Gả Cho Chàng Nam Phụ Này
Chương 67 : Rốt cuộc muội cũng biết tại sao tam đệ thích muội ấy rồi. 2
Ngày đăng: 14:42 30/04/20
"Nhị tẩu, tẩu..."
Tạ Kiều nhíu mày sít sao, "Ngươi còn muốn cản ta?"
Nàng đã gắng gượng để không thốt ra mấy lời khó nghe, nhưng nhìn vào mắt Hồ Ngọc Nhu có vẻ khôngđúng. Chẳng lẽ nàng ta cảm thấy Chu Thừa Vũ đoạt lấy nàng ta, nên ngóng trông Chu Thừa Vũ gặp bất trắc, để nàng ta quay về gả cho biểu ca nọ?
Nếu vậy, thì thật không đáng thay cho Chu Thừa Vũ!
Lương Nguyêt Mai vẫn luôn nhìn hai người. Lần này, Lương Nguyệt Mai thấy Tạ Kiều tức điên, cô ấy mới bước lên ấn người người xuống, "Sao tỷ cứ động cái là nổi giận vậy, chúng ta nóng ruột nhưng tam đệ muội còn gấp hơn chúng ta rất nhiều, tỷ bình tĩnh chút đi."
Tạ Kiều căn bản không bình tĩnh nổi, nàng há miệng muốn đớp lại.
Lương Nguyệt Mai nắm chặt tay nàng ta, nhìn Hồ Ngọc Nhu, nói: "Tam đệ muội là theo ý của tam đệ. đã nhiều năm thế rồi, tỷ đã thấy tam đệ chủ động mở miệng với chúng ta bao giờ không?"
Đúng là chưa từng.
Tạ Kiều ngớ người, Tô thị cũng nhìn qua.
Lương Nguyệt Mai nhìn bộ dáng của Hồ Ngọc Nhu, biết rõ nàng ấy không phải không lo lắng, thậm chí cô nàng có vẻ hối hận rồi, nhưng đó là vì Chu Thừa Vũ nên không thể nào không căn ngăn các nàng lại. Chẳng trách Chu Thừa Vũ thích nàng ấy, nàng ấy hiểu và ủng hộ tấm lòng Chu Thừa Vũ, sợ là trong lòng nàng ấy đang bứt rứt không yên biết bao?
"Bản thân tam đệ chưa hề mở miệng với chúng, rồi lại âm thầm đi khỏi, điều đó chứng tỏ đệ ấy khônghi vọng tam đệ muội nói với chúng ta." Lương Nguyệt Mai nói, nhớ về sự vướng mắc giữa các thế hệ trước nhà họ Chu, cũng hơi buồn lòng thay Chu Thừa Vũ, "Tam đệ có ý tưởng riêng, có sự kiên trì của riêng mình, đệ ấy..."
Tạ Kiều ngắt lời cô ấy. "đã bị người ta ức hiếp tới mức đó. Nếu người ta có lòng dạ hiểm độc như với người nhà họ Triệu thế kia, cả mạng còn không còn thì nói gì tới ý tưởng, kiên trì chứ?"
Tạ Kiều là người có tính tình như vậy, sinh ra đã có xuất thân cao quý, chưa từng sa cơ vào cõi đời vất vả gian truân, nên nào hiểu được tâm trạng bi khổ của người khác. Dưới góc nhìn của nàng ta, có mộtcơ hội tốt, có một cơ hội để giải quyết vấn đề một cách dễ dàng, vậy thì dứt khoát là xong..
Lương Nguyệt Mai thoắt cái vui vẻ. May mắn thay, năm đó tỷ ấy và Chu Thừa Vũ không thành, bằng không thì hai người bất đồng quan điểm, không hợp thì tệ lắm.
Vào cửa, trông thấy Đổng đại nhân, vì tối hôm qua, Đổng đại nhân chỉ gặp Chu Thừa Vũ, biết rõ việc làm mờ ám của Tiết Sĩ Văn nên lần này thấy Tiết Sĩ Văn trở nên không cho sắc mặt tốt như trước.
"Tiết đồng tri, bộ khoái của huyện Trường Châu bị bắt, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?" Ông ta đithẳng vào vấn đề..
Tiết Sĩ Văn và Chu Thừa Vũ cùng hơi đổi sắc mặt.
Tiết Sĩ Văn thì phấn chấn, còn Chu Thừa Vũ sa sầm trong lòng.
Tác giả có lời muốn nói:
Tôi muốn nói về Tô thị, có một số em gái nói mình không hiểu sự thù địch của Tô thị với Nhu Nhu.
thật ra không hiểu, cũng coi như là một điều tốt, nói rõ là xung quanh bạn không có người nào như vậy.
Bên cạnh tôi cũng không có người xấu xa như vậy, nhưng vẫn có một loại người. nói chung bình thường rất tốt với bạn, cũng sẵn sàng giúp đỡ bạn, nhưng tiền đề là bạn không được sống tốt hơn cô ấy, cũng không được xuất sắc hơn cô ấy.
Nếu bạn sống tốt hơn cô ấy, xuất sắc hơn cô ấy [coi là xuất sắc hơn cô ấy, nói cách thô tục như là đột nhiên lương cao hơn cô ấy, hoặc đã gặp phải điều gì đó tốt đẹp] cô ấy sẽ không chịu được, không chỉ xỉa xói trước mặt bạn, thậm chí còn nói xấu sau lưng bạn.
Bên cạnh tôi thì có một người như vậy. Tôi mở rộng tư duy suy nghĩ một hồi. Sau đó, tôi cảm thấy Tô thị thứ nhất là do bị ảnh hưởng từ hoàn cảnh sống khi còn là thiếu nữ. Thứ hai là cô ta sau khi gả chồng mãi không có con. Thứ ba là do thứ nhất nữa là Nhu Nhu mới qua cửa đã muốn cướp quyền quản gia của cô ta, thứ hai nữa là nhỡ may Nhu Nhu sinh con trai trước thì có thể tưởng tượng địa vị của cô ta ở nhà sẽ [Mặc dù những người khác sẽ không nghĩ vậy, nhưng mà môi trường sống và giáo dục khi còn nhỏ biểu thị ra cô ta coi như xong đời rồi].
thật ra, tôi không phải không thấy Tô thị đáng thương, nhưng tôi cảm thấy rằng bởi vì bản thân mình đáng thương mà muốn hại người khác, hận người khác.
thì điểm này rất là không đúng.
Về phần kết cục của cô ấy, hiện tôi vẫn chưa nghĩ ra nên giải quyết ra sao, chỉ có thể nói đi theo cốt truyện thôi.