Gian Khách

Chương 289 : Nhận lời mời gặp mặt

Ngày đăng: 01:14 19/04/20


- Quả Xác vốn để chỉ đến phần bảo hộ mềm mại bên ngoài một thứ gì đó. Mà máy móc đối với con người mà nói, tác dụng của nó cũng giống như một tầng Quả Xác vậy, bảo vệ thân thể tương đối yếu ớt của con người bên trong, trong những hoàn cảnh ác liệt, có thể tiếp tục sinh tồn. Tôi nghĩ công ty ban đầu lựa chọn tên mình là Quả Xác, chính là có ý muốn nói cho mỗi một nhân viên, khi tiến hành nghiên cứu phát minh máy móc, đều hướng đến một mục đích cuối cùng, chính là muốn thỏa mãn nhu cầu của nhân loại. Máy móc, chung quy cũng là phục vụ cho con người.



Hứa Nhạc tự nhiên cũng sẽ không tại thời điểm phỏng vấn đưa ra lý tưởng con người mới là cỗ máy móc đứng đầu, những thứ máy móc khác như robot, chiến hạm... đều chỉ là thứ yếu. Có lẽ loại lý thuyết này rất mới mẻ, nhưng mà mới mẻ chưa chắc đã thuộc phạm trù khiến người khác có thể chấp nhận. Hắn không muốn để cho những vị giám khảo phỏng vấn ở đây nhìn mình như một tên ngốc tử.



Nghe câu trả lời của Hứa Nhạc, trên mặt vị giám khảo trung niên đầu trọc kia hơi hơi lộ một vẻ tươi cười kinh ngạc, xem ra hắn rất hài lòng đối với sự giải thích hai chữ Quả Xác này của Hứa Nhạc. Bên cạnh vị giám khảo đầu trọc này, một vị giám khảo khác nãy giờ vẫn nhắm mắt lại, lúc này cũng đã chậm rãi mở mắt ra, chăm chú nhìn Hứa Nhạc đang ngồi trên ghế đối diện.



- Không tệ, buổi phỏng vấn này xem như cậu thông qua. Chuẩn bị nán lại một chút, tham gia khảo hạch chân chính đi.



Vị giám khảo kia tựa hồ có gì đó suy nghĩ, nhìn Hứa Nhạc, ý bảo hắn có thể rời khỏi phòng phỏng vấn.



Hứa Nhạc thoáng ngẩng người một chút mới phản ứng lại, không ngờ cái gọi là phỏng vấn, thế nhưng lại chỉ là trả lời một câu hỏi đơn giản như vậy, rất nhanh đã kết thúc rồi.



Khi Hứa Nhạc rời khỏi phòng phỏng vấn, vị giám khảo đầu trọc kia mới cung kính nói với người bên cạnh mình:



- Chủ nhiệm, ngài thấy gã thí sinh này thế nào?



Vị giám khảo vốn nãy giờ trầm mặc nhắm mắt kia, chính là Bộ Trưởng Bộ Nhân Sự của Công ty Cơ khí Quả Xác, Chủ nhiệm Jose.



Vốn cuộc thi tuyển dụng mùa xuân này cũng hẳn không cần phải kinh động đến nhân vật có cấp bậc chủ quản Bộ Nhân Sự cao cấp như hắn, nhưng bởi vì dạo gần đây công việc tại Bộ Công Trình của công ty đang lâm vào cục diện bế tắc, bọn họ thật sự cần phải tiến hành thay máu một chút, cho nên hôm nay hắn mới đặc biệt chạy đến trụ sở chính của Công ty Cơ khí Quả Xác tham gia vào buổi phỏng vấn tuyển dụng nhân sự mới. Chủ nhiệm Jose giống như là chơi đổ xúc xắc, tùy tiện lựa chọn một phòng nào đó để dự thính, thật không ngờ lại gặp phải Hứa Nhạc.



- Văn hóa của công ty, cũng không phải là chuyện bí mật gì. Nếu thật sự có lòng, hắn hẳn là cũng có thể đoán được ý tứ của từ Quả Xác... Khi nhận được thông báo tuyển dụng, nếu hắn có nghiên cứu trước, hẳn cũng có được 4% trả lời chính xác được vấn đề này...



Khuôn mặt của Chủ nhiệm Jose không chút thay đổi, nhìn lên màn hình trước mặt, bắt đầu thẩm tra lại lý lịch của Hứa Nhạc, tiếp tục nói:



- Bất quá câu trả lời của gã thí sinh này khiến cho tôi thật sự rất hài lòng.


thể tin nổi. Ngoại trừ thứ đó ra, các gã sinh viên vĩ đại tốt nghiệp từ ba Học Viện Quân Sự đều cảm thấy một tia sỉ nhục.



Đúng vậy, chính là sỉ nhục.



Không ai chính diện mà sỉ nhục Hứa Nhạc nhưng mà ánh mắt lạnh lùng mà trầm mặc nhìn hắn, đã biểu đạt trọn vẹn ý khinh thường cùng với khinh miệt.



Hứa Nhạc giống như không hề nhìn thấy, mỉm cười, cũng không để ý gì, rời khỏi bàn ăn, bước đi về phía cửa.



Ngay khi hắn đứng dậy, cũng có thêm một gã thanh niên nữa, cũng cùng với Hứa Nhạc sóng vai mà đi. Gã thanh niên kia dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, liếc mắt nhìn Hứa Nhạc một cái, hỏi:



- Có thể thỉnh giáo cậu một chút, trước khi cậu đến Đại học Lê Hoa, cậu làm gì vậy?



- Sau khi tôi xuất ngũ liền đi đến Lâm Hải.



- Sĩ quan của Bộ phận sửa chữa máy móc?



- Không, tôi là lính ngồi cầu.



Hứa Nhạc mỉm cười trả lời, tâm tình thế nhưng có chút phức tạp, bởi vì hắn nhận ra người thanh niên đang đi bên cạnh này, biết rõ đối phương chính là cao học sinh xuất sắc nhất của Học Viện Quân Sự I, chỉ là hắn không biết rõ, vì sao đối phương lại không có trực tiếp tòng quân, mà lại đến dự tuyển vào Công ty Quả Xác.



- Tôi tên là Chu Ngọc. Tôi có cảm giác, buổi khảo hạch chiều nay đối với cậu mà nói, hẳn cũng không thành vấn đề.



Gã thanh niên kia mỉm cười chìa tay ra trước mặt Hứa Nhạc.



Hứa Nhạc bắt lấy tay hắn, rất muốn nói cho đối phương biết, tôi quen biết cậu, hơn nữa chúng ta từng có một trận đối chiến kịch liệt trong phòng đối chiến robot.