Gian Khách

Chương 2113 : Là một chùm tia

Ngày đăng: 01:14 19/04/20


Chỉ là Hứa Nhạc cần phải có cơ hội thực nghiệm, như vậy hắn cần phải được cùng với robot một mình tiến hành, thậm chí là phải tiếp xúc một thời gian dài nữa. Mà chuyện này lại tương đối khó khăn. Robot của Liên Bang thuộc lại tuyệt đối bí mật, với quyền hạn hiện tại của Hứa Nhạc mặc dù có thể tiếp cận với những tư liệu của nó, nhưng đương nhiên không có cách nào yêu cầu tiếp cận một con robot thật sự được.



Muốn đem những bản thiết kế giả thuyết trên màn hình kia chuyển hoán thành sự thật tồn tại, Hứa Nhạc nhất định phải giải cho được mấy cái nan đề mà Bộ Công Trình đã đưa ra kia, như vậy mới có thể đủ quyền hạn đi vào khu vực trung tâm của Bộ Công Trình, từ đó tiến hành thực nghiệm những lý thuyết của mình.



Nhưng mà nan đề này lại tập trung vào hệ thống song động cơ, cũng là vấn đề duy nhất mà Hứa Nhạc có thể nghiên cứu được hiện nay. Hắn kinh ngạc nhìn mấy cái bản vẽ trên mặt bàn kia, mặt mày nhanh chóng nhăn lại... Hệ thống động lực rắc rối này, hoàn toàn bất đồng với hệ thống thu thập tín hiệu cảm ứng ý nghĩ. Đừng nói là đưa ra phương án giải quyết hữu hiệu, chỉ nói đến việc hiểu được những tính toán khủng bố của hệ thống toán lượng tử cùng với quỹ tích điện lưu phun kia thôi, cũng đã là vô cùng gian nan rồi...



Bạn sẽ ủng hộ cho dịch giả 0 Điểm khi đọc bài viết này:



************* :



Đời robot thế hệ mới nhất mà Công ty Cơ khí Quả Xác phát minh ra vẫn chưa có tên chính thức, trong nội bộ công ty tạm thời gọi là MX. Đời robot thế hệ này đã được nghiên cứu suốt hơn mười năm nay, so sánh với các đời robot hình thể trước kia về hình dạng cùng với hệ thống động lực, đều có những cải tiến mang tính đột phá rất nhiều.



Robot hình thể trước đây vẫn là lấy năng lượng của bình ắc quy cao năng Tĩnh Nông làm động lực, nhưng mà đời robot mới này lại gắn sau lưng thêm hai cái bình động cơ phun lưu mới, mặc dù nhìn kềnh càng hơn trước, nhưng có thể đem năng lượng phát ra của con robot nháy mắt tăng lên gấp bốn lần loại robot hình thể trước đây!



Loại thiết kế này không hề nghi ngờ là một loại ý tưởng thiên tài mà to gan lớn mật. Trải qua hơn mười năm nghiên cứu, kết hợp những loại kỹ thuật động cơ của chiến hạm, sau khi trải qua một loạt các loại cải tiến trên lý thuyết, xử lý một loạt các khó khăn trong quá trình điện tử vi phân học, rốt cuộc thành công đem ứng dụng trên thế hệ robot mới. Ý tưởng này thành thực tế, không chỉ khiến cho toàn bộ đám Công Trình Sư của Công ty Quả Xác vui mừng, mà còn khiến Quân đội Liên Bang cảm nhận được sự kích động trước nay chưa từng có.



Từ trạng thái động lực ổn định ban đầu, trong nháy mắt tăng lên đến động lực gấp bốn lần, đây là một sự phát triển vượt chỉ tiêu mong đợi. Nếu ứng dụng trên chiến trường, có được loại robot hình thể động lực gấp bốn lần này, hoàn toàn có thể bằng vào khả năng điều khiển cường hãn của người lái, biến những con robot kiểu cũ thành những đứa bé chậm chạp... Điều khiến cho Quân đội Liên Bang cảm thấy hưng phấn nhất chính là, nếu tương lai kỹ thuật động cơ mới này có thể nghiên cứu thành công, tính cơ động của robot quân dụng sẽ được đề cao hơn rất nhiều... Như vậy, dưới tình huống ngày nay năng lượng đang càng ngày càng cạn kiệt, chiến hạm cũng không có khả năng ứng dụng trên chiến trường quá nhiều, còn lại những thứ vũ khí công kích tầm xa khác, như là Pháo tự động, Hỏa tiễn đạn đạo quang tuyến... sẽ rất khó có thể đánh trúng những con robot đang di chuyển với tốc độ cực cao...



Nếu thật sự có ngày đó xảy ra, như vậy trên chiến trường giữa Liên Bang và Đế Quốc, ngoại trừ sự uy hiếp khủng khiếp của những chiến hạm khổng lồ trên không trung ra, các loại robot quân dụng có được năng lực động cơ lớn như thế này, cũng không chỉ còn dành riêng cho tác chiến đặc chủng nữa, mà có thể biến thành chủ lực đột tiến trên chính diện chiến trường... Không hề nghi ngờ, chiến tranh với hình thức như thế, hoàn toàn là một loại thay đổi tính chất vượt bậc!



Bộ Công Trình của Công ty Cơ khí Quả Xác và Sở Nghiên Cứu Quân đội Liên Bang khi nghiên cứu chế tạo ra loại robot đời mới, trước mắt chỉ sản xuất ra 14 mô hình thí nghiệm, nhưng mà phương diện tốc độ mà chúng thể hiện ra trong phòng thí nghiệm, đã khiến cho tất cả mọi người vô cùng hài lòng. Muốn đem loại robot đời mới này tiến hành sản xuất với số lượng lớn, hơn nữa trở thành lực chiến đấu chân chính, ít nhất cũng cần hơn hai năm nữa. Hơn nữa Quân đội Liên Bang cũng không biết bên phía Đế Quốc bên kia, về mặt robot, hay nói chính xác hơn là khoa học kỹ thuật động lực, có những tiến bộ gì không. Cho nên thời gian hoàn thiện mà Quân đội Liên Bang cấp cho Công ty Quả Xác là vô cùng hạn chế.



Liên Bang và Đế Quốc, bất luận là phương nào có thể nắm vững loại robot cao năng đời mới này, hơn nữa có thể đem gia nhập vào chiến trường, liền chắc chắn sẽ nắm được quyền chủ động thắng chắc trong chiến tranh.



Liên Bang có một câu ngạn ngữ cổ: Mất đi một cây đinh, sẽ hỏng một cái móng ngựa. Hỏng một cái móng ngựa, sẽ gãy chân một chiến mã. Gãy chân một chiến mã, sẽ bị thương một kỵ sĩ. Bị thương một kỵ sĩ, sẽ thua một trận chiến đấu.



Loại chiến đấu giống như trong thần thoại này, hiện nay cũng chỉ có thể nhìn thấy trong điện ảnh và tiểu thuyết mà thôi, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy xuất hiện trong lịch sử của Liên Bang bao giờ. Nhưng mà điều này cũng nói lên một điều, đó chính là tầm quan trọng của hậu cần đối với một cuộc chiến tranh. Huống chi đây lại là một thế hệ robot hình thể mới, có thể thay đổi tính chất của cả một cuộc chiến tranh. Dùng lực lượng của khoa học kỹ thuật, mang đến những biến hóa thực chất của chiến tranh.



Cho nên, khi Bộ Quốc Phòng hạ mệnh lệnh về kỳ hạn cực kỳ nghiêm khắc đối với Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác, từ các vị chủ quản của Bộ Công Trình cho đến các Công Trình Sư, đều không hề có một chút nào lơ là. Bọn họ cũng hiểu rất rõ ràng, robot do mình nghiên cứu phát minh ra, có ý nghĩa trọng đại như thế nào. Nếu như một gã Công Trình Sư nào nó muốn tên tuổi của mình được lưu lại trong lịch sử, như vậy dự án nghiên cứu chế tạo ra con robot thế hệ mới này, chính là cơ hội tốt nhất.



Thời gian cấp bách, thời gian nghiên cứu phát minh mười năm đã chấm dứt, sau khi trải qua quá trình nghiên cứu tỉ mĩ, thu thập số liệu tác chiến trong phòng thí nghiệm... Bộ Công Trình của Công ty Cơ khí Quả Xác liền đem bốn con robot thế hệ mới này đến Công ty Bảo an Tịnh Thủy, để cho công ty thuộc cấp Tịnh Thủy đem chúng đến chiến trường xung đột tại Đại tam giác Bách Mộ Đại, tiến hành thu thập số liệu trực tiếp trên chiến trường.



Chiến trường xung đột Đại tam giác Tinh Vực Bách Mộ Đại trước giờ vẫn không ngừng xung đột, hơn nữa quá trình thực nghiệm vũ khí thế hệ mới này của Công ty Bảo an Tịnh Thủy, cũng đã rời xa địa phương mà gian tế của Đế Quốc có khả năng thâm nhập. Tất cả những chuyện này hết thảy đều là vì bảo mật... Quân đội Liên Bang vẫn chưa an tâm, còn phát ra một chiếc chiến hạm cường đại nhất của Quân Khu III đến, đứng từ đằng xa quan sát tiểu đội tác chiến của Công ty Tịnh Thủy, tiến nhập vào khu vực biên giới với Đại tam giác Bách Mộ Đại, một mặt là hỗ trợ Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác tiến hành thu thập số liệu, về phương diện khác là để bảo mật thông tin. Trên khu vực quặng mỏ hoang vu kia, tất cả những đám lưu dân phản loạn có thể tiếp xúc với mấy đều robot thế hệ mới này, toàn bộ đều phải chết đi.



Một thế hệ robot mới sinh ra, cần phải phải có một chiếc chiến hạm tiến hành hộ tống như thế, đã đầy đủ chứng minh Liên Bang đối với chuyện này là xem trọng đến mức nào.



Thế lực lưu dân phiến loạn bên cạnh khu vực quặng mỏ hoang vu kia, đã bị tiểu đội tác chiến của Công ty Bảo an Tịnh Thủy tiến hành truy quét suốt bảy ngày đêm. Dưới sự phong tỏa tin tức của hạm đội Quân Khu III, tin tức này tuyệt đối không được phát tán ra ngoài, cũng không có khiến cho các thế lực khác chú ý. Nhưng khi các Công Trình Sư của Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác tiến hành cẩn thận tính toán các số liệu của thế hệ robot mới kia, liền phát hiện ra một vấn đề hết sức chí mạng.



Nếu vấn đề này không được giải quyết một cách triệt để, như vậy thế hệ robot mới của Liên Bang này liền chỉ có thể vĩnh viễn im lặng đứng trong phòng thí nghiệm, vĩnh viễn không cách nào trở thành thứ vũ khí cường hãn trong chiến tranh giữa Liên Bang và Đế Quốc.




Trâu Úc nhắm chặt hai mắt lại, trầm mặc một lúc thật lâu sau, mới nhẹ giọng nói:



- Quên đi, chuyện này vốn không quan hệ gì với anh cả.



- Nếu không phải do tôi kiên quyết, có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, cô đã không giữ lại đứa bé này.



- Đây là con của tôi, không quan hệ gì với anh.



Hứa Nhạc chợt phát hiện ra, hiện tại mình và Trâu Úc đã ở cùng chỗ với nhau, cảm giác thân thiết càng ngày càng nhiều, có phải là muốn nói rằng, hắn đã xem nàng như là bạn bè của mình không? Nhìn Trâu Úc sắc mặt trắng nhợt trên giường bệnh, tâm tình của hắn bỗng nhiên trầm xuống, theo bản năng nghĩ lại những tương lai tươi đẹp mà hắn từng vẽ ra với Trương Tiểu Manh...



- Tương lai lúc đăng ký lý lịch của đứa bé này, tên của cha nó, cứ đề tên của tôi...



Hứa Nhạc là một người đã quyết định rồi, liền sẽ không do dự nữa. Ở phương diện này, hắn thật sự không giống một gã thanh niên chỉ mới hai mươi tuổi chút nào, thật giống như là một vị lão nhân sau khi trải qua một đời tràn ngập bão táp phong ba, nhìn tất cả mọi thứ đều không đặt vào mắt.



Trâu Úc chậm rãi mở hai mắt ra, dùng một loại ánh mắt vô cùng kỳ quái nhìn hắn, sau một lúc lâu mới nhẹ giọng nói:



- Có phải là anh đã điên thật rồi không? Giả mạo cha đứa nhỏ một thời gian thì có thể, hay là anh định sẽ...?



Hứa Nhạc cười cười, cũng không nói gì thêm.



Bên trong lâm viên im lặng của Y Viện Vọng Đô, Hứa Nhạc thu hồi ánh mắt nhìn lên trên lầu. Đèn trong phòng bệnh của Trâu Úc cũng đã tắt, hắn một mình một người đứng bên trong bóng tối. Ngẩng đầu lên trời, lại nhìn thấy hai cái mặt trăng sáng chói trên bầu trời. Cũng không phải là Tiết Song Nguyệt, cũng không có vũ hội... Hắn cũng đã từng có người yêu, nhưng mà người đó đã chết... Trong lòng hắn suy nghĩ, có lẽ cả đời hắn cũng sẽ không có yêu đương lần nữa.



Đi đến bên cạnh thùng rác, chuẩn bị đem đầu mẫu thuốc lá ném đi, lại đột nhiên dừng lại. Hứa Nhạc chậm rãi xé đầu lọc thuốc mở ra, đem những sợi đầu lọc bên trong từng cái từng cái xé ra, xé nát thành một đám mảnh nhỏ tinh tế rậm rạp mà rối bù, ở trong lòng suy nghĩ, đại thúc năm đó nói không sai, cuộc sống của mọi người trong Liên Bang, quả thật giống như một mớ rối loạn bù xù.



o0o



- Đến tột cùng là dòng điện này sau khi tán loạn ra, sẽ biến thành hình dạng gì đây chứ?



Bên trong phòng thí nghiệm im lặng, Hứa Nhạc híp mắt, nhìn những biểu đồ không ngừng biến hóa trên màn hình trên bàn, nhìn những quỹ tích điện tử không ngừng chạy loạn trên mô hình điện tử lý thuyết kia, giống như là một đứa nhỏ vĩnh viễn không chịu an phận, ngồi trên một chiếc xe điện chạy lung tung trong một mê cung chằng chịt, lúc thì nổi lên, lúc thì chìm xuống, có lúc quay về, có lúc nở ra như một đóa hoa, càng nhiều thời điểm, lại là một mớ sương mù mờ nhạt...



- Sẽ biến thành một chùm tia.



Một thanh âm già nua chợt vang lên sau lưng hắn... Một bàn tay già nua mà run lẩy bẩy đột nhiên vươn lại, chạm lên cái mô hình suy tính lý luận trên mà hình trước mặt, thong thả nhập vào vài tham số cực kỳ xa lạ, hơn nữa lại nhập thêm một công thức suy tính đơn giản.



Bàn tay kia giống như là có ma lực vậy, ngay khi các tham số và công thức kia vừa được nhập vào, những tia điện tử đang chạy loạn trên màn hình giống như đám sương mù kia dần dần ngưng đọng lại, trở nên rõ ràng hơn... Chúng biến thành vô số những đường cong nhẵn nhụi mà thống nhất, chạy lên rồi hạ xuống, nhìn qua giống như không có quy luật gì, nhưng thực tế cũng hoàn toàn theo một quy luật nhất định. Nó giống như là một chùm tia do một sợi dây rung động mà tạo thành, chỉ cần nắm bắt được một đầu của sợi dây, liền có thể xác định được quỹ tích của tất cả những chùm tia loạn xạ này.



Hứa Nhạc nhìn chằm chằm không chớp mắt vào những biến hóa trên màn hình, nhìn chùm tia vừa mới sinh ra này, sau đó quay đầu lại, dùng một loại ánh mắt không thể nào tin được nhìn Giáo sư Trầm Lão, rung động thật lâu không nói gì.