Gian Khách

Chương 276 : Sản phẩm kém chất lượng, hại chết người?

Ngày đăng: 01:14 19/04/20


Sơ đồ hệ thống thiết kế động lực, sơ đồ hệ thống truyền lực, sơ đồ thiết kế chuyển tải... các loại sơ đồ thiết kế lớn nhỏ không đồng nhất, sử dụng cho các hệ thống khác nhau cũng lần lượt xuất hiện. Giống hệt như hệ thống máy chiếu lập thể của Giáo sư Chu khi giảng dạy ở Đại học Lê Hoa vậy, cứ từng cái từng cái không ngừng dần dần hiện lên trước mắt hắn, xuất hiện rồi lại biến mất. Chỉ là phạm vi bao phủ của những sơ đồ thiết kế này rõ ràng rộng hơn rất nhiều hệ thống máy chiếu lập thể của Giáo sư Chu một chút...



Ngoại trừ những sơ đồ thiết kế ra, còn có những hình ảnh phong cảnh vô cùng vô tận nữa. Những phong cảnh bất động khác nhau của Liên Bang dưới đủ các góc độ khác nhau, có những cảnh đẹp kinh tâm động phách, giống như hành ảnh các đại hành tinh của Liên Bang, đứng từ góc độ phi thuyền vũ trụ mà chụp lại, rộng lớn bát ngát khiến người khác kinh sợ.



Còn có hoa, hoa đủ các loại kiểu dáng...



Còn có nữ nhân, đủ các loại nữ nhân các tư thế khác nhau...



Hứa Nhạc nửa nằm nửa ngồi tựa trên giường bệnh. Cái giường bệnh này có hệ thống điều chỉnh độ cao tự động, cho nên hắn nằm cũng có chút thoải mái. Nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm vào cái chân của mình, cái chân vẫn như cũ được bó bột trắng toát, trên đó giắt đầy các mảnh kim loại cố định, giắt lên trên một cái giá kim loại, giống hệt như một cây dùi cui trắng khổng lồ. Trên mặt hắn không hề có chút biểu tình thoải mái nào, ngược lại cảm thấy như là đang nhìn thấy quỷ vậy, biểu tình dị thường khó coi.



Bởi vì lúc này, ngay trên cái chân trắng toát của hắn, đang có một đóa hoa màu đỏ chói nở rộ.



Lúc này Hứa Nhạc đương nhiên có thể biết rõ, cái hình ảnh này kỳ thật cũng không phải xuất hiện trên lớp bột trắng toát kia, mà là xuất hiện trong mắt của mình, có liên quan đến cái khu vực chết tiệt nào đó trong đầu của mình, sau đó hiện lên trong cảm giác của chính mình, bên trong võng mạc của mình, tạo thành một đóa hoa nở rộ. Đây đã là ngày nằm viện thứ 17 của Hứa Nhạc. Căn bệnh động kinh của hắn tựa hồ cũng đã không có tái phát nữa. Ít nhất là các bác sĩ cũng không có nghe tiếng chuông cấp cứu của hắn, hay nghe hắn báo cáo lại xuất hiện ảo giác.



Mặc dù trên thực tế, ảo giác vẫn như trước tồn tại.



Khi bức sơ đồ thiết kế kia biến thành hình ảnh của khu hầm mỏ, Hứa Nhạc liền biết chuyện tình không nhỏ rồi. Cái này tuyệt đối cũng không phải bệnh động kinh gì, những hình ảnh giống như thần tích này đồng dạng xuất hiện trước mắt của mình, hình như là một loại ý thức nào đó vậy, tùy ý theo cảm xúc mãnh liệt của mình dâng lên mà xuất hiện hay biến mất.
Vừa có cảm giác sợ hãi, lại có cảm giác muốn ngừng mà lại không ngừng được, Hứa Nhạc cảm thấy bản thân mình giống như là một người nghiện ma túy đáng thương vậy.



Lắc lắc đầu, trên khuôn mặt Hứa Nhạc sinh ra hai mảnh đỏ bừng, cố gắng không chú ý đến mấy hình ảnh các cô gái đủ các tư thế trong đầu mình, bởi vì những hình ảnh kia quả thật vô cùng rõ ràng, vô cùng sinh động, rất thật, nhìn giống như là các loại tạp chí tình dục vậy.



Chỉ cần trong lòng vừa động, liền có thể nhìn thấy vô số hình ảnh nữ nhân mát mẻ... đó cũng không phải là những hình ảnh tưởng tượng thường xuyên xuất hiện trong đầu của các gã nam nhân, mà là hình ảnh vô cùng chân thật, vô cùng sinh động. Đây là loại cảnh giới gì? Cái này mới chân chính là sung sướng a!



Hứa Nhạc mới quen với chuyện nam nữ, có thể miễn cưỡng khống chế mình không nhìn vào bức Vạn xuân đồ nằm hằn sâu trong óc mình kia, cũng rất tự nhiên khiến cho hắn chợt nhớ tới bạn gái của mình. Ít nhất trong đầu của hắn đối phương vẫn là bạn gái của mình. Bất luận hắn hoảng sợ đối với tình huống dị thường của đầu óc mình, hay là bị những hình ảnh kia kích thích, hay là bị cuộc sống trường kỳ trong bệnh viện mang đến cảm giác cô độc, cũng khiến cho hắn vô cùng mong mỏi được gặp lại Trương Tiểu Manh. Chuyện tình cảm giữa nam và nữ, cũng không vượt ngoài những tình huống chia xa mà phát triển, không nói đến Hứa Nhạc lúc này lại gặp phải những áp lực mạnh mẽ như thế.



Từ khi biết được Hứa Nhạc bị thương nặng, Trương Tiểu Manh đã chuẩn bị chạy tới Kinh Châu để thăm hắn. Cô nàng gián điệp không chuyên kia sau khi trải qua thất bại cùng với mất mát tại Song Nguyệt Vũ Hội, rõ ràng cũng không có nhận được những mệnh lệnh nào khác từ cấp trên, nên như cũ theo bản năng xem như mình là một người hoàn toàn bình thường. Khi biết được nam nhân của mình bị thương, nàng đương nhiên không cách nào yên ổn ngồi lại trong vườn trường được rồi.



Chỉ là bởi vì thân thể Hứa Nhạc lâm vào tình huống dị thường, nên hắn mới cứ kéo dài thời gian để Trương Tiểu Manh đến thăm. Mãi cho đến ngày hôm trước, sau khi hắn bình phục lại, cam chịu tình trạng đại não phát điện dị thường tạo thành hiện tưởng ảo ảnh kia, hơn nữa lúc đó hắn nhớ Trương Tiểu Manh đến mức không chịu được nữa, nên hai người mới hẹn nhau, đến ngày 14 tháng này sẽ gặp nhau tại bệnh viện.



Nhưng mà ngay trong lúc hắn đang định gọi điện thoại cho Trương Tiểu Manh, xác nhận xem đối phương dự định khi nào đến Kinh Châu, điện thoại trên tay hắn lại nhận được một tin nhắn từ một dãy số xa lạ.



- Tôi là 27 ly rượu. Cẩn thận Trương Tiểu Manh.