Gia, Khẩu Vị Quá Nặng
Chương 101 :
Ngày đăng: 10:58 30/04/20
Hôm sau, thời tiết âm u nhìn như sắp đổ mưa, không khí thật nặng nề.
Nằm trong phòng khách sạn, Bạch Tố Tình trằn trọc mãi vẫn không ngủ được,
nỗi căm hận nghẹn nơi cổ họng khiến hôm sau mắt cô ta thâm quầng, sắc
mặt cũng rất khó coi. Đường đường một nghệ sĩ TMT sắp đóng phim ra mắt
công chúng mà lại bị đuổi khỏi nhà, nếu chuyện này bị phát hiện thì mặt
mũi cô ta biết giấu vào đâu? Quan trọng hơn là Âu gia rất chú trọng danh tiếng, vậy cô ta nên làm thế nào để Âu gia chấp nhận cô ta đây?
Bạch Tố Tình ngồi dậy, oán hận nện hai đấm xuống đệm giường, sau đó lập tức
đứng lên thay quần áo, không, cô ta tuyệt đối không thể để mọi chuyện
tiếp tục phát triển như thế này, Mộc Chấn Dương phải trở lại Mộc gia,
cho dù Mộc Chấn Dương không thể về thì cô ta cũng muốn tìm cách quay về! Bộ phim của Lý đạo diễn đã bấm máy từ lâu, có điều cô ta diễn vô cùng
tốt, hầu như mỗi cảnh chỉ cần quay một lần, Lý đạo diễn và nhân viên
công tác đều hết sức vừa lòng về điều này, vì vậy xin phép ông ta về
thành phố K cũng rất dễ dàng. Lý đạo diễn cho cô ta ba ngày, ngày kia cô ta sẽ phải trở về thành phố G, cho nên trong hai ngày này nhất định
phải có tiến triển!
Bạch Tố Tình thay quần áo xong, vốn không
định để ý đến Mộc Chấn Dương nữa, nhưng cô ta lo rằng cái kẻ không có
tiền đồ kia sẽ tưởng mình bỏ lão mà đi. Vì còn tính đến khả năng Mộc
Chấn Dương có thể quay về Mộc gia, Bạch Tố Tình đành để lại cho ông ta
một tờ giấy nhắn.
Lúc này đang là giờ cao điểm học sinh đến
trường, tại hai khu vực đỗ xe bên ngoài và bên trong học viện Lưu Tư Lan đã đậu không ít xe, từng tốp học sinh túm tụm nối nhau từ cổng đi vào.
Bảo vệ đứng cạnh cổng lớn nhìn chằm chằm, nếu thấy ai không mặc đồng
phục hoặc trông không ổn thì đều phải ngăn lại, đây là quy định mới do
Mộc Như Lam ban hành từ sau chuyện Chu Nhã Nhã suýt bị cưỡng hiếp trong
trường học.
Bạch Tố Tình vẫn để đồ ở Mộc gia nên tất nhiên sẽ không có đồng phục để mặc, vì thế bị ngăn cản không cho vào.
Đám học sinh đứng gần cổng trường có nhận ra Bạch Tố Tình nhưng chỉ bàng
quang nhìn cô ta vài lần như đang xem kịch. Bạch Tố Tình bị nhìn như vậy thì rất tức giận, cô ta siết chặt nắm đấm, thầm nghĩ chờ tới lúc tôi
hào quang bắn ra bốn phía, xem các người có hâm mộ ghen tị chết hay
không!
hăng đả kích một phen, “Nói không chừng là vì bị đuổi ra ngoài nên cô
mới chạy tới tìm hội trưởng đại nhân để nhờ chị ấy cầu tình giúp cô.”
Trong lòng Bạch Tố Tình hơi hoảng hốt, bỗng nhiên thấy lo lắng, chẳng lẽ Kha
Uyển Tình đã kể ra chuyện tối qua? Không thể nào, Kha Uyển Tình coi
trọng thể diện như vậy thì làm sao dám tiết lộ chuyện chồng mình cãi
nhau với mình chỉ vì một cô gái? Không thể nào, ít nhất là bây giờ.
“Xin đừng nói lung tung...” Bạch Tố Tình cụp mắt, nước mắt tí tách rơi
xuống, trông qua đáng thương cực kỳ, làm đau lòng không ít nam sinh đứng xung quanh.
Lưu Bùi Lực với thân hình gầy như cây sậy không biết từ chỗ nào xông tới, nói vô cùng đau đớn, “Này! Các người lại khi dễ
Bạch đồng học! Tại sao các người cứ luôn nhằm vào cô ấy? Chẳng lẽ các
người không thể lương thiện đơn thuần một chút sao? Tại sao cứ phải nghĩ xấu về người khác như vậy?!”
Chu Cảnh Chi vừa thấy bộ dáng văn
nhân cổ hủ kia của Lưu Bùi Lực là đã hận không thể cho hắn một đấm. Thế
quái nào mà mỗi lần cô giáo huấn Bạch Tố Tình thì người này đều chạy đến phá đám? Đây là não tàn trời sinh sao?! Sao hắn không giống người anh
họ Lưu Bùi Dương vừa đẹp vừa đáng yêu của mình một chút nào hết vậy! Mẹ
nó!
Bạch Tố Tình cảm kích nhìn Lưu Bùi Lực, Lưu Bùi Lực như bị
cái nhìn ấy giật điện, ngây ngốc cười hai tiếng, sau đó nhìn về phía bảo vệ giữ cổng, “Tôi có thể chứng minh, cô ấy đúng là em gái hội trưởng
đại nhân.”
“Em gái cái gì? Cô ta cũng xứng làm em gái hội trưởng
đại nhân sao?” Chu Cảnh Chi lại khinh thường lên tiếng, “Cùng lắm chỉ là một kẻ lai lịch bất minh ăn nhờ ở đậu, đã thế còn trơ trẽn tự xưng là
em gái hội trưởng đại nhân, ai không biết còn tưởng rằng hội trưởng đại
nhân thật sự có một đứa em gái ‘tốt’ như vậy ấy chứ! Chẳng qua là thấy
người sang bắt quàng làm họ để trục lợi mà thôi! Thật đủ đê tiện.”
Phần đông người xem nghe Chu Cảnh Chi nói thế thì cũng có cùng suy nghĩ,
trước đây quả đã từng nghe cô ta tự giới thiệu mình là em gái Mộc Như
Lam, lúc đó cứ tưởng cô ta là em gái Mộc Như Lam thật nên đã cho cô ta
rất nhiều lợi ích, bây giờ nghĩ lại mới thấy đáng nghi, bình thường lúc
tự giới thiệu làm gì có ai lại chen thêm câu “Tôi là cái gì của ai”? Trừ khi thật sự có quan hệ huyết thống, hoặc là đang ôm ý đồ xấu xa.