Gả Cho Nhân Viên Công Vụ Thời Bắc Tống

Chương 2 : Ngươi cứ đùa giỡn ta đi Lão Tặc Thiên

Ngày đăng: 18:48 18/04/20


“Mẫu thân, Lăng Nhi đói bụng.” Bắp đùi lại bị ôm lấy, nhìn một chút rồi lại nhìn một chút, “vấn đề thứ nhất” nhanh như vậy đã xảy ra ngay trước mắt.



“Diêu Diêu, ta đi tắm rửa thay quần áo trước.” Đây là “vấn đề thứ hai” sao? Thật sao?!



“Chờ một chút!”



Bỗng nhiên Tống Tiểu Hoa hét lớn một tiếng làm cho vẻ mặt của Lục Tử Kỳ đang muốn xoay người rời đi nhất thời hiên lên vẻ ngạc nhiên, không nghĩ là nàng nhỏ gầy nhát gan lại có thể bộc phát ra âm thanh trung khí mười phần như vậy, hào hứng nhướng lông mày lên một chút: “Làm sao vậy?”



“Ựa...... Ta muốn nói là, có thể không còn củi, không nấu nước tắm được...... vậy tắm rửa......” Tống Tiểu Hoa không hiểu sao bị động tác nhướng mày của hắn làm cho lòng hoảng hốt, không thể làm gì khác hơn là tùy tiện tìm một lí do thật sự quá tệ hại.



Lục Tử Kỳ lại một lần nữa kinh ngạc nhếch mày lên thật cao: “Ta nhớ là lúc đi, trong phòng chứa củi rõ ràng còn đến nửa phòng, mà đã dùng hết rồi?”



Phòng chứa củi?! Tống Tiểu Hoa trợn tròn mắt, nàng còn tưởng rằng mỗi ngày đều phải lên núi đốn củi...... Nghĩ một chút cũng đúng, sao lại có thể như thế được? Đúng là tự mình ngáng chân mình, thật vô cùng đần độn!



“À...... Vậy đại khái là ta bị bệnh hồ đồ nên nhớ lộn.” Tống Tiểu Hoa vừa nói vừa hung hăng ho mấy cái cho hợp với tình hình.



“Nơi này gió lớn, cẩn thận lại cảm lạnh.” Lục Tử Kỳ thấy thế nhất thời cảm thấy mềm lòng, cũng không chút ý truy xét những sơ hở lộn xộn trong lời nói của nàng: “ Nàng vào nhà nghỉ ngơi trước đi, đợi lát nữa thức ăn làm xong, ta lại tới gọi nàng.”



“Hả? Chàng...... chàng biết nấu cơm?”



Lúc này, Lục Lăng bị lơ là đã lâu kéo kéo vạt áo của nàng: “Cơm phụ thân nấu là món ăn ngon nhất trên đời này!” Trong giọng nói trong trẻo tràn đấy sự tự hào nồng hậu.



Lục Tử Kỳ xoa đỉnh đầu bù xù của nhi tử: “Đừng nghe Lăng Nhi nói bừa, tán gẫu cũng có thể no bụng rồi.”
“Mùa đông phụ thân đều như vậy mà, phụ thân nói, như vậy có thể cường thân kiện thể (làm cơ thể khỏe mạnh).” Lục Lăng trả lời thay, tên tiểu tử này cứ nhắc tới cha của mình thì luôn có bộ dáng tự hào vô biên.



Tống Tiểu Hoa lại vuốt vuốt cái mũi, thì ra không chỉ là “người mẫu nam”, còn là một “mãnh nam”...... Liệu hắn có là cao thủ võ lâm giống như Triển Chiêu Bạch Ngọc Đường không đây?......



Lục Tử Kỳ sửa sang ngay ngắn cái chăn, vừa quay đầu, đúng lúc đối mặt với hai con mắt Tống Tiểu đang nhìn chằm chằm. Là phục hồi lại tinh thần từ lúc kinh sợ vừa rồi, hay là......



“Diêu Diêu, nàng làm sao vậy?”



“À? Không có...... Không có gì......”



Tống Tiểu Hoa vội vàng cúi đầu, ở trong lòng khinh bỉ mình một vạn lần.



Có tuýp đàn ông nào nàng chưa từng thấy qua, thế nào mà vào lúc này lại giống như hình ảnh tiểu nha đầu cổ đại không ra cổng trước, không bước cổng trong, chưa từng thấy qua cảnh đời, nhìn thấy bất cứ một nam nhân nào có vẻ tạm ổn liền nhìn đến không dời mắt được? Cho dù Lục Tử Kỳ có dáng vượt qua cả Phan An, Tống Ngọc thì thế nào, cũng không thể có hành vi vứt bỏ thê tử mới cưới, hoàn toàn không quan tâm.



Lại nói, Tống Tiểu Hoa nàng mặc dù “háo sắc”, nhưng là cô gái có niềm tin vào tình cảm của thế kỷ hai mươi mốt, hôn nhân không có nền tảng là tình yêu, làm gì gì đó không có nền tảng là tình yêu, nàng tuyệt đối không chấp nhận, bằng không, làm sao mà đến bây giờ nàng vẫn là một Ngự Tỷ “có hạng”.....



Nhưng hàng đêm để cho nàng ngủ cùng một nam làm cho người ta mơ màng, làm cho người ta xúc động như vậy ở trên một cái giường, thật là khảo nghiệm quá mức năng lực tự kiềm chế của nàng, quá tàn nhẫn!



Cho nên, nói đi nói lại, đều do Lão Tặc Thiên đáng đâm ngàn đao này.



Ngươi không đùa bỡn lão nương thì chết à?!