Gia, Khẩu Vị Quá Nặng
Chương 359 :
Ngày đăng: 11:01 30/04/20
Editor: MDL
Beta-er: Misery De Luvi
Màn đêm buông xuống.
Trên tầng cao nhất của bệnh viện Coen, Mặc Khiêm Nhân bày lên thảm mớ giấy in đầy những số và hình vẽ, hắn đi dọc theo rìa, đằng sau đôi mắt sắc lạnh là một bộ óc thiên tài đang mạnh mẽ vào guồng.
Mặc Khiêm Nhân không hứng thú với két Desno nhưng lại hứng thú với thử thách. Lớp mật mã mà Đế chế Bạch và Giáo hội giải năm năm vẫn chưa ra, hắn muốn biết rốt cuộc nó khó đến mức nào, tiện thể giết thời gian trong lúc nhàn rỗi.
Lát sau có tiếng điện thoại reo lên, Mặc Khiêm Nhân thấy người gọi là Mộc Như Lam thì dừng chân.
“Em phải tới Ý một thời gian, Khiêm Nhân đừng lo, em sẽ về sớm thôi.” Hiện tại chưa tới giờ bay, Mộc Như Lam ngồi gọi điện cạnh Morse. Hôn phu của Mộc Như Lam là Mặc Khiêm Nhân, nếu cô đột nhiên mất tích thì chẳng mấy chốc hắn sẽ tra được đầu sỏ chính là Giáo hội, đến lúc đó thù mới nợ cũ dồn lại… Thành ra Mộc Như Lam phải gọi cho Mặc Khiêm Nhân, mặc dù thái độ hợp tác của cô làm Morse không khỏi nghi ngờ.
“Ý? Em tới đó làm gì?” Mặc Khiêm Nhân nheo mắt nhìn mấy bản vẽ dưới đất. Ý, địa bàn của Giáo hội, quan trọng hơn hết đó là nơi đặt két Desno…
Mộc Như Lam cười nhẹ, “Có chuyện để chơi.”
“Lam Lam, đừng bướng.” Mặc Khiêm Nhân hơi nhăn mày, trong mắt cô, những chuyện mà hắn cho là vô cùng nguy hiểm đều biến thành trò chơi!
“Em lúc nào chẳng ngoan.” Nhìn này, cô đang ngoan ngoãn ngồi cạnh Morse, rất là hiểu chuyện nha.
Mặc Khiêm Nhân đay trán, cố dằn xuống thôi thúc muốn đi theo Mộc Như Lam. Cô có suy nghĩ và cái nhìn của riêng mình, hắn theo quá sát e là sẽ làm cô phản cảm. Hắn muốn cho cô bầu trời, chứ không phải nhà kính.
“Hứa với anh là em sẽ giữ mình an toàn, được chứ?”
Tần Lãnh Nguyệt hơi khựng lại, đôi mắt sắc lẻm của Bạch Mạc Ly làm cô ta căng thẳng, cô ta vội vàng nhìn sang chỗ khác, lòng nơm nớp lo âu.
Tuyết Khả đứng sang bên, những người khác cũng lui ra cạnh cô ta.
Tần Phá Phong và Tần Xuất Vân thần sắc phức tạp.
Bạch Mạc Ly giẫm lên mặt sàn, bước chân cơ hồ mang theo một áp lực nặng trịch.
“Anh, anh Bạch… Sao vậy?” Tần Lãnh Nguyệt giương mắt nhìn Bạch Mạc Ly, cố gắng tỏ ra trấn định. Bình tĩnh, cô ta không tính sai bước nào cả, nhất định là Bạch Mạc Ly đang tức giận vì mộ em gái bị đào, y tức kẻ đào mộ chứ không phải tức cô ta…
“Cô quá đáng rồi đấy Lãnh Nguyệt.” Âm thanh kia như phả ra từ trong hầm băng, Tần Lãnh Nguyệt nghe mà run rẩy.
Tần Lãnh Nguyệt trố mắt nhìn Bạch Mạc Ly, y bất ngờ nói vậy làm cô ta không kịp trở tay, “Anh Bạch… A-anh nói gì thế?”
“Bình thường tôi dung túng cho cô quá nên cô nghĩ tôi là thằng ngốc phải không?!” Bạch Mạc Ly túm áo xốc Tần Lãnh Nguyệt lên, chiều cao chênh lệch khiến cô ta không thể không nhón chân. Thấy chị gái tái mét cả mặt, Tần Phá Phong lo lắng định bước ra nhưng lại bị Tần Xuất Vân ngăn cản.
Tần Xuất Vân lắc đầu với hắn, lần này đúng là chị ấy hơi quá đáng. Bạch Ly Mạt là nghịch lân duy nhất của Boss, chỉ vì muốn Boss về mà chị ấy làm tới mức đó, nếu không dạy một bài học thì sau này có ngày chị ấy chọc phải họa sát thân.
====
Các nàng nhớ đoạn mà A Khiêm bị Giáo hội bắt lên đảo, Lam Lam với Joey chạy tới cứu không?
Lần đó Lam Lam có cứu một cô gái, tuy cuối cùng cổ không qua khỏi nhưng trước lúc chết vẫn kịp giao cho Lam Lam một sợi dây chuyền, bảo là của anh trai mình, chính là sợi Lam Lam đưa tạm cho Morse đó.