua. Nei Bog dùng sức chớp chớp mắt, mới khiến mắt mình không ướt át như vậy, thoạt nhìn không… đói khát như vậy. Con hắn quan sát hắn một lúc, sau đó tỉnh ngộ cười lên.



“Papa, ngươi có cảm giác à!”



Envy đưa tay nhẹ nhàng bắt lấy bộ phận ngẩng lên một nửa của người nam, cười khờ dại.



“Ta giúp papa nhé!”



Trong đầu Nei Bog loạn thành một cục, mẹ nó thân thể này quả thật hết thuốc chữa, chẳng lẽ bắt hắn nói với thiếu niên trước mặt, hắn hiện tại có nhu cầu nhất không phải phía trước mà là phía sau. Phía sau hắn đã hoàn toàn thức tỉnh, tự động co rút lại, đang thảm hại cầu xin ân điển của kẻ khác. Nei Bog muốn kẹp hai chân lại cựa quậy thân thể, tự tôn đáng thương của hắn cầu khẩn thiếu niên đừng phát hiện tất cả những thứ này.



Nhưng thiếu niên tóc xám đè chân hắn lại không cho hắn nhúc nhích, Envy hạ mi mắt mỉm cười, lúm đồng tiền nho nhỏ như ẩn như hiện bên khóe miệng.



“Ta sẽ thỏa mãn papa, bất luận là nơi này…”



Đầu ngón tay Envy từ trên hạ thân cọ xuống, cho đến chỗ sâu trong giữa đùi.



“Hay nơi này!”



[FatherbyĐồi]



Nei Bog vì mệt mỏi quá mức mà ngủ mê mệt, Envy hôn đi hôn lại ấn đường người nam, rồi mới lưu luyến không rời ngồi dậy từ trên người phụ thân. Thiếu niên trầm lặng thắt caravat, đầu ngón tay tái nhợt co giật mấy cái như thần kinh, cuối cùng làm ra một nút thắt chẳng ra hình ra dạng.



Envy không để ý những thứ đó, y nhìn một hướng phía xa, lộ ra nụ cười run rẩy, sợ hãi và quật cường đan xen trong con mắt.



Y biết, vương giả bóng tối kia, đã thức dậy.