Giả Cán Bộ
Chương 478 : Cứ xử sư tử trong nhà đi
Ngày đăng: 12:52 30/04/20
Nhật Bản xác thực là rất cần một nơi để đầu tư vốn liếng, hàng xóm Trung Quốc này, không thể nghi ngờ, chính là một chỗ rất tốt để đầu tư vốn liếng.
Từ lợi ích căn bản để xem xét, nếu như thương nhân Nhật Bản rút đầu tư khỏi tỉnh La Phù, chỉ sợ là lưỡng bại câu thương.
La Phù tỉnh là một trong những căn cứ công nghiệp nặng trong nước, trụ cột công nghiệp nặng rất hùng hậu, tuy mấy năm này kinh tế phát triển không như ý, nhưng nội lực phát triển kinh tế vẫn còn, có một đám công nhân nắm giữ kỹ thuật và kỹ sư công trình có kỹ thuật.
Hơn nữa lân cận còn có tỉnh Nam Tô, tỉnh Giang Nam, thành phố Hoàng Phổ, những khu kinh tế tương đối phát đạt.
Vận tải đường thuỷ thuận tiện, nằm gần bờ sông Hồng Hà, nguyên vật liệu và chi phí vận chuyển thuận tiện, lại là khu đầu tư vô cùng tốt để công nghiệp nặng Nhật Bản tấn công.
"Tuy rất không muốn, nhưng không thể không thừa nhận, nếu như quan viên quốc gia các ngài đều có cách nghĩ tựa như ngài, mà không phải tham tiền và tham công, chỉ sợ khuôn mặt quốc gia này sẽ cải biến rất nhiều..." Lông mày Nhật Tỉnh Hạ Mộc nhíu chặt chậm rãi giãn ra.
Muốn bắt được tử huyệt của Dương Tử Hiên, là phải bắt được tử huyệt Tỉnh ủy ủy ban tỉnh La Phù để uy hiếp, nhưng tất cả đều đã trở thành việc không thể.
"Nói tiền vốn giao dịch của ngài ra đi, nhìn xem tôi có thể tiếp nhận hay không..."
Sắc mặt Nhật Tỉnh Hạ Mộc trở nên bình tĩnh, nói: "Tôi có thể đại biểu cho lập trường của tổng lãnh sự quán Nhật Bản trú tại thành phố Hoàng Phổ..."
"Rất đơn giản, lãnh sự quán các vị cần công khai xin lỗi sự kiện đụng người bị thương tại tỉnh La Phù trước kia, hơn nữa còn công khai sự thật ở trên báo tin tức mặt trời mới mọc trong nước các vị, tránh để người trong nước các vị hiểu lầm..." Dương Tử Hiên chậm rãi nói.
Chóp mũi quanh quẩn mùi hương nhàn nhạt của Nhật Tỉnh Hạ Mộc, hai người cùng lách vào một chiếc ghế đá, ngẫu nhiên, ánh mắt của hắn còn có thể trượt vào cái cổ áo Nhật Tỉnh Hạ Mộc, có thể chứng kiến nội y của Nhật Tỉnh Hạ Mộc, màu xanh da trời.
"Vậy còn cậu?" Nhật Tỉnh Hạ Mộc chăm chú nhìn con mắt Dương Tử Hiên, hỏi lại.
"Tôi sẽ không đem sự thật các vị đút lót cho cán bộ trong tỉnh chúng tôi ra, chuyển đến hệ thống quốc an quốc gia chúng tôi, thật sự kinh động đến hệ thống quốc an, các vị sẽ gặp phiền toái rất lớn...tất cả các vị, những nhân viên ngoại giao này, khỏi phải nghĩ đến chuyện tự do rời khỏi lãnh thổ chúng tôi một bước..." Dương Tử Hiên cười lạnh nói.
"Ngài tính toán thật tốt!" Nhật Tỉnh Hạ Mộc cắn môi nói, người đàn ông này thật sự là thái quá mức vô sỉ rồi, muốn lãnh sự quán và bộ ngoại vụ các nàng làm ra nhường nhịn lớn đến như vậy, nhưng chỉ chịu trả một cái giá thật nhỏ.
"Cô có thể không đáp ứng, dù sao thì tôi cũng sẽ không tổn thất gì..." Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên đầy lãnh ý.
Thoáng trầm tư một tý, Nhật Tỉnh Hạ Mộc mới gật gật đầu, nói: "Tôi tiếp nhận đề nghị của ngài, nhưng cũng hi vọng ngài có thể tuân thủ lời hứa của ngài..."
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười vui vẻ khi âm mưu thực hiện được, thân thể đến gần hướng thân thể Nhật Tỉnh Hạ Mộc một chút, đầu cũng đưa tới.
Nhật Tỉnh Hạ Mộc không nghĩ tới Dương Tử Hiên đột nhiên làm ra động tác thân cận như vậy, muốn đổ vai về phía sau một chút.
Tuy ngạch tiêu thụ cao tới mấy chục mấy trăm triệu, nhưng lợi nhuận lại cực kỳ thấp, vô cùng mê tín lực lượng thị trường doanh nghiệp, mà bỏ qua việc thành lập chế độ quản lý xí nghiệp nguyên vẹn hoàn thiện, còn có cả việc tăng mạnh lực lượng kỹ thuật.
"Một xí nghiệp muốn kiếm tiền, khối quản lý tài vụ này là cực kỳ quan trọng..."
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Tiến trình mua Hợp Thành Hoàng building ra sao rồi?"
Trước kia Dương Tử Hiên đã đưa ra đề nghị, phải nhanh chóng mua cả tòa nhà Hợp Thành Hoàng building.
Hợp Thành Hoàng building nằm ở chỗ cực kỳ mấu chốt trên đường Hồng Sơn, giao thông tiện lợi, trong tương lai vài năm sau, giá đất phụ cận sắp sửa tăng rất nhanh, điểm ấy là không thể nghi ngờ, trở thành con đường sánh vai cùng đường Giang Hải và các con đường lớn ở Tử Kim là chuyện sớm muộn.
Hơn nữa, công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, với tư cách một xí nghiệp tư doanh, tại phương diện vay vốn ngân hàng, là một cái nan đề cực lớn.
Cánh cửa trên con đường vay vốn, nếu so với cơ quan chính phủ và xí nghiệp quốc hữu, xí nghiệp nước ngoài, đều bị làm khó hơn nhiều, hơn nữa, tài sản danh hiệu và nhãn hiệu của xí nghiệp dân doanh tại vài chục năm sau cũng không thể dùng làm vật thế chấp tài sản cho ngân hàng.
Chỉ có bản thân nhà xưởng và các tài sản cố định của xí nghiệp dân doanh, mới có thể trở thành chỉ tiêu để ngân hàng ước định tài sản xí nghiệp dân doanh.
Một xí nghiệp, tất cả tài chính phải được lợi dụng hữu hiệu, phải cam đoan tỉ lệ nợ nhất định.
Dương Tử Hiên lại điều khiển công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích mua hết cả tòa Hợp Thành Hoàng building, ngoại trừ cân nhắc đến giá trị Hợp Thành Hoàng building lúc này đang bị đánh giá thấp, cùng với tiềm lực tăng giá cực lớn về sau, là hạng mục đầu tư cố định rất tốt.
Còn có cả việc chuẩn bị để công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích mang ra làm vật thế chấp vay vốn ngân hàng.
"Còn đang đàm phán, giá tiền lúc này, chúng ta vẫn không thể đồng ý..."
Trần Ấu Trúc bình tĩnh nói: "Hợp Thành Hoàng building là sản nghiệp được công ty kiến trúc cấp sở tỉnh xây dựng, nhưng dường như thái độ cấp sở cực kỳ cường ngạnh, tôi lại phải giữ mình, không dễ lộ diện!"
"Ha ha, đám cháu con rùa này hơn phân nửa là muốn thừa cơ nâng giá rồi!"
Dương Tử Hiên chậm rãi cười nói: "Nếu như là tôi, tôi sẽ đề nghị bộ phận PR mời đám lão gia tỉnh kia đi chà xát tắm rửa, uống chút rượu, sau đó chơi mạt chược, làm cho mỗi người bọn hắn thua mười vạn tám vạn, chắc chắn là có thể nắm Hợp Thành Hoàng building bằng giá thấp!”
“Hợp Thành Hoàng building là tài sản công hữu, không thể bị đám lão gia này ăn, bọn hắn không để ý Hợp Thành Hoàng building bị định giá thấp, hay cao, bọn hắn chỉ để ý đến số tiền tiến vào miệng túi của mình là bao nhiêu mà thôi!"
"Nếu như kinh doanh nhất định là phải gian thương, có một sản nghiệp lớn như vậy, cậu cũng không cần phải làm một tham quan..." Trần Ấu Trúc càng dung nhập vào hệ thống công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, càng cảm thấy cái xí nghiệp này có nhiều chỗ bất đồng.
Tuy lúc này quy mô chưa đủ lớn, nhưng đều tràn đầy linh khí và sức sống, nàng càng cảm thấy cả xí nghiệp Dương Ban Mai Xích đều bị bóng mờ người đàn ông này bao phủ, sau lưng từng quyết sách, đều có bóng dáng người đàn ông này chỉ đạo.