Gả Cho Chàng Nam Phụ Này

Chương 68 : Không xong thật, thì giết phắt hắn đi, xem thử còn ai dám nhiều chuyện nữa!

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Trong phòng khách ngoại trừ Chu Thừa Vũ và Bùi Thành, chỉ có Đổng tri phủ và Tiết Sĩ Văn.



Đổng tri phủ đã chọn hỏi Tiết Sĩ Văn ngay lúc này. Rất rõ ràng, ông muốn giải quyết chuyện theo cách riêng tư. nói khó nghe chút, chính là ông muốn bao che cho Tiết Sĩ Văn. Cho dù hôm qua ông đã căm phẫn dâng trào sau khi biết được chân tướng, nhưng giây phút này, ông lựa chọn mở miệng đã hoàn toàn phơi bày ý đồ của mình ra.



Chu Thừa Vũ cố giữ bình tĩnh, không nhìn Tiết Sĩ Văn. Nhưng ánh mắt sâu thẳm của y chiếu thẳng vào Đổng tri phủ.



Đổng tri phủ chột dạ, vội vã đảo mắt đi.



Ông ấy khác với Tiết Sĩ Văn từ tầng dưới cùng bò lên. Mặc dù ông làm quan do trải qua thi cử, nhưng trước đây ông là một công tử thế gia. Có câu nói thế này: trước cửa Thừa tướng là quan thất phẩm, tuy xuất thân Chu Thừa Vũ khó tả, giờ lại trông có vẻ vô dụng, nhưng suy cho cùng y vẫn mang họ Chu.



Hiếp đáp trên đầu y thật, Chu gia Kinh Thành sao có thể khoanh tay đứng nhìn.



Huống hồ, y thực sự bất tài chăng?



Chỉ cần nhìn vào sự phát đạtcứ năm sau hơn hẳn năm trước của huyện Trường Châu là thấy, ngoại trừ vụ án giết người lần này, thì không còn chuyện lộn xộnlớn nào khác, nhiêu đó đã đủ chứng tỏ y là người có bản lĩnh thật sự.



Nhưng ông cũng không thể cứ thế giao Tiết Sĩ Văn ra được.



Tiết Sĩ Văn là cánh tay đắc lực của ông, tương đương với thể diện của ông. Nếu chỉ một huyện lệnh như Chu Thừa Vũ đến nói mấy câu, ông đã giao người ra, vậy thì thể diện ông ở đâu chứ? Mai sau, còn có ai nghe theo ông, giúp ông làm việc nữa?



Do đó, chỉ có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.



Về phần Tiết Sĩ Văn dám làm bậy sau lưng ông, ông tất nhiên muốn trừng trị rồi.



Nhưng đó không phải là lúc này, vừa bị người ta tìm đến cửa mà sợ đến mức cuống quít trừng trị mộtphen.




không xong thật, thì giết phắt hắn đi, xem thử còn ai dám nhiều chuyện nữa!



Tiết Sĩ Văn gọi với theo Đổng tri phủ, "Đại nhân, xin dừng bước!"



Đổng tri phủ vờ như không nghe, vẫn rời đi.



Chu Thừa Vũ cũng nói: "Đổng đại nhân, xin dừng bước!"



Đổng tri phủ tức muốn xì khói, dừng chân lại, tức chịu không nổi liếc qua hai người.



Tiết Sĩ Văn muốn giết người, tất nhiên không nói những lời ngoài sáng, thế nên nhìn về phía Chu Thừa Vũ.



Chu Thừa Vũ nói: "Trước đó tiết đại nhân nói bộ khoái huyện Trường Châu làm hỏng việc, việc nàyhạ quan phải đi xác minh một phen. Ai ngờ các thương hộ đó đều không muốn gặp hạ quan, hạ quan hết cách đành phải hẹn bọn họ hôm nay đến đây, bảo họ là đại nhân ngài nhất định lấy lại công bằng cho họ."



rõ ràng là đất bằng, nhưng Đổng tri phủtự dưng trượt chân, suýt thì ngã chổng vó.



Tiết Sĩ Văn thì không ngăn được cả người run rẩy.



Vốn ông còn đang do dự, nhưng lúc này ông quyết tâm rồi, giết, chắc chắn phải giết!



Ông nhanh chóng nhìn sang chỗ Đổng tri phủ, thì bắt gặp Đổng tri phủthần sắc hơi phức tạp, nói sợ cũng không phải sợ, nói hận cũng không phải hận. Ông ta đoán không ra. Nhưng, chuyện ông ta làm Đổng tri phủ không biết được. Nếu chuyện thực sự bị phơi bày, Đổng tri phủ tất nhiên sẽ đẩy ông ta ra để tự bảo vệ mình.



Trừ khi, Đổng tri phủ và ông ta trở thànhchâu chấu trên một sợi dây thừng!