Gia Cát Linh Ẩn

Chương 330 : Phá hỏng chuyện tốt

Ngày đăng: 18:08 18/04/20


“Đây, Lão Liên bảo nô tì giao cho người.” Nói xong, A Cần lấy ra một bình dược, đổ ra một viên đan dược hình tròn, “Lão Liên nói, mỗi ngày Thần phi nương nương đều cho Hoàng Thượng dùng, ông ấy thật vất vả mới giấu được một viên, không tiện đi kiểm tra nên mới đưa đến xin Vương phi nương nương xem một chút.”



“Ta biết rồi.” Sắc mặt Gia Cát Linh Ẩn ngưng trọng, hy vọng không phải là độc dược.



Nàng triệu một đại phu tới, để cho ông ấy kiểm tra phương pháp bào chế viên đan dược này.



Đại phu đem đan dược ngửi ngửi, lại dùng tay bóp vụn ra, nếm nếm. Vừa nếm vừa ghi chép vào bên cạnh. Cuối cùng cùng cho ra được đơn thuốc.



“Có vấn đề gì không?”



“Vương phi nương nương, đan dược này ở đâu mà có?” Vẻ mặt đại phu ngưng trọng.



“Là của một bằng hữu cho ta.”



Đại phu vẻ mặt không tốt hỏi lại, rồi nói ra tình hình thực tế, “Vương phi nương nương, thật không dám giấu diếm, là thuốc bổ. Nếu như đúng bệnh hốt thuốc mà thỉnh thoảng dùng một ít thì có thể giảm bót mệt nhọc, ích khí dưỡng thần. Nhưng nếu như dùng trong thời gian dài với liều lượng nhiều thì sẽ thành ỷ lại, còn có thể khiến cho tinh thần uể oải, đau đầu choáng váng, làm cho sức chống cự giảm xuống, sau đó từ từ lấy đi tính mạng của người đó.”



“Một viên là liều lượng nhiều hay ít?”



“Rất lớn. Liều lượng thuốc như thế này là dùng cho giai đoạn cuối. Nếu một ngày hai viên thì tiểu nhân nghĩ người uống thuốc rất nhanh sẽ….” Đại phu không nói thêm gì nữa. Vương phi là người vô cùng thông minh, đương nhiên sẽ hiểu được ý của ông.



“Ta biết rồi, ngươi lui xuống đi. Chuyện này không được nói cho bất kì ai ! »



“Tiểu nhân hiểu được, tiểu nhân cáo lui.”



Trong lòng đột nhiên hừng hực lửa giận. Nàng đã sớm nhìn ra Hoàng Thượng có gì đó không thích hợp, hóa ra là có chuyện như vậy. Chu Tuyết Tranh, Sở Lăng Hiên, các ngươi đúng là ác độc mà. Lời nói của đại phu làm cho nàng ý thức được Hoàng Thượng đã ỷ lại đan dược rất nghiêm trọng, phải nghĩ biện pháp mới được.



Nàng gọi A Cần đến, bảo bà nghĩ cách gọi Liên công công ra ngoài gặp nàng.



A Cần hẹn ở một quán trà bí mật



“Vương phi nương nương, có phải là đan dược có vấn đề không? Liên công công vội vàng hỏi.



Gia Cát Linh Ẩ gật gật đầu, “Thuốc này, một ngày Hoàng Thượng dùng nhiều hay ít?”



“Ba viên.”



“Ba viên?” Gia Cát Linh Ẩn kinh ngạc. Đại phu nói hai viên cũng đã đủ lấy mạng, ba viên, vậy Hoàng Thượng… “Mỗi ngày đều là Thần phi mang tới?”



“Vâng, hiện tại Thần phi mỗi ngày đều nghỉ tạm ở tẩm cung Hoàng Thượng, không thấy nương nương trong một chốc là Hoàng Thượng sẽ tìm nương nương khắp nơi. Mỗi ngày vào sáng trưa tối thì bọn tiểu nhân đều sẽ cho Hoàng Thượng dùng loại thuốc này.”
“Vậy ngươi trông coi cho tốt, bản cung ra ngoài trước.”



“Mời người.”



Trong lòng Gia Cát Linh Ẩn cười lạnh, ở lại trong này không đi lại đúng với ý của nàng. Nàng đoán được bước tiếp theo Chu Tuyết Tranh muốn làm cái gì. Nàng ta cho Hoàng Thượng uống thuốc, liều lượng một ngày ba viên, có thể nói kế hoạch cuối cùng của bọn họ chính là rơi vào mấy ngày này.



Chắc chắn là Chu Tuyết Tranh đi rồi, Gia Cát Linh Ẩn đi vào, Sở Kim Triêu nhìn qua, ý thức có chút mơ hồ. Nghe thấy tiếng bước chân ông hơi mở to mắt hơn, nhìn thấy Gia Cát Linh Ẩn, trong mắt hiện lên một tia kinh hỉ (Kinh ngạc, vui mừng).



“Tam nha đầu.”



“Hoàng Thượng, người thấy trong người thế nào?”



“Thần phi đầu?”



“Đã ra ngoài rồi ạ.”



“A.” Sở Kim Triêu nhắm mắt lại, nặng nề ngủ tiếp.



Tẩm cung Chu quý phi. Sở Lăng Hiên đang chờ tin tức của nàng. Vốn mọi chuyện tiến hành rất thuận lợi, qua hai ngày nữa sẽ xong mọi việc, nhưng mà nửa đường lại nhảy ra Gia Cát Linh Ẩn. Nhưng mà như vậy cũng tốt, mượn đao giết người, một công đôi việc.



“Tình hình thế nào? Cấm quân đã sắp xếp ổn thỏa rồi, tùy thời là có thể tiến cung.” Sở Lăng Hiên nói. Nghĩ tới nhiều năm chuẩn bị, ngay lập tức có thể thành công khiến hắn không khỏi hưng phấn.



“Có chút vấn đề.” Chu Tuyết Tranh trầm ngâm



“Vấn đề gì?”



“Gia Cát Linh Ẩn tiến cung, bây giờ nàng ta ở lại tẩm cung của Hoàng Thượng, còn mang theo con của Sở Lăng Dực, chỉ sợ kế hoạch bị thay đổi.”



“Cái gì?” Sở Lăng Hiên bỗng nhiên đứng lên, “Sao nàng lại đột nhiên xuất hiện ở đó? Đuổi nàng đi đi!”



“Từ buổi sáng cho đến bây giờ, bản cung thấy nàng ta không có ý định rời đi. Lục điện hạ, ra quyết định cuối cùng đi, muốn giang sơn hay muốn nàng ta? Nếu như nàng ta vẫn không đi thì mọi chuyện sẽ rất khó khăn.” Chu Tuyết Tranh có chút đăm chiêu nhìn Sở Lăng Hiên. Gia Cát linh Ẩn nàng nhất định sẽ không để sống sót.



“Bản vương đã nói rồi, bản vương đều muốn!”



“Nhưng mà hiện tại phải đưa ra lựa chọn! Nàng ta sẽ hủy hoại toàn bộ kế hoạch của chúng ta! Cả ngày hôm nau, vì nàng ta cứ canh giữ bên người Hoàng Thượng nên bản cung căn bản không thể có cơ hội cho Hoàng Thượng uống thuốc được. Không biết nàng ta còn muốn ngồi canh giữ ở đó bao lâu nữa.” Vì đạt được mục đích, Chu Tuyết Tranh cố ý nói dối, đem mọi chuyện nói thành nghiêm trọng hơn, “Thời gian cấp bách, Lục điện hạ nên nhanh chóng quyết định đi! Nếu qua hai ngày nữa không động thủ thì sẽ muộn mất.”



Sở Lăng Hiên trầm tư một lát, nói, “Giang sơn mới là thứ bản vương cần. Nàng, ngươi nghĩ biện pháp xử lý đi.”