Giai Nhân Và Luật Sư

Chương 363 : Ẩn giấu đủ sâu

Ngày đăng: 21:16 20/05/20


Thẩm Thất Thất nắm bàn tay nhỏ nhắn của Du Du, băng qua đường cái đến cửa bệnh viện, một tiếng phanh gấp ngay ở ngay phía sau vang lên.



Tiếng bước chân dồn dập đi đến, mấy người đàn ông mặc áo đen vây quanh Thẩm Thất Thất và Du Du.



Thẩm Thất Thất cảm thấy không đúng, đem Du Du bảo vệ ở phía sau, nhìn về phía mấy người đàn ông mặc áo đen, nghiêm nghị quát hỏi: "Các người là ai?"



Một trong những người đàn ông mặc áo đen lạnh lùng nói: “Cô Thẩm, chỗ này không có việc của cô, chúng tôi không muốn là tổn thương đến cô, giao đứa bé kia cho chúng tôi, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.”



Thẩm Thất Thất kinh ngạc, không biết vì sao những người này lại muốn bắt cóc Du Du, cũng không đợi cô nói chuyện, mấy người đàn ông áo đen đã tiến lên bắt Du Du.



Đương nhiên không thể đứng nhìn coi như không quan tâm, Thẩm Thất Thất vừa muốn hét lên thì bị một người đàn ông áo đen bịt miệng lại, mấy người khác ôm Du Du vẫn còn đang hoảng sợ nhanh chóng chui vào trong xe.



"Cô Thẩm, đắc tội rồi!”



Người đàn ông áo đen thấy đồng bọn làm việc thuận lợi, lúc này mới thả Thẩm Thất Thất ra thấp giọng nói một câu, sao đó ngồi vào trong xe, chiếc xe nhanh chóng khởi động biến mất giữa dòng xe cộ trên đường.



Người đàn ông áo đen làm việc rất nhanh, Thẩm Thất Thất vẫn chưa kịp phản ứng, sững sờ nhìn về hướng chiếc ô tô biết mất, một lúc lâu sâu mới lấy điện thoại ra, cánh tay run lẩy bẩy bấm số gọi điện cho Thẩm Lãng.



"Thất Thất, em báo cảnh sát trước đi, anh lập tức sắp xếp người đi tìm, yên tâm anh sẽ có cách!”



Thẩm Lãng an ủi Thẩm Thất Thất vài câu, sau khi đặt điện thoại di động xuống, trở lại ngồi trên ghế salon, ánh mắt trở nên lạnh lùng, anh ta đương nhiên biết Du Du đang ở đâu, bởi vỉ người bắt cóc Du Du đều là thủ hạ của anh ta.




Một chiếc xe sang trọng từ phía xa đang tiến đến, dừng ở một chỗ cách bọn họ không xa, Trương Tam và Lý Tứ liền vội vàng tiến lên đứng trước mặt Thẩm Lãng, ánh mắt đề phòng nhìn chiếc xe sang trọng đột nhiên xông vào.



Thẩm Lãng xua tay: "Các cậu vội cái gì, toàn bộ căn nhà kho này đều bị chúng ta khống chế, một chiếc xe cũng có thể dọa các cậu thành như vậy?”



Trương Tam và Lý Tứ vội vàng lui lại phía sau, mệnh lệnh của Thẩm Lãng so với thánh chỉ còn có tác dụng hơn.



Chiếc xe dừng lại, một người đàn ông trung niên mập mạp bước từ trên xe xuống, sau lưng còn có hai tên vệ sĩ gắt gao đi theo.



Thẩm Lãng nhíu mày, anh ta biết người đang tới, chính là Vạn Đại Bằng.



Vạn Đại Bằng ở trong thành phố này cũng coi là một nhân vật có chút mặt mũi, nhưng cũng không cùng cấp bậc với Thẩm Lãng nên nhà họ Thẩm và ông ta cũng không gặp nhau, không biết tại sao ông ta đột nhiên lại chạy tới chỗ này.



Lục Nhĩ vượt lên trước một bước chào đón, cười bắt tay với Vạn Đại Bằng giống như một người bạn cũ đã nhiều năm không gặp.



"Cậu Lục, cậu tới cũng không tìm tôi, thật sự không coi tôi là anh em, tại sao lại sắp xếp gặp mặt ở chỗ vắng vẻ như vậy?” Vạn Đại Bằng mỉm cười hỏi.



Lục Nhĩ cười nói: "Đây là vì có việc cần anh Bằng hỗ trợ, tôi nghĩ không cần giới thiệu, Thẩm tổng chắc chắn anh Bằng có quen biết.”



Vạn Đại Bằng sửng sốt một chút, lập tức hiểu ý cười, nói: "Thẩm tổng, cậu ẩn giấu đủ sâu nha.”