Giám Định Một Loài Thực Vật Mới / Tự Đái Xuân Dược Đích Nam Nhân

Chương 11 :

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


“Miêu Nhi, Miêu Nhi?”



Trợ lý Kha Nhạc gõ cửa phòng hóa trang, khiến chú mèo cao lớn trên ghế salon bị dọa cho khiếp đảm, nhanh chóng xoay người khóa cửa lại.



“Trời ạ, tại sao ở chỗ này cậu cũng dám biến thân, nhỡ thợ trang điểm hoặc người khác bước vào nhìn thấy thì làm sao bây giờ?”



Bị quấy rầy mộng đẹp, mèo Siam* rất không vui, ngay trước mặt Kha Nhạc biến thành người – một nam nhân xinh đẹp và thanh tú, lười biếng nửa ngồi nửa nằm trên salon mà vươn vai.



(*Mèo Siam hay Mèo Xiêm có cơ thể mảnh mai và gọn nhẹ với thân hình thon dài và các cặp chân cao thẳng, khuôn mặt góc cạnh, kích thước chiều cao của chúng đạt từ 29 – 31 cm và trọng lượng từ 3 – 5 kg.)



(Hình ảnh mèo Siam/Xiêm)



“Thợ chụp ảnh đã tới hả? Mà trừ cậu ra thì còn ai dám tùy tiện xông vào như vậy?” Y ngáp ngắn ngáp dài phản bác.



“Như thế cũng không được, ngộ nhỡ cậu biến thành mèo rồi vô ý rửa mặt trôi hết lớp trang điểm thì sao?” Kha Nhạc đẩy Lăng Miêu đang còn ngái ngủ ra ngoài, “Nhiếp ảnh gia đã sẵn sàng, chỉ chờ cậu thôi đấy.”



Y đối với người nhiếp ảnh gia chưa từng gặp kia thì rất bất mãn: “Anh ta có bao nhiêu tay hả, tôi chờ đến độ ngủ thiếp đi luôn, khiến anh ta chờ một phút cũng không được hay sao?”



“Anh ta vừa xuống máy bay liền chạy tới đây, phi cơ về trễ giờ do vậy nên làm sao mà có thể trách anh ta được? Còn nữa, Mục lão sư trong giới chụp ảnh quả thực rất nổi danh, nên tôi vạn lần mong cậu đừng trưng ra ánh mắt “loài người là lũ ngu xuẩn”, rất dễ gây hiểu lầm!”



Lăng Miêu ném cho Kha Nhạc một ánh mắt xem thường, đặc biệt khinh bỉ câu nói khi nãy của hắn.



Kha Nhạc phát điên: “Nói lại một lần nữa, tôi cầu xin cậu bỏ ngay cái thái độ đó đi!”



Y bị hắn nửa đẩy nửa xô tới phòng chụp ảnh, phong thái nhanh chóng được biến đổi, một bước ưu nhã đi tới, quét qua ánh mắt kinh diễm đẹp tươi.



Chỉ tới lúc này hắn mới thực sự thở phào nhẹ nhõm, Lăng Miêu ở nơi công cộng đối với hình tượng của mình thì đặc biệt chú trọng, thôi thì ít nhiều lần nãy vẫn là đang giữ thể diện cho hắn.
Người phụ trách giật mình hoảng hốt: “Tại sao? Tôi thấy Miêu Nhi tạo hình đã tương đối hoàn mỹ rồi mà?”



Đây cũng là lời Kha Nhạc muốn nói, Lăng Miêu vì Mục Mục tới muộn phật lòng không sai, vậy nhưng hắn xin thề biểu hiện của y so với lúc bình thường đều giống nhau, đây là lần đầu tiên có người nghi ngờ thái độ làm việc của Lăng Miêu. Hắn len lén nhìn qua khuôn mặt của người kia, quả nhiên cặp lông mày thanh mảnh của y đang nhíu lại, đây là biểu hiện của việc Lăng Miêu đang không vui.



“Như vậy xin hỏi biểu hiện nào của tôi khiến Mục lão sư không hài lòng, có thể nói rõ cho tôi một chút?”



Mục Mục dựa theo tình hình thực tế đáp: “Ngôn ngữ cơ thể của cậu biểu đạt rất xuất sắc, thế nhưng cảm xúc lại có phần thiếu sót. Xin hỏi cậu chủ đề nổi bật của sản phẩm lần này là gì?”



Người phụ trách cướp lời Lăng Miêu nói: “Bất luận đàn ông hay phụ nữ đều có thể sử dụng nước hoa, bất luận nam nhân hay nữ nhân đều sẽ bị hấp dẫn, biểu đạt một loại giới tính siêu việt đặc biệt gợi cảm và hấp dẫn.”



“Không sai, người mẫu biểu cảm vô cùng quyến rũ, thế nhưng nơi đáy mắt từ đầu chí cuối lạnh như băng, tôi không thể cảm nhận được độ nóng của cậu.”



Lăng Miêu khinh thường đáp: “Đây là một loại nước hoa cao sang hạng nhất chứ không phải thứ dầu thơm rẻ tiền mà lũ gái *** bên đường sử dụng, cậu muốn tôi trước mặt hình mà làm ra thứ biểu cảm tục tĩu ấy sao?”



“Không phải là tôi muốn cậu bày ra thứ biểu cảm tục tĩu, chỉ là mong muốn cậu có thể từ trong ra ngoài biểu đạt chút tình cảm.”



Quan sát thấy bầu không khí đang ngày càng căng thẳng, người phụ trách liền vội vàng chạy ra hòa giải.



“Mục lão sư nói rất có lý, gợi cảm nhưng thực khó để cảm nhận được độ nóng, thiếu một chút thận trọng có thể trở nên dung tục, để quyến rũ biến thành nghệ thuật là rất khó. Biểu tình của Lăng Miêu đúng là có phần cao lãnh, bất quá tôi nghĩ chúng ta cứ giữ ở mức này là ok rồi, dù sao chúng tôi cũng ưng ý với biểu cảm này.”



Nếu đã nói như thế, Mục Mục cũng đành thôi: “Vậy cũng tốt, tiếp tục thôi.”



Anh một lần nữa lại giơ máy ảnh lên, nhắm chuẩn Lăng Miêu đang đè nén sự sung sướng, thế nhưng vẫn nhìn ra là y không hài lòng, cặp lông mày như trước vẫn chưa dãn.



Thái độ của Lăng Miêu cũng bị ảnh hưởng, khi nãy còn đang nghiêm túc như vậy, lúc này đây biểu cảm lại thập phần khoái trá.