Giám Định Một Loài Thực Vật Mới / Tự Đái Xuân Dược Đích Nam Nhân

Chương 32 :

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


Người phụ trách quảng cáo giải thích xong, Kha Nhạc cũng hiểu được kịch bản gốc cũng là dựa trên Lăng Miêu mà thiết kế.



“Có thể cho hỏi thăm nhiếp ảnh gia là ai không?”



“Nhiếp ảnh gia là bằng hữu của giám đốc công ty chúng tôi, cũng là một vị cực nổi danh, nếu không phải là vì quan hệ của sếp thì thực rất khó hẹn.”



“A? Là vị nào?”



“Chính là Mục Mục lão sư, người đã từng đoạt giải kim cương trong một cuộc thi chụp ảnh quốc tế, cùng với nhiều giải thưởng trong nước, hơn nữa còn lẫy lừng là nhiếp ảnh gia độc quyền của tạp chí Minus.”



Kha Nhạc không kìm lòng mà hô lên: “Oa, đây quả là trùng hợp!”



“Các vị quen nhau?”



“Chúng tôi hôm qua mới hợp tác với Mục lão sư, hơn nữa Mục lão sư còn là hàng xóm với Miêu Nhi, ôi chao, chúng tôi ở rất gần.”



“Thật vậy không? Vậy tốt quá, các vị từng hợp tác qua, nói vậy chắc chắn người mẫu cùng nhiếp ảnh gia phải rất ăn ý.”



Lăng Miêu cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ mà nhíu mày.



“Nội dung cùng công việc lớn như vậy, chúng ta mau chóng ký kết hợp đồng với người đại diện của Miêu Nhi đi chứ.”



“OK không vấn đề!” Kha Nhạc hài lòng cùng Lăng Miêu lần lượt đứng lên,”Chúc hợp tác thành công.”



“Hợp tác thành công.” Người phụ trách quảng cáo cùng Lăng Miêu bắt tay.



Kha Nhạc kín đáo chọt Lăng Miêu, muốn y cũng phải có chút biểu hiện.



“Tôi rất mong chờ.”



Nhận được một dự án tốt, Kha Nhạc lúc lái xe mặt tươi như hoa.



“Nói thật tôi cũng rất muốn nhìn hình tượng câu khi cùng giả nam và nữ, hiệu quả nhất định rất giống long phượng thai, không, long phượng thai còn là song sinh, cậu phải là trứng long phượng.”



Lăng Miêu lãnh đạm mà “Hừ” một tiếng.



“Miêu Nhi cậu không vui sao?” Kha Nhạc nhìn kính chiếu hậu mà quan sát y.




Kha Nhạc tưởng tượng ra Lăng Miêu làm nam nhân hệ chó… Thực không còn lời nào.



Lăng Miêu: “Tốt thôi.”



“Nhiếp ảnh gia bên chúng tôi sẽ liên lạc với ngài, dễ dàng chọn địa điểm để bàn luận chi tiết hơn.”



“Không biết lần này sẽ hợp tác với ai?” Lăng Miêu hỏi.



“Ô?”



“Nếu như có thể tôi muốn cùng với Mục lão sư.”



Lời này ngay cả Kha Nhạc cũng kinh ngạc, Lăng Miêu bình thường vòng vo, y trước đây cũng không hề hòa hợp với các nhiêp ảnh gia, bìa năm có sức dụ dỗ lớn tới vậy sao?



“Mục lão sư? Cái này..” Ký giả có chút lúng túng, “Mục lão sư là nhiếp ảnh gia mà công ty chúng tôi mời riêng, có thể thoải mái chọn người mẫu, thế nhưng người mẫu lại không thể…”



Kha Nhạc trong đầu: Muốn chết muốn chết muốn chết…



Lăng Miêu lần đầu tiên đưa ra loại yêu cầu này lại liền bị từ chối, sắc mặt rõ ràng tối sầm lại.



Ký giả khẩn trương chống chế: “Nhưng mà tôi cùng tổng biên tập sẽ xin cho, tận lực cùng Mục lão sư bàn bạc, đương nhiên có thể hay không vẫn là phụ thuộc vào ý nguyện của bản thân ngài ấy…”



Lăng Miêu ngạo kiều nói: “Quên đi, không dám làm phiền.”



Y đứng lên: “Còn chuyện gì nữa không?”



“Tôi, tôi đi gọi điện cho tổng biên tập.”



“Nhiếp ảnh gia nào cũng được, với tôi mà nói cũng chẳng khác nhau là mấy, bên ấy tự quyết rồi trực tiếp liên hệ với trợ lý của tôi là được.”



Kha Nhạc ở phía sau lúng túng giơ tay ra: “Là tôi.”



“Cứ vậy đi, bye.”



Ký giả đầu đầy mồ hồi nhìn Lăng Miêu rời đi, trong đầu cũng bắt đầu nghĩ: Không xong rồi không xong rồi không xong rồi…