Gặp Phải Một Lão Công Nhỏ Hơn Ngươi

Chương 1 : Gặp phải một lão công nhỏ hơn ngươi

Ngày đăng: 20:31 19/04/20


“Vợ à, em yêu anh”



“Đã biết”, Tiêu Trần nhấp ngụm trà tiếp tục xem báo tài chính



“Vợ à, em rất yêu anh, thật đó!”



“Ừ”, Tiêu Trần lật báo gật đầu đáp lại



“Em yêu anh hơn bất cứ kẻ nào trên đời!”



—_—///, hắn hôm nay bị cái gì kích thích vậy?



“Anh hỏi em yêu anh sâu đậm, em yêu anh xứng với biển sâu!”



—________—///////, cư nhiên còn hát nhạc sến, hắn…… hắn từ khi nào đã thành…… biến thái?



Nhìn phản ứng vô biểu tình của Tiêu Trần, khuôn mặt sáng lạn của Kỉ Tích nhất thời tối sầm lại, suy sụp hạ bả vai trộm xem xét nam nhân bên người lại ai oán lên án: “Trần Trần một chút cũng không yêu em!”



Lại nữa! Tiêu Trần âm thầm nhíu mi, nâng đầu khỏi mặt báo hỏi: “Hôm nay em gặp ai?”



“Không có!” Kỉ Tích trảm đinh tiệt thiết trả lời.



Tiêu trần chọn mi nói: “Nga? Thật sự không có?”



“Không”



“Vậy thì tốt”, khuôn mặt trắng nõn của Tiêu Trần lại hướng về mặt báo, tầm mắt tập trung vào trong tin tức, cũng không quay đầu lại tiếp lời “Em về phòng ngủ trước đi”.



“Không cần!” Kỉ Tích nhìn chằm chằm Tiêu Trần khêu gợi bên cạnh đến nghiến răng, trong lòng hoảng loạn, cố tình người ta không để ý đến hắn, có khí cũng không có chỗ phát.




“Đem quần áo loạn thất bát tao trên mặt đất thu thập tốt, còn có sofa cũng đừng quên lau”



“Được, Trần Trần, anh mệt mỏi, em ôm anh đi ngủ trước”



“Ừ”



“Trần Trần ngủ ngon. Em dọn dẹp xong sẽ ngủ cùng anh”







Vài ngày sau.



“Vợ, anh biết không? Vợ của Hợi Nhẫm Tĩnh về nhà mẹ đẻ, nghe nói hắn bị tất cả thân thích làm cho một trận, bây giờ còn nằm bẹp trên giường không dậy nổi!”, Kỉ Tích vừa vào cửa liền hướng tiêu trần báo cáo.



“Sao lại như vậy?”, Tiêu Trần không có hứng thú, bởi vì kỉ tích có chút đắc ý nên cố ra vẻ quan tâm.



“Không biết ai đem lịch sử phong lưu của Hợi Nhẫm Tĩnh toàn bộ gửi cho bà xã hắn, còn nháo đến ly hôn!”, Kỉ Tích ôm Tiêu Trần hôn nhẹ, bổ sung nói: “Xứng đáng! Ai bảo hắn muốn ly gián chúng ta”



Tiêu Trần treo lên nụ cười lạnh như băng, hôn lại khóe miệng Kỉ Tích, xem ra ảnh chụp cùng thư tình đã phát huy tác dụng, không uổng công anh bận rộn một hồi. “Tích, giúp anh mua báo chiều”



“Được!”, Kỉ Tích vội buông bao công văn, mồ hôi cũng không lau đã chấp hành mệnh lệnh, lại gọi với: “Trần Trần, đêm nay anh muốn ăn cái gì?



“Ăn em!”



Tiêu Trần khó được lúc nói giỡn, làm Kỉ Tích một trận nóng lên, thiếu chút nữa nhịn không được quay đầu quấn quít lấy vợ thân thiết một hồi, “Em chỉ biết Trần Trần yêu em nhất”



Đúng vậy, gặp gỡ một lão công nhỏ hơn mình sẽ làm lòng người trẻ lại. Tiêu Trần thỏa mãn cười cười chìm vào mộng đẹp, anh biết Kỉ Tích sẽ dùng phương thức ôn nhu nhất bồi anh ăn cơm chiều, khi đó nên thưởng cho hắn cái gì đây? Chà, chờ anh ngẫm lại đã….