Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 205 :

Ngày đăng: 10:59 30/04/20


Hôm sau.



Nắng chiếu rực rỡ, báo hiệu một ngày đông đẹp trời.



Lý Tiểu Thanh ăn mặc đẹp đẽ đứng trước cửa phòng Kha Xương Hoàng, tối qua

bà ta đưa dược thiện cho Kha Xương Hoàng xong thì thừa dịp nói tốt mấy

câu về Kha Vãn Nhu với lão, Kha Vãn Nhu chưa bao giờ gây chuyện, Kha

Xương Hoàng lại nể tình bà ta nấu dược thiện suốt mười năm nên đã đồng ý cho Kha Vãn Nhu về nhà. Bây giờ Kha Vãn Nhu sắp về rồi, Lý Tiểu Thanh

rất vui, định bụng cùng Kha Xương Hoàng đi tản bộ buổi sáng. Bà ta đắc ý cho rằng, trong ba người vợ lẽ, bà ta là người có địa vị cao nhất, được sủng ái nhiều nhất.



Lúc này hẳn Kha Xương Hoàng đã dậy, Lý Tiểu

Thanh gõ gõ cửa, trên môi treo một nụ cười diễm lệ rạng rỡ, thế nhưng

khi cánh cửa mở ra, nụ cười ấy lập tức cứng lại.



“Sao bà lại ở đây?!” Lý Tiểu Thanh trầm mặt chất vấn như thể Akutsu Junko cướp cái gì của bà ta.



Akutsu Junko im lặng đứng tại ngưỡng cửa, thực ra chính bà cũng rất bối rối,

ngày hôm qua cứ như một giấc mộng, làm bà mơ mơ hồ hồ, không nhận thức

được đó chỉ là tưởng tượng, hay là sự thật.



“Tôi hỏi bà đấy! Câm hả?!” Lý Tiểu Thanh nóng nảy, nhất thời quên mất trong phòng còn một người khác.



Từ trước tới nay Akutsu Junko luôn là đối tượng mà bà ta và Lâm Ngọc Nhan

đề phòng nhất. Hồi mới bước vào Kha gia, Akutsu Junko hãy còn là vị

thành niên. Ba người đều mang thai nhưng Kha Xương Hoàng đối xử với

Akutsu Junko đặc biệt thấy rõ, sự đặc biệt này có ý nghĩa gì, những kẻ

lăn lộn phong trần nhiều năm như Lâm Ngọc Nhan và Lý Tiểu Thanh làm sao

lại không hiểu?



Kha Xương Hoàng không thương ai thì hai bọn họ

mới có hội sinh tồn tại Kha gia, Kha Xương Hoàng mà yêu rồi, bọn họ còn

có cơm ngon canh ngọt để ăn sao? Không đời nào. Vì vậy bọn họ bắt tay

làm Akutsu Junko sảy thai, còn mình thì mỗi người sinh một đứa con trai.



Cứ tưởng thế là xong, nào ngờ Akutsu Junko đã thất sủng từ lâu lại đột

nhiên mang thai con của Kha Xương Hoàng. Bà ta và Lâm Ngọc Nhan lại tiếp tục hãm hại, bảo cái thai đó là do Akutsu Junko ngoại tình với người

hầu, dù sao Kha Xương Hoàng cũng lâu rồi không ngủ với ả, sao cứ nói

mang thai là mang được, vậy mà Kha Xương Hoàng vẫn để ả sinh con, hơn

nữa còn là con trai!



Đây là mối đe dọa trực tiếp đối với hai bọn

họ, bởi nếu Akutsu Junko lại được sủng thì Kha gia chắc chắn sẽ có phần

cho Kha Thế Tình. Để mẹ con ả không lấy được thứ gì, Lý Tiểu Thanh đã

hao tâm tổn lực không biết bao nhiêu bận, nhưng bây giờ là sao? Chuyện

gì đã xảy ra? Sáng sớm, từ trong căn phòng của Kha Xương Hoàng – người
chạy nhanh tới, hốt hoảng túm lấy tay Triệu thúc, “Bà nội!... Triệu

thúc! Triệu thúc, ông làm gì vậy? Mau thả bà nội tôi ra!”



Thấy Kha Vãn Nhu, Lý Tiểu Thanh như chộp được cọng cỏ cứu mạng, “Vãn Nhu, Vãn Nhu! Con mau đi năn nỉ ông nội con đi! Mau lên!”



Kha Vãn Nhu chẳng hiểu mô tê gì nhưng Lý Tiểu Thanh đã bảo cô ta đi năn nỉ

thì cô ta cũng gật đầu chạy nhanh vào nhà. Lý Tiểu Thanh là điểm tựa của cô ta tại Kha gia này, nếu bà ta bị đuổi đi thì với bà mẹ vô dụng cùng

ông bố chỉ biết lo chuyện làm ăn, cô ta làm sao mà lên võ đài bộc lộ tài năng được?



Ngặt nỗi cô ta vừa đặt chân vào nhà là đã bị nam hầu

dưới trướng Triệu thúc kéo ra ngoài, Kha Xương Hoàng bảo, ai dám năn nỉ

cũng đá đi luôn.



Kha Vãn Nhu không ngờ mọi chuyện lại thành ra

thế này, cô ta trở về với ý chí sục sôi, vậy mà còn chưa kịp nói câu nào thì đã bị đá ra ngoài. Vì sao lại thế?



“Ông nội! Ông nội! Đừng

đối xử với con như vậy mà, con sẽ ngoan, sẽ vâng lời, đừng đuổi con đi!

Ông nội...” Kha Vãn Nhu ôm chặt cửa không chịu thả, miệng hét lên thê

thảm.



Đứng trong đại sảnh, Lâm Ngọc Nhan và Hùng Lệ Lệ nhìn cảnh

tượng này mà trong lòng chẳng lấy làm gì hả hê, trái lại chỉ thấy nơm

nớp lo sợ, sợ rằng người tiếp theo bị đuổi đi sẽ là bọn họ!



Cuộc

giằng co ồn ào rốt cuộc cũng đánh thức Mộc Như Lam, lúc Kha Vãn Nhu

xuống xe cũng là lúc cô mơ màng tỉnh dậy. Thong thả đánh răng rửa mặt

đoạn cùng Mặc Khiêm Nhân xuống lầu, Mộc Như Lam thấy cảnh Kha Vãn Nhu

chết dính lấy cánh cửa thì không khỏi nhếch môi cười, Kha Vãn Nhu thế

này trông thật buồn cười.



Tiếng bước chân của họ làm mọi người

trong phòng khách chút ý, đồng thời cũng làm Kha Vãn Nhu nhìn sang. Cô

ta gửi hắn một ánh mắt đầy đáng thương, vô tình bỏ qua chi tiết Mộc Như

Lam đang nắm tay hắn, “Xin anh! Xin anh giúp tôi với, tôi không biết gì

cả, xin anh đấy, chỉ cần anh đồng ý giúp tôi, anh muốn tôi làm gì cũng

được...”



Kha Vãn Nhu tưởng Mặc Khiêm Nhân là khách quý của Kha

gia, bởi vì trông hắn rất có tướng đế vương cao cao tại thượng, mà bạn

trai của Mộc Như Lam thì chỉ là một tên giáo viên cao trung nghèo kiết

xác.