Gả Cho Chàng Nam Phụ Này
Chương 68 : Không xong thật, thì giết phắt hắn đi, xem thử còn ai dám nhiều chuyện nữa! 2
Ngày đăng: 14:42 30/04/20
Nhưng ra tay khi nào đây?
Trước mắt đương nhiên không được, trên đường Chu Thừa Vũ trở về huyện Trường Châu?
Tiết Sĩ Vănnuốt nước bọt một cái, hai tay từ từ siết chặt. Có vẻ như đây là cách duy nhất.
Những chủ cửa hàngđợi ở ngoài từ sớm, Đổng tri phủ bên này vừa mới truyền lời, bọn họ ở bên kia liền được dẫn lên. Đồng thời, đám bộ khoái huyện Trường Châu cũng được đưa đến đại sảnh, ai nấy đều trông thật nhếch nhác, nhưng thực tế, Tiết Sĩ Văn cũng đâu dám làm gì bọn họ, chẳng hề có một vết thương ngoài da.
Chẳng qua, đường đường là bộ khoái mà bị vu cáo nhốt vào đại lao, trong lòng họ không sao nuốt được sự sỉ nhục này.
Vừa nhìn thấy Chu Thừa Vũ, mặt ai nấy đều lô vẻ giận dữ kèm xấu hổ.
Tiết Sĩ Văn không quan tâm đến bọn họ. Bọn họ sẽ nói thế nào chẳng đoán cũng biết. Mắt ông ta vẫn luôn hướng về những chủ cửa hàng được mời lên. Thậm chí thời gian mà ông ta nhậm chức Đồng tri ở Phủ Thành còn lâu hơn so với Đổng tri phủ. Sau nhiều năm tích lũy uy nghiêm, đôi mắt ông ta lạnh lùng, những chủ cửa hàng đều run rẩy trong lòng, họ đều bất an cúi đầu xuống.
Chu Thừa Vũ chuyển bước, chặn lại tầm vóc lùn tịt của Tiết Sĩ Văn.
Tiết Sĩ Văn đã nhìn thấy phản ứng của mọi người. Lúc này, ông ta an tâm hơn chút ít, hừ lạnh mộttiếng, quay sang nhìn Đổng tri phủ. "Đại nhân, nếu người đã đến đông đủ rồi, vậy có thể bắt đầu đặt câu hỏi được chưa?"
"Tất nhiên rồi!" Đổng tri phủ trả lời, nhìn Chu Thừa Vũ.
Đặt câu hỏi ra sao, tất nhiên, phải để ông ta đặt câu hỏi.
Nếu ông ta hỏi, ông ta thật muốn xem thử ai dám nói sự thật. không sợ chết, cứ nói!
Tiết Sĩ Văn là giành trước đi đến trước mặt các chủ cửa hàng.
Ông ta vừa đến, đã cóvài người vô thức lùi lại hai bước, bọn họ không hề biết trong mắt mình bất giác có thêm ba phần sợ hãi.
Thấy ông chủ Đường hoang mang nhìn sang, Tiết Sĩ Văn mất kiên nhẫn: "Hỏi cái này làm gì nữa. hiệntại đã có đầy đủ nhân chứng, vật chứng cả rồi. Nhân chứng thì người ở đây, vật chứng thì trong cửa hàng, Chu đại nhân cần nói thẳng ra luôn không?"
Chu Thừa Vũ vẫn phớt lờ ông ta, hỏi người thứ hai là ông chủ Kiều. "nói thế, những vò rượu của ông trong cửa hàng chắc cũng là dùng gậy đập nhỉ. Vừa nãy ông bảo là bao nhiêu, thiệt hại mấy trăm lượng, có thật không?"
Bùi Thanh xen vào: "Đại nhân, ông chủ Kiều nói là hơn một trăm lượng!"
Chu Thừa Vũ gật đầu và nhìn ông chủ Kiều.
Ông chủ của Kiều đúng là thiệt hại hơn một trăm lượng,như rơi vào sương mù mà gật đầu.
Chu Thừa Vũ lần lượt hỏi những người còn lại theo thứ tự của Tiết Sĩ Văn.
Thấy câu trả lời của những người này không có vấn đề gì, Tiết Sĩ Văn càng đắc ý hơn, "Chu đại nhân, ngươi cũng đích thân hỏi rồi, thế nào, ngươi còn gì nói nữa không?"
Chu Thừa Vũ quay lại hành lễ với Đổng tri phủ đang ngồi vị trí đầu, nói: "Đại nhân, hạ quan đã hỏi xong, đã có đầy đủ bằng chứng để chứng minh những lời này- tất cả chỉ là lời nói dối!"
Tác giả có lời muốn nói:
Chắc chắn không tẩy trắng Tô thị, cô ấy có tẩy cũng không trắng nổi.
HE à, không thể nào.
Tôi chưa nghĩ ra, thật.Các bạn có muốn cho nhị gia một cô gái hoạt bát sánh đôi không? Tôi luôn cảm thấy chàng ta thảm quá.
Cả Triệu Tịch Ngôn còn có tiểu nguyên chủ Nhu Nhu, nhưng chàng ta... vợ thì xấu xa, di nương thìkhông yêu, chàng ta mới đúng là nam phụ thảm hại nhất.