Giả Cán Bộ

Chương 596 : Không cho

Ngày đăng: 12:53 30/04/20


Một nam khoa viên khác lập tức xông về phía trước, hy vọng có thể làm mỹ nhân niềm vui, nói: "Vừa rồi có người đi tới, nói cho thư ký trưởng cái gì đó, hình như là nói về công tác của người Ủy ban hoạch định chính

sách bên kia thị sát tại nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, sau đó thư ký

trưởng liền đi đến văn phòng chủ tịch tỉnh, khả năng là có chuyện quan

trọng gì xảy ra?"



Không phải mỗi người đều có tư cách tiến vào

văn phòng chủ tịch tỉnh, nhiều khi đều phải thông qua hai người Trương

Ôn và Trình Tư Vũ truyền lời.



Thường Mai liền ghi nhớ "ủy ban

hoạch định chính sách" "nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu" cái này mấy từ

mấu chốt, có thể đoán được việc này quan hệ không nhỏ với Dương Tử Hiên, lập tức gọi điện thoại tới số của Dương Tử Hiên, nói sự tình vừa rồi

cho Dương Tử Hiên.



Dương Tử Hiên nhăn lông mày lại, nói: "Tại

sao truyền nhanh như vậy? Xem ra bên trong nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu cũng có một vài người không yên, nhưng cũng không quan hệ đến đại cục,

bọn Trương Ôn sớm muộn phải cũng biết tôi có ý định thay đổi chế độ xã

hội nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, để công nhân cầm cổ phần, tôi không

có khả năng lặng yên không một tiếng động đi vòng qua bọn hắn!"



Giọng nói Thường Mai rất nhu hòa, hỏi: "Vậy cậu có ý định đối phó với

bọn Trương Ôn thế nào? Cậu có cái gì cần giúp đỡ, cứ việc nói ra, tôi

nhất định sẽ toàn lực...”



Thường Mai không dám dùng điện thoại văn phòng, mà chỉ dùng điện thoại riêng của mình gọi cho Dương Tử Hiên.



Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Cô cảm thấy mình bị bọn hắn làm thương tổn chưa đủ thảm sao? Cô cứ yên tâm đi, thấy cái gì cũng không cần nói,

không cần phải để ý, bảo vệ tốt chính bản thân cô là được rồi!"



Thường Mai cười khổ, nói: "Tôi có cái gì đáng tiếc đây, tâm tôi đã sớm

chết rồi, bọn hắn muốn thương tổn tôi ra sao, tôi mặc kệ, cùng lắm thì

ôm bọn hắn cùng chết..."



Dương Tử Hiên thở dài một hơi, dặn dò vài câu, liền treo điện thoại, tuy quan hệ giữa hắn và Thường Mai chỉ

là nhân duyên bèo nước, Dương Tử Hiên cũng cho là mình trải qua một đêm

hoang đường xong, sẽ có thể quên hết tất cả, nhưng hiện tại xem ra, mình vẫn chưa đến mức vô tình như vậy.



Ấn ấn cái gáy, Dương Tử Hiên cảm thấy một hồi đau đầu.



Ngày hôm sau, ăn được chút điểm tâm tiểu Thiến làm, về sau, Dương Tử Hiên

liền đi ra ngoài, Hồ Khải đi bên cạnh hắn, nói: "Dương sở, văn phòng ủy

ban tỉnh bên kia nói là muốn mời ngài đi qua đó hỏi chuyện."



Dương Tử Hiên cười cười, hỏi: "Chưa nói là chuyện gì à?"



Hồ Khải lắc đầu.



Dương Tử Hiên cười mỉa mai một tiếng rồi nói: "Còn cần dùng tới hình

thức bí mật gọi đến hỏi tội này không? Cũng quá coi thường Dương Tử Hiên tôi rồi đấy, cho dù bọn hắn nói chuyện gì, tôi cũng sẽ không tùy tiện

đùn đẩy!"



Đến văn phòng ủy ban tỉnh, Dương Tử Hiên nhìn thấy

Thường Mai đang cúi đầu công tác, Thường Mai cũng nhìn thấy hắn, đánh

mắt trao đổi lẫn nhau được một tích tắc, Dương Tử Hiên đã bị Trương Ôn

chặn đứng.



"Đồng chí Tử Hiên, lần trước thật sự không có ý tứ,

thời điểm dẫn tổ điều tra đến Đông Nhuộm, tôi đã bị nói dối rồi, hại

cậu ăn phải thiệt thòi."



Ngữ khí là xin lỗi, nhưng trên mặt Trương Ôn lại đầy nét cười tủm tỉm, nào có ý tứ áy náy.


Giọng nói rất nặng, âm vang bốn phía trong phòng

họp nhỏ, vô cùng ép người, ngay cả Trương Ôn cũng bị Hoàng Văn Thanh đột nhiên phê bình làm cho sợ tới mức tâm hồn nhảy bang bang, khuỷu tay chọ chọc eo Dương Tử Hiên.



Dương Tử Hiên cau mày, không muốn đem một ít ý tưởng "công nhân cầm cổ phần" của mình ra nói.



Hắn đã nhìn ra tâm tư hai người này, Trương Ôn là xoa, Hoàng Văn Thanh đóng vai phản diện chuyên đánh đấm, tựa như diễn ông đấm bà xoa, đơn giản

là muốn buộc hắn chắp tay dâng cái hình thức cải cách "toàn thể công

nhân viên chức cầm cổ phần" này lên đây mà.



Dương Tử Hiên đương

nhiên không biết ngu xuẩn như vậy, chỉ có thằng điên mới đem tất cả chi tiết quy tắc áp dụng cụ thể nói cho Hoàng Văn Thanh.



Sắc mặt

Hoàng Văn Thanh hơi hòa hoãn xuống một tý, Trương Ôn lập tức hỏi: "Đồng

chí Tử Hiên, cậu cảm thấy công ty Xuân Huy có thể tiến hành cải cách

theo mô hình toàn thể công nhân cầm cổ phần không?"



Những lời này đã rất rõ ràng rồi.



Dương Tử Hiên trầm mặc một hồi mới lắc đầu, nói: "Không thể!"



Sắc mặt Trương Ôn biến đổi, Hoàng Văn Thanh càng thêm đen lại, cả mặt trầm xuống.



Không ngờ Dương Tử Hiên thật sự không hề biết điều.



"Vì cái gì?" Trương Ôn tức giận, nổi giận đùng đùng hỏi.



"Tình huống công ty Xuân Huy và tình huống nhà máy chế tạo ô tô Ích

Châu rất khác nhau, không thể đơn giản áp dụng theo hình thức này, công

ty Xuân Huy cũng không đủ điều kiện để áp dụng hình thức toàn thể công

nhân cầm cổ phần!"



Hoàng Văn Thanh chậm rãi đứng lên, cười lạnh

nói: "Rất tốt! Chỉ một câu chưa đủ điều kiện! Hiện tại tôi có thể nói

cho cậu biết, nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu cũng không đủ điều kiện để

áp dụng hình thức toàn thể công nhân viên chức cầm cổ phần!"



"Chỉ cần một ngày tôi là chủ tịch tỉnh, đừng có nghĩ đến việc thông qua phương án toàn thể công nhân viên chức cầm cổ phần!"



Hoàng Văn Thanh phẩy tay áo bỏ đi, âm thanh lạnh như băng vẫn còn vang vọng trong phòng họp.



Tình huống như thế, là việc Dương Tử Hiên đã sớm nghĩ đến.



Trong nội tâm Dương Tử Hiên 1000 vạn lần không muốn để cho Hoàng Văn Thanh đánh cắp tư tưởng của mình.



Dương Tử Hiên nhớ rõ, hình thức cải cách quyền tài sản "toàn thể công

nhân viên chức cầm cổ phần" này, tại trung kỳ thập niên 90, đã trở thành tư duy cải cách chủ lưu, hắn làm sao có thể để cho Hoàng Văn Thanh bắt

lấy chủ lưu kinh tế đây?



Môt khi bị Hoàng Văn Thanh bắt lấy chủ lưu kinh tế, chỉ sợ quyền thế Hoàng Văn Thanh sẽ tăng lên một bậc.



Có việc như vậy xảy ra, công tác thị sát cũng không quá thuận lợi, tâm

tình Hoàng Văn Thanh không tốt, liền chọn lấy mấy điểm sai sót nho nhỏ

của công ty Xuân Huy, trắng trợn phê bình bọn người Khô Lộc Văn một

chầu.



Làm cho bọn người Khô Lộc Văn sợ hãi, không biết tại sao Hoàng Văn Thanh đột nhiên nóng tính như vậy.



Bọn người Khô Lộc Văn vốn đã thiết yến tiếp đãi Hoàng Văn Thanh rồi,

nhưng Hoàng Văn Thanh không thèm ăn, mang theo Trương Ôn trở về ủy ban

tỉnh.