Giả Cán Bộ

Chương 651 : Đến tiệc(1,2)

Ngày đăng: 12:54 30/04/20


Năm 93, giao thừa rơi vào mùng 10 tháng hai, cơ quan đơn vị trực thuộc

tỉnh được nghỉ vào ngày mùng 8, các loại khảo hạch cuối năm xong xuôi,

chính là hội họp mặt chúc tết rồi.



Đảng chính quân liên tịch họp mặt chúc tết các cán bộ là vào ngày đầu tiên năm mới, nhưng công

tác chuẩn bị không cần Dương Tử Hiên quan tâm.



Dựa theo lệ

cũ, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cũng phải làm ra một cái tiết mục, tham gia hội họp mặt chúc tết, Trương Luân mặc kệ những sự tình vui chơi

này, dĩ vãng đều là Thuộc Bình đánh nhịp quyết định là tiết mục gì.



Nhưng năm nay, Thuộc Bình không đánh nhịp, những bô lão kia sắp về hưu trong cơ quan đưa đơn viết tiết mục cho hắn, về sau, hắn lại bảo các

bô lão báo cáo với Dương Tử Hiên trước.



Đối với một việc nho nhỏ lấy lòng này của Thuộc Bình, Dương Tử Hiên đương nhiên là không cự tuyệt, cầm danh sách tiết mục, liền định một cái tiết mục tiểu phẩm, do vài đồng chí nữ trẻ tuổi và nam thanh niên trong đơn vị diễn.



Vốn mọi người còn kéo Dương Tử Hiên đi, muốn Dương Tử Hiên tham gia

thoáng một tý, bảo là giúp hắn phóng thích tín hiệu thân dân, nhưng cân nhắc một chút, vẫn nên ở nhà là được rồi, không nên lấy thêm cái danh

tiếng này.



Nếu như Dương Tử Hiên lớn tuổi hơn một chút, có

thể tham gia một tý, người lớn tuổi tham gia những tiết mục này, được

kêu là thân dân hòa ái, không có tâm tư riêng.



Nhưng người trẻ tuổi tham gia những này tiết mục, rất dễ dàng lưu lại cho lãnh đạo ấn tượng quá trẻ con, không trầm ổn.



…..



Tuyết xôn xao rơi xuống, rơi cả ngày, cả thành phố Tử Kim đều bị bao trùm trong màn tuyết dày đặc, một mảnh trắng xoá.



Dương Tử Hiên đứng lặng trước cửa sổ, nhìn ra phương bắc xa xa, khẽ

thở dài một hơi, lúc này, coi như là gia tộc lớn hay gia tộc nhỏ, đều

tràn đầy không khí náo nhiệt, nghĩ tới đây, trong nội tâm hắn bỗng

nhiên hiện lên một tia phiền muộn.



"Chủ nhiệm, làm sao ngài còn ở nơi này, không về nhà sao?" Hồ Khải đẩy ở cửa ban công, ôm một đống lớn báo biểu đi đến.



Dương Tử Hiên lắc đầu, trong miệng có chút khổ không nói lên lời, rồi lại lập tức thản nhiên cười nói: "Không, chắc sẽ ở lại Tử Kim dự lễ

mừng năm mới, cậu có tin tức gì tốt sao?"



"Ba mẹ tôi đều đến thành phố Tử Kim, năm nay sẽ ở Tử Kim đón tiết, nếu chủ nhiệm không

chê, có thể đi đến nhà của tôi tham gia náo nhiệt."



"Không

có vấn đề gì! Hiện tại chúng ta đi qua xem bác trai bác gái thế nào!"

Dương Tử Hiên vỗ vỗ bả vai Hồ Khải, hắn rất có cảm tình đối với Hồ

Khải.



Người này một mực làm bạn với hắn, từ khu công nghiệp

Nam Hồ, đến phó thị trưởng Nam Hồ, rồi đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh,

trải qua không ít mưa gió, thư ký trung thành không sờn lòng, lại để

cho Dương Tử Hiên cảm thấy rất vui mừng.



Hồ Khải vốn chỉ nói ngoài miệng, không ngờ Dương Tử Hiên lại muốn đi, trong lòng cảm thấy

được yêu quá mà sợ, vừa mừng vừa sợ nói: "Tôi phải báo cho cha mẹ, bảo

buổi trưa bọn họ mua chút thức ăn ngon."


mong hai người Dương Tử Hiên và Lương Quân Mi mở miệng nhờ vả, hoặc là

nịnh nọt.



Đáng tiếc, cái ý muốn này của hắn đã rơi vào khoảng

không, hai người Dương Tử Hiên và Lương Quân Mi căn bản chưa từng liếc

nhìn hắn.



Ở phía trong tâm Hồ Khải thầm mắng Hổ Tử không biết

trời cao đất rộng, chỉ cười cười, không hề đáp lại, quay đầu nhìn Dương Tử Hiên, bây giờ hắn đã coi Dương Tử Hiên như Thiên Lôi, sai đâu đánh

đó.



Dương Tử Hiên đương nhiên cũng

sẽ không quên ước nguyện ban đầu khi mời tham gia Hồ Khải hội bạn học

tụ tập của Lương Quân Mi, rốt cục cũng mở miệng: "Chẳng lẽ vị đại ca

này có quan hệ gì tốt muốn giới thiệu sao?"



Hổ Tử chỉ chờ Dương

Tử Hiên hỏi lời này, không đợi Dương Tử Hiên nói xong, liền ngẩng đầu

lên trời, nói: "Không phải tôi vừa mới nói sao, cậu tôi làm phó trưởng

phòng tổng hợp tại phòng tổ chức Tỉnh ủy, chức quan không tính là lớn,

chỉ là, vị trí rất mấu chốt, ví dụ như điều chuyển một ít khoa viên cán sự Tỉnh ủy, đều phải trải qua tay hắn."



Lương Quân Mi cũng cực kỳ phối hợp, chớp đáng yêu mắt to, nói: "Vậy đã từng điều chuyển thành công chưa?."



Nhìn thấy Lương Quân Mi rốt cục cũng chịu mở miệng hỏi, Hổ Tử thiếu chút

nữa kích động nói không nên lời, ở trong đời Hổ Tử, thật đúng là chưa

thấy qua cô gái có khí chất như Lương Quân Mi, cô gái mỹ mạo như vậy,

vừa nhìn thấy đã nghĩ đến chuyện chiếm lấy cho riêng mình.





trong mắt Hổ Tử, cô gái như vậy phối hợp với loại người như Dương Tử

Hiên, cái loại không xe riêng, còn phải đi giao thông công cộng, thật

đúng là tận thế.



"Đương nhiên! Cái khác thì tôi không biết, bên

trong văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh các cậu, có mấy khoa viên,

chính là tìm cậu tôi giúp đó." Hổ Tử muốn biểu hiện trước mặt Lương

Quân Mi, còn cố ý đề cao âm điệu.



Lương Quân Mi và Dương Tử Hiên đều phối hợp làm ra một bộ biểu lộ ao ước, miệng há thật to, Dương Tử

Hiên nhanh chóng hỏi tiếp: "Vậy cậu cậu không thể không mục đích gì, tự nhiên trợ giúp những người này an bài công tác chứ?."



Giọng nói Dương Tử Hiên rất lớn, không ít người trong phòng đều ào ào tụ tập lại, vây quanh Hổ Tử ở chính giữa.



Nhìn thấy xung quanh nhiều người như vậy tới, hư vinh trong lòng Hổ Tử lập tức bành trướng tới cực điểm, kiêu căng trên mặt càng thêm rõ ràng, có chút khinh thường nhìn Dương Tử Hiên, nói: "Chuyện này thì đương nhiên, công việc không có lợi, ai cũng sẽ không trợ giúp người khác, trừ phi

là thân thích của mình."



"Ý của cậu là, còn cần dùng tiền sao?" Lương Quân Mi lên tiếng hỏi ngay sau đó.



Hổ Tử nhìn thấy Tiểu Nhu không ở bên người, lá gan cũng bắt đầu lớn hơn, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng muốt không tì vết của Lương Quân Mi, có chút mập mờ nói: "Những người khác đương nhiên là cần tiền, nhưng

nếu như là em..."



Hổ Tử nói lời này, coi như rất rõ ràng rồi, con mắt không di chuyển nổi ra khỏi ngực Lương Quân Mi.



Dương Tử Hiên nhìn vào trong mắt, liền ho khan một tiếng, nói: "Tôi nói này, cậu có ý gì đây? Vì cái gì bạn gái của tôi không cần dùng tiền."