Gả Cho Nhân Viên Công Vụ Thời Bắc Tống

Chương 38 : Công trình phòng cho bảo bảo

Ngày đăng: 18:48 18/04/20


Mấy ngày kế tiếp, có thể nói là gió êm sóng lặng.



Tạm thời trên căn bản Gia Luật Bình đang yên ổn ở trong nhà nàng đã mua, theo như tin được báo, chỉ là thỉnh thoảng cưỡi ngựa đi ra ngoài thành chạy một chút, cũng không có quay lại chợ, dù sao tất cả đồ dùng cũng do huyện nha theo như phân phối chuẩn bị, bọn họ thật cũng không cần mua thêm thứ gì.



Lục Tử Kỳ mỗi ngày cũng sẽ phái người đi thăm hỏi, lễ số không có nửa điểm chậm trễ, đã từng biểu đạt qua muốn thiết yến chiêu đãi, chỉ là đã bị cự tuyệt rồi.



Hình như Gia Luật Bình đối với chuyện ngày đó cơn giận còn sót lại khó tiêu, hắn rất mừng rỡ mình đã được thanh tịnh tuyệt sẽ không chủ động chạy đi trêu chọc, nhưng nếu trải qua một đoạn thời gian tĩnh tâm có thể bỏ xuống phần chấp niệm kia dĩ nhiên không gì có thể tốt hơn. Cho nên chỉ là phái người thời khắc nghiêm mật chú ý tới động tĩnh cùa bọn người ngoại bang này, hai bên từ đó tiến vào một trạng thái vi diệu.



Tống Tiểu Hoa theo như yêu cầu của Lục Tử Kỳ, để tránh có chuyện gì phát sinh ngoài ý muốn mà trên căn bản không ra cổng trước không bước cổng sau chỉ ở trong nhà tránh đầu sóng ngọn gió. Trên thực tế, coi như hiện giờ không có bọn người của công chúa, nàng cũng tuyệt đối sẽ không chỉa khuôn mặt giống như là mặt hoa đào nở chạy loạn ở ngoài đường.



Nói đến sự kiện nguy hiểm suýt làm hủy dung, Tống Tiểu Hoa đối với Gia Luật Bình có một loại cảm xúc phức tạp, không biết là nên nguyền rủa tám đồi tổ tông của nàng hay là nên cảm tạ tám đời tổ tông của nàng.



Nàng ở ngoài đường gây ra một ít náo loạn, quả thật chính là chất xúc tác ở giữa giúp cho tình cảm của Tống Tiểu Hoa cùng Lục Tử Kỳ.



Lại nói bởi vì áy náy cùng đau lòng, mấy ngày nay Lục Tử Kỳ càng thêm tỉ mỉ cùng săn sóc, chỉ nói đến việc mỗi lần chườm lạnh lúc này chuyện thường thường hữu ý hay vô ý ở giữa da thịt tiếp xúc, còn có cái loại khoảng cách gần trong gang tất hơi thở quấn quít như thế nào mập mờ. Chỉ tiếc, thủy chung không thể lần nữa thưởng thức được ‘mỹ vị’ cảm giác quá tốt.



Bởi vì Lục Tử Kỳ kể từ hôm đó bị một oa nhi một con chó đuổi theo liếm liếm, liền để lại bóng ma trong lòng, vừa nhìn thấy Tống Tiểu Hoa chuẩn bị lang tính tràn lan, lại luôn sẽ nhìn bốn phía lộ ra vẻ mặt phòng bị. Mà giống như bị thúc giục, Lục Lăng cùng Tống Vô Khuyết giống như cái đuôi nhỏ quả thật là có thể gặp ở bất cứ chỗ nào, trừ ngủ ra, giờ nào khắc nào cũng ẩn hiện ở chung quanh. Mà đợi đến bọn họ ngủ, rồi lại như bình thường Lục Tử Kỳ ở trong thư phòng làm việc, Tống Tiểu Hoa cũng nghiêm chỉnh không có đi quấy rầy.



Chỉ là, phần đói khát khó nhịn này ngược lại nhắc nhở nàng một chuyện, nhất định phải cho Lục Lăng một cái phòng riêng. Dường như đứa bé ba tuổi đã có thể chia phòng ngủ, hơn nữa trên căn bản đứa bé cũng là ngủ một giấc đến trời sáng, sẽ rất ít nửa đêm đi tiểu một chút hay cái gì khác. Chỉ cần lúc mới bắt đầu, ban đêm có người đi đến phòng của hắn một hai lần giúp đỡ về vấn đề hắn hay đá hết chăn, dĩ nhiên, cái người phải đi dò xét là Lục Tử Kỳ. Hoặc là, có phải hay không cũng có thể suy tính bồi dưỡng Tống Vô Khuyết có bản lãnh giúp người đắp chăn?......



Vì muốn làm phòng cho Lục Lăng, hơn nữa để cho hắn tự nguyện nói lên cái yêu cầu này, Tống Tiểu Hoa tích đủ hết hơi sức chừng mấy ngày nói cho hắn chừng các loại anh hùng hiệp khách chuyện xưa, mà một chút trong chuyện xưa, đều không ngoại lệ có một tình tiết, đại anh hùng đại hiệp khách toàn bộ là từ lúc còn rất nhỏ rất nhỏ liền bắt đầu ngủ một mình, bởi vì cái dạng này mới có thể từ nhỏ liền thay đổi rất dũng cảm.



Vì vậy ngày hôm đó khi Lục Tử Kỳ về nhà, Lục Lăng liền nhào tới lên tiếng tuyên cáo: "Lăng Nhi muốn ngủ một mình!"




Lục Tử Kỳ đầu tiên là trố mắt, chợt bật cười.



Nha đầu này, thật sự là lớn gan làm bậy cực kì, nếu không phải là lúc ở cửa hàng chứng kiến được những hành động khác thường của nàng, sợ là thật sự bị nàng dọa cho sợ hết hồn.



Dừng cười, theo thói quen cầm chặt tay nàng, hơi nghiêng thân thể về phía trước, khóa lại tròng mắt linh động: "Tiểu Hoa nàng lại quên rồi, có một số việc, là cần nam nhân chủ động."



Hơi thở của hắn ổn định mà chạy dài, mà nàng lại cảm thấy hung muộn khí đoản (ngột ngạt khó thở): "Vậy chàng mau mau chủ động, cho ta mượn điểm dưỡng khí!"



"Hả?......"



"Chớ a, nhanh!"



Hai bên đôi môi đỏ thắm từ đuôi đến đầu áp tới đây, làm cho nghi ngờ không hiểu của Lục Tử Kỳ trở về trong bụng, cũng làm cho khóe mắt của hắn áp ra mấy đạo nhàn nhạt nếp nhăn trên mặt khi cười, mơ hồ còn lộ ra một cỗ bất đắc dĩ.



Cái tiểu nha đầu này cá tính nhanh chóng, ta không phải nói, loại chuyện như vậy, là nam nhân chủ động......



Tác giả có lời muốn nói: kiến thức thông dụng, chúng ta vĩ đại kiểu như trâu bò những người đi trước a a a a a để cho ta quỳ bái a a a a ——



Cửu cửu bảng cửu chương là người Trung Quốc phát minh, căn cứ Lưu huy "Cửu Chương Toán Thuật" trung ghi lại, Phục Hi thị căn cứ bát quái, làm cửu cửu hợp lại hào chi biến, nói rõ cửu cửu phép nhân  khởi nguyên tương đối Chào buổi sáng.



Ngoài ra đang quản tử, lão tử, Chiến Quốc sách chờ Tiền Tần trong điển tịch, cũng có trong sách có 27 14, sáu bảy 42 chờ câu chữ, đủ thấy cửu cửu bảng cửu chương ở Xuân Thu Chiến quốc thời đại đã tương đối thông dụng, thậm chí còn truyền xướng"Cửu chương"