Gia, Khẩu Vị Quá Nặng
Chương 351 :
Ngày đăng: 11:01 30/04/20
Editor: Agnesery
Cửa phòng đóng cái cạch, để lại trong phòng một đám người thần sắc phức tạp.
Bị Mặc Khiêm Nhân làm mất mặt, hơi thở hung bạo trên người Bạch Mạc Ly rõ ràng đến mức khiến người ta phải kinh hãi, từ ngày Đế chế Bạch được thành lập đến nay, Mặc Khiêm Nhân là người đầu tiên dám nói chuyện với Bạch Mạc Ly như thế! Ngặt nỗi y lại không thể động vào Mặc Khiêm Nhân, khoan hãy nói đến năng lực và gia thế của hắn, chỉ riêng cái chức viện trưởng bệnh viện Coen làm việc cho chính phủ cũng đã khiến y phải cân nhắc thật kỹ trước khi muốn làm gì Mặc Khiêm Nhân rồi.
“Lãnh Nguyệt tiểu thư, cô đã làm gì?” Tuyết Khả lạnh mặt, cái nhìn dành cho Tần Lãnh Nguyệt cũng không mấy thiện cảm.
Tần Lãnh Nguyệt cắn môi, mắt đỏ lên, “Tôi cũng không hiểu sao ngài Amon tiên sinh lại… Lẽ nào là tại tôi không nói rõ cho Tina biết Mộc tiểu thư đã cứu họ ra sao?”
“Này! Tuyết Khả, cô hỏi vậy là có ý gì?” Tần Phá Phong nhăn mặt, Tuyết Khả hỏi vậy là cô ta thà tin Mặc Khiêm Nhân hơn tin một Tần Lãnh Nguyệt đã theo Bạch Mạc Ly mười năm sao? Đừng quên bây giờ Tần Lãnh Nguyệt còn đang mang thai con của Bạch Mạc Ly!
“Có vấn đề thì phải làm rõ, đây là trách nhiệm của tôi! Kẻ không liên quan đừng xía vào!” Tâm trạng Tuyết Khả đang không được tốt lắm, giọng nói vốn đã lạnh lùng nay như đóng thành băng, khuôn mặt vô cảm càng trở nên lãnh diễm. Là một Boss khống, sự trung thành của Tuyết Khả đối với Bạch Mạc Ly là không cần phải bàn cãi, bây giờ Bạch Mạc Ly bị Mặc Khiêm Nhân hạ nhục như thế, hiển nhiên Tuyết Khả cũng cực kỳ tức giận, nhưng điều đó không thể khiến cô ta mất đi lý trí, bằng không cô ta đã chẳng ngồi trên cái ghế tổng thư ký. Mặc Khiêm Nhân là người thế nào, Tuyết Khả nắm 60% tư liệu về hắn đương nhiên biết rõ, cô ta không tin người đàn ông đó lại vô duyên vô cớ kéo Tần Lãnh Nguyệt tới đây mà nói những lời này, trừ khi cô ả đã làm chuyện gì đó khiến hắn thấy không thể nhịn được nữa!
Đúng vậy, so với Tần Lãnh Nguyệt, cô ta tin tưởng phán đoán của mình hơn.
Lúc đó Mặc Khiêm Nhân đang bực bội trong người, hắn không thể và cũng không nỡ nặng lời với Mộc Như Lam, vừa hay bắt gặp Tần Lãnh Nguyệt đổi trắng thay đen, bị hắn nhắm vào cũng đáng.
Hắn từ từ đưa mắt nhìn xuống, cuối cùng cũng tìm thấy tên cô gái của hắn trong vùng màu vàng, đó thực sự không phải là một con số khiến người ta ưa thích.
Cái loại phụ nữ đó mà lại đứng nhất bảng xếp hạng sức hấp dẫn, người bỏ phiếu cho cô ta mắt bị trám xi măng hết rồi sao? IQ của bọn họ chỉ ngang tầm con cóc hay sao mà bà xã tuy hơi bất thường nhưng vô cùng ưu tú của hắn lại xếp sau con hát đần độn Tần Lãnh Nguyệt, ở một vị trí đáng chán thế này?
Hắn thật muốn lôi hết sinh viên cái trường này ra, trừ Mộc Như Lam, mà độc miệng từng đứa một, đương nhiên chỉ là muốn thôi, đời nào hắn lại đi làm một chuyện tốn thời gian như thế? Cùng lắm là trút giận lên Bạch Mạc Ly, bởi vì kẻ đần độn là người của y, cái trường này thuộc về y, sinh viên cũng do y quản lý, Mặc Khiêm Nhân hắn chỉ nói chuyện với người nắm quyền.
Cuối cùng là bảng xếp hạng xấu tính, hạng nhất không phải Mộc Như Lam cũng chẳng phải Tần Lãnh Nguyệt, điểm hai người sàn sàn nhau…
Đang trong giờ nghỉ trưa, vài sinh viên trên đường tới nhà ăn đi ngang qua tầng một thì trông thấy Mặc Khiêm Nhân, bọn họ không khỏi ghé mắt nhìn, xôn xao tò mò không biết hắn là ai, có điều khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng quanh hắn như tách hắn ra khỏi thế giới này, khiến bọn họ không dám lại gần.
Mặc Khiêm Nhân nhìn đồng hồ, trở lại chiếc xe golf của Mộc Như Lam rồi lái về phía nhà ăn.