Gả Cho Chàng Nam Phụ Này

Chương 69 : Triệu Tịch Ngôn ở huyện Trường Châu có oan khuất! Cầu xin Chu đại nhân minh oan cho học trò!

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Tất cả chỉ là lời nói dối?



Vì những lời của Chu Thừa Vũ, trong đại sảnh phút chốc im ắng.



Nhưng chẳng bao lâu thì truyền đến tiếng cười khẩy ha hả của Tiết Sĩ Văn.



Bọn họ nói dối? Ta thấy ngươi mới kể chuyện cười đấy chứ!



"Đại nhân..." Có một bộ khoái lo lắng, gọi Chu Thừa Vũ.



Song, Chu Thừa Vũ tỏ vẻ ung dung. Điều này khiến Đổng tri phủ không khỏi có chút nghi ngờ. "Chu Thừa Vũ, lời này không thể mở miệng nói bậy. Ngươi nói bọn họ nói dối, bằng chứng đâu?"



Tiết Sĩ Văn đắc ý, cười nói: "không có bằng chứng, thì Chu đại nhân đang phỉ báng đấy."



Chu Thừa Vũ ngoảnh mặt làm ngơ với lời Tiết Sĩ Văn. Sau khi thi lễ với Đổng tri phủ xong, y xoay người đến trước mặt ông chủ Đường, “Ngươi nói bọn họ đã dùng gậy đập vỡ những bức tranh thư pháp và tranh cổ của ngươi. Nhưng bọn họ từ huyện Trường Châu thì giắt theo bội đao rời khỏi, mà đã đuổi bắt kẻ mang tội sát nhân, sao có khả năng chỉ dùng gậy mà không dùng đao? "



Đối với một kẻ sát nhân giết người dã man như vậy, có chém bị thương, cũng đâu phải chuyện to tát gì.



Ánh mắt ông chủ Đường vội lảng tránh.



Người được Tiết Sĩ Văn phái đi dùng gậy, thế nên ông mới nói gậy.



Nhưng mà...



"Đúng, đúng, đúng,chúng tôi căn bản không mang theo gậy gộc gì cả, vẫn luôn mang theo đao!" Chúng bộ khoái hô lên. "Chúng tôi đang đuổi theo kẻ sát nhân tội ác tày trời, sao có thể không mang theo đao? Xem như chúng tôi không muốn sống, cũng lo gã ta bất ngờ làm người dân bị thương!"



Ông chủ Đường thấy thế, lập tức sửa miệng: "Là đao, đúng rồi, nhóm bộ khoái dùng đao. Ta nhất thời căng thẳng, quên mất, là đao!”



Ông ấy vừa sửa miệng, ông chủ Kiều và những người còn lại nhao nhao cùng sửa miệng.



Chu Thừa Vũ không nông nóng. Chờ tất cả nói xong, y mới nói: "Được, ngươi nói là đao thì là đao vậy. Những mảnh đồ cổ bị đao đập vỡ chắc còn ở chỗ ngươi, mảnh vỡ đồ sứ bị chúng đập vỡ khác hẳn với dùng gậy đập vỡ, bất kể là mũi đao hay chuôi đao đều khác. Ông chủ Đường, không bằng phái người đến cửa hàng ông một chuyến, lấy một ít đến xem thử?”



Giờ phút này, ông chủ Đường căng thẳng đến mức trán lêng láng mồ hôi. "đã, đã nhiều ngày như vậy, đâu, đâu còn nữa, đã ném từ lâu!"


Đổng tri phủ ngồi trở lại vị trí của mình, Triệu Tịch Ngôn và Vũ huyện thừa được đưa vào rất nhanh. Cùng vào với hai người, còn có Chu Thừa Hồng với bản mặt rõ ràng khó chịu. Vì lời bàn giao với Lương Nguyệt Mai, nên hắn không dẫn đầu, chỉ im ỉm theo sau.



Khi nhìn thấy Tiệu Tịch Ngôn cả người chật vật và Tiết Đạt bị trói mang vào, Tiết Sĩ Văn không chống đỡ được nữa, hai chân ông ta mềm nhũn ngồi xuống đất.



Triệu Tịch Ngôn kể lại nỗi oan khuất.



Tiết Đạtbị bắt ngay tại chỗ. Nhân chứng và vật chứng đầy đủ. Gã ta không có động cơ giết người, động cơ giết người chỉ có Tiết Sĩ Văn.Lần này dù cho Đổng tri phủ muốn bao che cho Tiết Sĩ Văn cũng che không được. Ấn theo hình phạt luật pháp của Đại Lương, Tiết Đạt và Tiết Sĩ Văn bị kết án tbắt giam ngay tại chỗ.



Chỉ là đến cùng, vẫn không có ý định mang gã tử tù sát nhânra thẩm vấn.



Chu Thừa Vũ biết rõ ông ấy sợ liên lụy tới bản thân, thậm chí, ông ấy có nhược điểm nào đó nằm trong tay Tiết Sĩ Văn. Đây chỉ là ăn cơm tù mấy năm, ông ấy còn giữ chức thì nay bắt ngươi, mai ngầm thả người mấy hồi.



Chu Thừa Vũ nhìn thấy Chu Thừa Hồng, nhị ca đến đây, tức là đại đường tẩu đã biết chuyện. Nếu bây giờ ycắn chặt không buông, còn có nhị ca ở đây, nếu Đổng tri phủ thực sự có nhược điểm nào đó nằm trong tay Tiết Sĩ Văn, nói không chừng bị bức đến đường cùng, ông ta dứt khoát diệt khẩu gã sát nhân tử tù.



Đến lúc đó mới không có bằng chứng thật!



Chi bằng, lùi một bước trước vậy.



Để ông ta có cảm giác mình thỏa hiệp, thừa dịp không còn cảnh giác, y thông đại đường tẩu dâng việc này lên trên. Đến lúc ấy, không chỉ Tiết Sĩ Văn, mà Đổng tri phủ không chết cũng phải mất một lớp da!



Chu Thừa Vũ không lộ ra chút bất mãn nào trên mặt, dẫn nhóm bộ khoái và triệu Tịch Ngôn đi khỏi.



Tác giả có lời muốn nói: Ah, phần khó viết cuối cùng đã hoàn thành.



Trong chương tiếp theo, muốn tiến hành cuộc trò chuyện nghiêm túc giữa những người đàn ông với nhau



Triệu Tịch Ngôn: Cá ơi Cá, ngươi sợ hum?



Chu Thừa Vũ: ha hả...



Hồ Ngọc Nhu: ngây thơ piu piu~



(36)Kinh đường mộc: Trong các phim cổ trang Trung Quốc, chúng ta thường thấy quan huyện khi thẩm án, bên cạnh tay luôn có một khối gỗ. một khi hiềm nghi phạm bên dưới không thành thực, hoặc giả trong đại đường nhân vì hai bên tranh tụng gây ồn ào náo loạn, quan huyện giơ cao khối gỗ gõ mạnh xuống mặt án