Gặp Lại Chốn Hồng Trần Sâu Nhất

Chương 9 : Bí mật

Ngày đăng: 08:31 19/04/20


Đi qua thời trai trẻ,

năm tháng bắt đầu không khoan dung, mỗi ngày điều ta có thể làm chính là thu thập những hồi ức đã già đi, giả vờ bản thân còn sở hữu cảnh xuân

muôn hồng ngàn tía.



Lúc con người còn thơ ấu, luôn cảm thấy thời

gian trôi qua quá chậm, dường như mình là đứa bé không lớn nổi, chẳng có cả khả năng đứng dưới gốc cây rướn người hái quả. Nhưng thật sự đến lúc vĩnh biệt tuổi xuân xanh, mới cảm thấy thời gian quá đỗi vô tình, không cho ta cơ hội quay đầu ôn lại giấc mơ xưa. Đi qua thời trai trẻ, năm

tháng bắt đầu không khoan dung, mỗi ngày điều ta có thể làm chính là thu thập những hồi ức đã già đi, giả vờ bản thân còn sở hữu cảnh xuân muôn

hồng ngàn tía. Quá trình của sinh mệnh cũng như giương buồm ra khơi, đã

không thể xoay chuyển phương hướng con thuyền, lại hà tất để tâm nó có

xuôi theo dòng nước mùa xuân cuồn cuộn chảy về đông hay chăng?



Tsangyang Gyatso sinh trưởng giữa non nước Monyu, cho rằng mình có một tuổi thơ

hạnh phúc. Là con cả trong nhà, Ngài được cha mẹ hết lòng cưng chiều.

Ngài như một chú chim ưng non vui vẻ tự do trên thảo nguyên, tuy chưa đủ lông đủ cánh, nhưng không cần lo lắng gió mưa xâm phạm. Mỗi ngày, Ngài

cùng đám bạn trẻ chăn thả đàn cừu, cười nói vui đùa. Có lúc, Ngài lẳng

lặng gối đầu lên bãi cỏ, ngắm mây trắng trôi dạt dưới trời xanh, trong

đầu thoáng hiện một số chuyện cũ chưa từng xảy ra nhưng lại lờ mờ phảng

phất. Ngài yêu mến mảnh đất đã cho mình sinh mệnh này, quyến luyến cỏ

dại nhẹ nhàng lay động trong gió, thích thú ngắm mái tóc dài đen mượt

của cô gái làng bên.



Tsangyang Gyatso khi còn rất nhỏ đã biết

mình và các bạn không giống nhau. Bắt đầu từ khi có ký ức, ngày thường

ngoài chăn thả chơi đùa với bạn bè, Ngài còn được định kỳ bí mật sắp xếp học kinh ở một nơi gọi là tu viện Basang. Tu viện Basang tọa lạc tại

huyện Cona[1] của Lhoka, là nơi người Monpa tụ tập sinh sống, sùng bái

Hồng Giáo, tôn trọng tình yêu. Ở đây, sư sãi có thể kết hôn với phụ nữ

ngoài đời, do đó bên ngoài tu viện thường vang vọng những bản tình ca du dương.



[1] Cona (Thác Na): một huyện của địa khu Lhoka, khu tự trị Tây Tạng, Trung Quốc.



Khi Tsangyang Gyatso chưa thôi nôi, gia đình người nông dân bình thường này đột nhiên có khách quý đến thăm, đó chính là sứ giả do Đệ Ba Sangye

Gyatso phái đến. Sứ giả đem đến một tin tức động trời, y nói cho cha mẹ
cưng tình xuân nảy nở, chìm đắm trong ảo tưởng ngọt ngào, chỉ có thể âm

thầm than thở. Bà không biết ngày nào cảnh tượng trước mắt sẽ bỗng nhiên tan biến, khi bí mật sáng tỏ trên đời, đứa con này có thể chịu đựng tổn thương mà vinh quang muôn trượng mang lại hay không?



Trên đời

này chẳng ai hiểu rõ con mình bằng một người mẹ, mẹ Tsangyang Gyatso

biết rõ con mình từ nhỏ đã có một trái tim đa cảm. Trên khuôn mặt tuấn

tú của Ngài thiếu đi khí thế lẫm liệt nhả khói phun sương, dư nhu tình

quyến luyến ôn hòa như nước. Trong đôi mắt sâu thẳm kia mang một nỗi ưu

sầu bẩm sinh. Một thiếu niên cảm thương rơi lệ vì hoa cỏ, thì thầm trò

chuyện cùng bò cừu, si mê tình ca, định sẵn là tình lang đẹp nhất trên

thảo nguyên. Có lẽ chúng ta nên tha thứ cho một đứa trẻ ngây ngô không

biết thân thế thật sự của mình, đứa trẻ ấy chẳng mảy may kiêng dè theo

đuổi tình yêu, tịnh không phạm phải lỗi lớn tày trời gì cả.



Chính những khúc tình ca ngân nga cảm động lòng người khiến Ngài mê hoặc sâu

sắc, chính mảnh đất nảy nở hoa tình này đã chôn xuống hạt giống lãng mạn trong đáy lòng Ngài. Khi bí mật chưa công bố với đời, tình yêu của

Tsangyang Gyatso thật là vô tôi. Ngài ôm ấp niềm vui của tình xuân, viết nên văn chương hoa mỹ của mộng mơ, trái tim khát vọng tình yêu ấy của

Ngài đâu thấy tóc bạc ngày càng nhiều thêm của mẹ, thấy được ưu tư đè

nặng đáy lòng mẹ? Ngài không có tội, nhưng nhiều năm sau, Ngài lại chịu

sự trừng phạt vô tình bởi thói đa tình của mình. Đây chẳng lẽ cũng là

nhân quả đời này Ngài phải nhận? Nếu phải, sẽ dùng tu hành một đời để

xóa bỏ hết thảy nghiệt trái tiền duyên.



Đều nói người trong cuộc

mê, người ngoài cuộc tỉnh, một người quá tỉnh táo, có lẽ sẽ sống mệt mỏi hơn bất kỳ ai khác. Có lẽ chúng ta đều nên hồ đồ một chuyến, đối với

nhiều người nhiều việc, giả vờ không nhìn thấy, như vậy phải chăng sẽ

sống nhẹ nhõm hơn? Tsangyang Gyatso trước mười bốn tuổi, chính là người ở trong cuộc nhưng lại không biết câu đố. Đời người thật khéo trêu cợt,

khi một người quyết ý thề chết không hối vì tình yêu, bạn làm sao nhẫn

tâm cho người đó biết, thật ra cả đời này, người đó định sẵn ngồi trên

ngai Phật, cô độc đến chết.