Gả Cho Chàng Nam Phụ Này
Chương 25 : Đại nhân, chàng thật tốt!
Ngày đăng: 14:41 30/04/20
Đổingười đi theo học hỏi?
Trong lúc nhất thời, Chu Thừa Vũ đúng là không nghĩ ra ai khác thích hợp hơn Tô thị.
Cha của Tô thị là chính tứ phẩm Lại Bộ Thị Lang, từ khi còn nhỏ, cô ta đã được nhận sự bồi dưỡng của đại tiểu thư chính thống. Kỳ thực nếu ban đầu không phải Tô thị coi trọng nhị đệ, bất luận về gia thế hay năng lực thì nhị đệ đều không cưới nổi tiểu thư con dòng chính quan chính tứ phẩm như Tô thị.
Tô thị vào cửa hơn sáu năm, chuyện gì cũng tốt cả. Bất kể là khách tới thăm, hay hoa hồng nhập cổ phần chia chác, hay bố trí người làm ở diền trang, còn những quy củ dành cho hạ nhân trong nhà......mỗi một việc cô ấy đều quản rất tốt.
Những năm đó chàngchẳngmàng tới, còn mẹ thì mù mờ luống cuống tay chân quản lung tung. Sau này Tô thị vào cửa, có thể nói chàng là người đầu tiên thở phào nhẹ nhõm hơn cả mẹ. Nếu lúc đó khôngphải nhị đệ cưới Tô thị nhanh thì e là chàng nhịn không được cưới vợ gấp quá.
May mà có Tô thị vào cửa, chàng mới có thể chờ mãi tới bây giờ.
Thế nhưng thái độ thê tử mình...
Chu Thừa Vũ vô thức vỗ nhẹ lưng Hồ Ngọc Nhu, cân nhắc chốc lát, hỏi: "Nàng thật không thích nhị đệ muội?"
Rất không thích nhé.
Chỉ là Hồ Ngọc Nhu không nói thẳng thừng ra, thấy Chu Thừa Vũ như người anh em tốt giải đáp băn khoăn với cô, cô thử mạo hiểm không thèm che giấu, nhếch miệng nói. "Chỉ là tính tình không hợp thôi".
Trong lòng Chu Thừa Vũ hơi nghi ngờ, mặc dù, chàng chỉ tiếp xúc với Hồ Ngọc Nhu vài ngày, nhưng cũng xem như hiểu Hồ Ngọc Nhu, huống hồ trước đó còn sai người đi nghe ngóng tin tức về nàng. Nàng không phải dạng yếu đuối, cũng không tùy hứng, không chủ động gây chuyện, thậm chí gặp chuyện đều im lặng chịu đựng cả, lúc ở nhà mẹ đẻ ăn không ít thiệt thòi của Hồ tam tiểu thư cho.
Thế mà giờ đây...... có thể khiến nàng chủ động mở miệng nói câu không muốn học vơi Tô thị, chuyện này đủ để cho thấy, nàng không thể chịu nổi nữa.
Nhưng nhị đệ muội làm người xưa này luôn luôn khiêm tốn, mọi thứ đều chu đáo, mặt nào cũng hài lòng, thế thì sao lại cứ có chuyện không hòa hợp với vợ mình?
Chắc là, có chuyện gì đó hiểu lầm.
Chàng nhanh chóng nhớ lại cuộc trò chuyện vừa nãy với Hồ Ngọc Nhu qua một lượt, nhớ tới chuyện nạp thiếp Hồ Ngọc Nhu mới đề cập, đoán là rất có khả năng lời này của Tô thị chọc thê tử mới cưới của chàng mất hứng rồi. Có điều nếu chỉ là chuyện này, Hồ Ngọc Nhu không nên để bụng quá, còn Tô thị cũng không nên vì thế mà sắp xếp Khổng ma ma đi tìm chàng...... Bây giờ nghĩ lại, cảm giác thế nào cũng giống như Khổng ma ma có ý cáo trạng vậy?
cô và Chu Thừa Vũ chỉ mới mở mang tâm tình, bây giờ là thời gian tốt để tâm sự có tiếng nói chung, vẫn là nói chuyện yêu đương trước đi, sau đó làm...... thì làm!
Hồ Ngọc Nhu vào giấc rất nhanh.
Lần đầu tiên trong đời bị một người phụ nữ ôm, Chu Thừa Vũ sao có thể ngủ được?
Chàng chỉ giả vờ thôi, không ngờ Hồ Ngọc Nhu ôm chàng ngủ nhanh tới vậy. Chu dù nửa đêm chịu hết nổi muốn đi tắm nước lạnh, cũng bị nàng ta ôm chặt không có cơ hội đi. Thế là đêm nay, chàng đành niệm thanh tâm chú tới khuya.
Sáng thức giấc, Chu Thừa Vũ không còn ở đây nữa.
Tú Hươngxin nghỉ cho Tú Vân, cùng với A Quỳnh hầu hạ Hồ Ngọc Nhu rửa mặt buổi sáng.
A Quỳnh giúp Hồ Ngọc Nhu chải tóc, liếc Tú Hương, nói : "Tiểu thư, hôm nay, lúc đại nhân đi còn dặn dò bọn nô tỳ, nói tiểu thư còn đang ngủ, bọn nô tỳ không được làm phiền người nha."
Hồ Ngọc Nhu cười cười, trong lòng toát ra ba phần ngọt ngào.
"Chải lẹ đi, chúng ta còn phải qua bên nương nữa." Sáng sớm người kia đã đi, Hồ Ngọc Nhu muốn nhanh chóng gặp chàng.
A Quỳnh dứt khoát lẹ làng, lại quay sang lườm Tú Hương.
Lòng Tú Hương lửa giận hừng hực, nhưng không dám phát tác. Thực ra, thấy bộ dáng tiểu nhân đắc chí của của A Quỳnh, nàng hận không thể gào lên với Hồ Ngọc Nhu: Đắc ý gì chứ, coi như lão gia không nổi giận thì sao, coi như lão gia ở lại phòng thì sao, lão gia cũng đâu thèm chạm vào ngươi!
Thực sự không hiểu đắc ý gì cái gì!
Hôm nay người bị chọc điên không chỉ có Tú Hương, lúc ăn sáng ở chỗ Chu lão phu nhân, Tô thị ngồi đối diện Hồ Ngọc Nhu, thấy Chu Thừa Vũ gắp mấy món cho Hồ Ngọc Nhu, giận tới nỗi mặt mày xanh mét.
Sao có thể như vậy, chẳng phải Khổng ma ma đã nói chuyện với đại bá rồi sao?
Sao đại bá không những không nổi giận mà còn tốt với Hồ Ngọc Nhu như vậy?!