Gả Cho Nhân Viên Công Vụ Thời Bắc Tống
Chương 28 : Ngươi là nam nhân của ta
Ngày đăng: 18:48 18/04/20
Cởi xuống áo che mưa, thay y phục ẩm ướt, Lục Tử Kỳ ở bên trong phòng uống trà nóng, rốt cuộc cũng có thể hảo hảo mà quan sát nhà đã lâu chưa về một chút.
Trần thiết không đổi, vẫn chỉnh tề như cũ.
Trên bàn có bày ra mấy tấm giấy có chữ, rất dễ dàng có thể phân biệt ra được, mặc dù đều là ngang không bằng thẳng không ngay không có chương pháp gì, nhưng chữ của người nào đó rất tương đối lại có thêm...... Sát khí...... Giương nanh múa vuốt giống như bộ dạng của nàng. Chắc hẳn, mới vừa ở bên ngoài nàng nhất định nhịn rất vất vả rồi......
Trên mặt không tự chủ được dẫn theo một nụ cười, lấy tay lấy ra các trang giấy tán lạc tại góc bàn, mở ra cẩn thận mà nghiên cứu một lần.
Là một bức họa, một bức họa không biết là vẽ cái gì, đầu tròn trịa thân thể cũng tròn trịa ngay cả tứ chi đều là tròn trịa, bức họa kỳ quái...... Chỉ là, cặp mắt tròn trịa có vài phần giống nàng.
Lắc đầu bật cười, nàng nếu biết mình nghĩ như thế, sợ là mắt còn có thể trừng tròn hơn nữa?
Lúc ở bên ngoài bôn ba lao lực chưa cảm thấy, đợi đến khi trở về nhà, hoàn toàn tỉnh táo lại sau mới chợt hiểu, thì ra là, mình cũng bất tri bất giác đối với nàng có mấy phần nhớ thương.
Lăng Nhi cùng chó nhỏ đi theo nữ chủ nhân ở phòng giữa tới tới lui lui bận rộn, vì nghênh đón nam chủ nhân trở lại.
Lăng Nhi cao thêm chút, trắng hơn chút, nặng lên chút, cũng hoạt bát và sáng sủa hơn chút.
Chó nhỏ...... như thế nào lại lớn nhanh như vậy, chỉ là thời gian hơn một tháng mà lại lớn gấp mấy lần,một đoàn đen thùi lùi nhe răng chạy ra,làm cho hắn sợ lảo đảo suýt chút nữa là ngã ngồi trong vũng bùn, cho tới bây giờ còn không nhịn được trong lòng còn run run. May nhờ có Hưng Bình công chúa kịp thời ngăn lại, nếu không, sợ là mình không còn mặt mũi nữa.
Hưng Bình công chúa...... Ai, vẫn là tranh thủ thời gian suy nghĩ một chút phải giải thích như thế nào......
“Tiểu Hoa......”
“Đợi đã...!”
“Tiểu Hoa......”
Lục Tử Kỳ khóe môi nhất câu: “Vậy cùng ta vô can rồi.”
Tống Tiểu Hoa nhẹ nhàng ‘phi ’ một tiếng: “Quyến rũ người ta, lại lật mặt ăn vạ không nhận, nam nhân, quả nhiên đều không có lương tâm!”
“Lời này không thể nói lung tung, đừng vội xử oan ta!”
“Nơi đây ngươi là huyện lệnh cũng là người lớn nhất, ngươi kêu oan thì phải đi tìm ai đây?”
“Vậy...... Bổn huyện liền tự mình giải oan cho chính mình.”
Tống Tiểu Hoa lại nhẹ nhàng ‘phi ’ một tiếng: “Ta sợ ngươi lấy việc công làm việc tư!” Tiếp đó lại nhìn về phía chỗ đau của hắn: “Thật sự không sao chứ? Vẫn là thỉnh Hồ đại phu tới xem một chút đi!”
Lục Tử Kỳ cười lắc lắc đầu: “Không cần, thuốc trị thương bôi ngoài da của người Liêu rất công hiệu.”
“Dừng! Biết rất rõ ràng ngươi trong người có thương tích, còn nhất định chết sống cùng với ngươi đứng ở trong mưa dài dòng không nghỉ, công chúa kia thật là ích kỷ bá đạo lại không nói đạo lý đáng ghét!” Tống Tiểu Hoa càng nói càng giận, phẫn hận nói một câu: “Lại dám mắng ta là chó, còn dám làm tổn thương nam nhân của ta, một ngày nào đó ta cho nàng đẹp mắt! Ai ta hiểu......” Bừng tỉnh hiểu ra vỗ ót một cái: “Không trách được...... Không trách được nàng nói, không cần làm quá như vậy......”
A a a, nhìn dáng dấp của nàng là muốn tiếp tục việc củi khô gặp lửa bốc cháy chứ gì......
Công chúa chết tiệt kia, dám phá hư chuyện tốt của lão nương, lão nương không để yên cho ngươi!
Nhìn bóng lung của Tống Tiểu Hoa đang cắn răng nghiến lợi tông cửa xông ra, Lục Tử Kỳ sững sờ, cười một tiếng.
Nam nhân của nàng......
Tác giả có lời muốn nói: củi khô a củi khô, chính là điểm không đốt a điểm không đốt, ah hì hì nha ha ha a rống rống......