Giả Cán Bộ
Chương 476 : Đồ Quý
Ngày đăng: 12:52 30/04/20
"Lúc tôi tiến vào, hai tên súc sinh này đang chạy nước rút, không biết có hù bọn hắn mắc bệnh liêt dương hay không..." Lưu Bất Khắc dùng mũi giày đá hai cái hai cái trên mông đít người Nhật Bản.
Hai người Nhật Bản ô ô vài tiếng, không biết đang nói cái gì, trên mặt tràn đầy phẫn nộ, ánh mắt vẫn rất cao ngạo.
"Người Nhật Bản thật đúng là con mẹ nó biến thái, vậy mà cùng đám tiểu thư này chơi trò chơi buộc chặt, bọn hắn mang dây thừng, lại thuận tiện để tôi trói tay chân của bọn hắn lại..."
"Đi tìm quần áo bọn hắn, nhìn xem có giấy chứng nhận quan trọng gì không..." Dương Tử Hiên chuyển một cái ghế tới, nhếch chân lên bắt chéo ngồi trên mặt ghế.
Hai người Nhật Bản nhìn thấy Lưu Bất Khắc đi tìm kiếm quần áo của bọn hắn, trong lòng lập tức kinh hoảng, muốn hoạt động, đáng tiếc, tay chân đều bị giây thừng buộc chặt, hai tiểu thư bên cạnh không biết hai người đàn ông này muốn làm gì, thân thể cứ để trần truồng rồi bị trói như vậy, cảm giác cũng không tốt được, ánh mắt toàn một mảnh khủng hoảng, không biết số phận mình sẽ thế nào.
"Các vị yên tâm, tôi buộc các vị, chỉ là muốn tìm các vị hỏi mấy câu, không cần lo lắng..."
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Chỉ là, ảnh giường chiếu trần truồng của các vị, chúng tôi đều có trong tay, một khi công khai ảnh chụp như vậy ra ngoài ánh sáng, chỉ sợ nửa đời sau các vị xong rồi, tôi khuyên các vị, vẫn nên thành thật một chút, tôi nói ra sao, các vị cứ làm như vậy..."
Hai tiểu thư lập tức liên tục gật đầu, trên mặt hai người Nhật Bản hiện lên thần sắc do dự, không biết đang suy nghĩ gì.
Chỉ chốc lát sau, Lưu Bất Khắc đã đem túi tiền và giấy chứng nhận ra, đặt ở bên người Dương Tử Hiên, hắn thì vẫn đứng cạnh ở bốn người bị khống chế đằng sau, phòng ngừa bọn hắn giãy ra khỏi dây thừng.
Dương Tử Hiên nâng hai giấy chứng nhận lên, liếc một cái, đúng là chứng nhận phóng viên tin tức mặt trời mọc thường trú ở Trung Quốc, liền hướng về phía hai người Nhật Bản thấp thỏm lo âu, hắc hắc cười lạnh, dùng tiếng Nhật nói: "Hai phóng viên tin tức mặt trời mới mọc chơi gái, tìm tiểu thư thác loạn, phối hợp với cả ảnh chụp, tin tức như vậy, chắc là sẽ rất oanh động đây..."
Sắc mặt hai người Nhật Bản lập tức thảm biến, không còn vẻ cao ngạo gì nữ rồi, phóng viên được xưng là ông vua không ngai, nhưng không có nghĩa là không có lực lượng nào chế ngự bọn hắn, bọn hắn có thể dùng lực lượng dư luận ảnh hưởng xã hội, người khác cũng có thể dùng lực lượng dư luận truyền thông ngăn cản bọn hắn.
...
Có ảnh chụp làm vật uy hiếp, bốn người không dám phản kháng.
Hai tiểu thư, Dương Tử Hiên để cho các nàng đi, dẫn hai người Nhật Bản đi đến ký túc xá của bọn hắn, chỉ chốc đã đưa một phần tư liệu photo cho Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên nhận lấy, đọc qua một chút, hai người Nhật Bản đều là vẻ mặt khẩn trương nhìn Dương Tử Hiên, sợ Dương Tử Hiên không hài lòng, lại cầm bọn hắn ra khai đao.
"Phần tự liệu này, thật đúng là kịp thời..."
Đáy lòng Dương Tử Hiên thầm thở dài, tài liệu cực kỳ kỹ càng, người Nhật Bản làm việc cũng là dạng cẩn thận tỉ mỉ, đại bộ phận nội dung trên tài liệu đều là tư liệu quan viên cấp sở, còn có một vài quan viên cấp ban nắm giữ vị trí mẫn cảm.
Ngoài ra còn có cả tình huống gia đình nhà bọn họ, đằng sau kèm theo đề nghị đút lót, ví dụ như quan viên nào tương đối tham tiền, quan viên nào có thể tiếp xúc, quan viên nào tiền đồ tương đối khá, nên làm tốt quan hệ, tất cả mọi việc.
"Mấy tỉnh Hoa Đông và trung bộ, đều có quan viên cấp sở bị bộ ngoại vụ Nhật Bản lấy làm đối tượng trọng điểm đút lót, thậm chí có mấy quan viên đã có ghi chép nhận hối lộ, đây chính là việc lớn, một khi công bố, hình tượng Nhật Bản cũng sẽ mất hết, có thể cầm thứ này để kiềm chế đám thương nhân Nhật Bản tại La Phù tỉnh kia, đánh vỡ cục diện bế tắc ở La Phù tỉnh hiện tại..."
Không nghĩ tới, đối phó hai phóng viên tin tức mặt trời mới mọc, lại có thu hoạch như vậy, làm cho Dương Tử Hiên cảm thấy vui vẻ ngoài ý muốn.
Bắt được tài liệu, về sau, Dương Tử Hiên liền cùng Lưu Bất Khắc rời khỏi ký túc xá của đám phóng viên.
"Dương sở, cứ như vậy mà buông tha hai phóng viên này à?” Lưu Bất Khắc không hiểu, liền lên tiếng hỏi.