Gian Khách
Chương 2131 : Tội phạm bị tình nghi
Ngày đăng: 01:15 19/04/20
Từ Tùng Tử ngạc nhiên nhìn gã Thiếu Úy trẻ ngồi bên đầu bàn bên kia.
Cô đã tốt nghiệp hai năm từ Khoa Luật Học Viện Quân Sự I, biểu hiện rất xuất sắc khi làm việc tại Ban Nội Vụ Bộ Quốc Phòng. Từ trước tới nay chưa từng có vụ án nào làm cô lui bước. Nhưng đêm nay, cô bị điện thoại của lãnh đạo trực tiếp gọi dậy, lệnh cho cô đến ngay nhà giam nhà lao quân sự, đưa ra trợ giúp cho một đương sự. Đột nhiên nhận được mệnh lệnh không rõ ràng như vậy, bị đánh thức giấc ngủ, tất nhiên tâm trạng không được tốt cho lắm.
Sau khi cô xem những tang chứng, vật chứng do đại đội Hiến Binh và Sở Nghiên Cứu xác minh cung cấp, tâm trạng không vui càng lên trầm trọng hơn. Sĩ quan bị hiềm nghi nửa đêm có thể làm Bộ Quốc Phòng chủ động cung cấp luật sư bào chữa, chắc chắn hoàn cảnh rất đặc biệt. Trong mắt cô, cái tên Thiếu Úy Hứa Nhạc chỉ là một trong vô số những người danh giá trong Liên Bang. Chỉ là danh giá cực kỳ ngu xuẩn, không biết lý do hoang đường nào, tự nhiên lại làm náo loạn trong Sở Nghiên Cứu Công ty Cơ khí Quả Xác, những tên này thật không biết chữ chết được viết như thế nào…
Với thành kiến ấy, đương nhiên cô không thể có thái độ tốt với Hứa Nhạc. Chỉ là căn cứ vào kinh nghiệm thường ngày, cô vẫn điềm nhiên nói cho đối phương biết những ý kiến tham khảo, khuyên đối phương nhận tội. Nhưng cô không ngờ rằng, tên Thiếu Úy bị hiềm nghi ngồi đối diện kia lại một mực từ chối, lại còn đưa ra một lý do cô chưa từng ngờ đến.
- Phòng thí nghiệm là của anh?
Từ Tùng Tử hơi giật mình, rồi chợt cười mỉa, lẳng lặng nhìn Hứa Nhạc đối diện, nói:
- Tôi không nghe nhầm đấy chứ?
Sau khi cô tốt nghiệp Học Viện Quân Sự I, liền vào Ban Nội Vụ Bộ Quốc Phòng công tác, biểu hiện rất xuất sắc, được mọi người tín nhiệm. Nhưng về lĩnh vực nghiên cứu, cô không nắm rõ quyền hạn sở hữu của Sở Nghiên Cứu Công ty Cơ khí Quả Xác. Cô chỉ biết cái Sở ấy nắm giữ bộ phận nghiên cứu kỹ thuật tương đương đỉnh cao của Liên Bang, thuộc phạm vi Quân đội… Kết quả tên này lại nói… căn phòng thí nghiệm ấy là của hắn?
Hứa Nhạc nhận thấy thái độ của nữ sĩ quan đó đối với mình, cúi đầu nói:
- Cô có thể tìm đọc tài liệu hiệp nghị của Sở Nghiên Cứu và Giáo sư Trầm Lão. Căn phòng thí nghiệm ấy từ lúc đầu mới thành lập, đã lựa chọn hình thức hợp tác. Từ khi bắt đầu năm 54 Hiến Lịch 37 cho tới nay, tất cả các sự tài trợ đều là do Giáo sư Trầm Lão với danh nghĩa cá nhân mình có được. Nói từ góc độ này, tất cả những tài sản bên trong phòng thí nghiệm ấy, bao gồm những số liệu bị tôi hủy, Liên Bang hay công ty Quả Xác dựa theo hiệp nghị trả tiền lương, có tư cách sử dụng, nhưng không có tư cách xử lý.
Từ Tùng Tử nghe hết những lời đó, thái độ dần bình tĩnh trở lại, cô nhận thấy mình thực sự không hiểu nhiều về Sở Nghiên Cứu Quả Xác. Đối phương nói có vẻ có lý, không giống như nói dối, hơn nữa đã bị bắt vào tù, lúc này còn nói dối cô cũng chả có lợi gì cho hắn.
- Trước khi Giáo sư Trầm Lão qua đời, di chúc đã được công chứng, giao toàn quyền quyết định phòng thí nghiệm cho tôi.
Hứa Nhạc ngẩng đầu, bình tĩnh nói với cô nữ sĩ quan xinh đẹp ngồi đối diện:
- Những công văn ghi chú pháp luật đều để ở nhà riêng tôi, lúc nào cô cũng có thể xem. Nếu… chúng không bị người khác hủy đi.
Từ Tùng Tử thấy được sự tự tin ẩn giấu trong những lời nói nghiêm túc của gã Thiếu Úy trẻ, hơi cau lông mày, cúi nhìn hồ sơ trên bàn, từ tốn hỏi:
Không hiểu tại sao, Từ Tùng Tử thấy hơi hoài nghi, không đợi Hứa Nhạc đứng dậy, từ chối yêu cầu ấy.
Tiêu Chánh Thanh Tra cười, lấy một văn kiện từ trong túi công văn ra, đặt lên bàn.
Từ Tùng Tử cầm văn kiện đó lên xem, sắc mặt sầm xuống, nói với sĩ quan gác ngục:
- Dựa theo danh sách, Hứa Nhạc là nghi phạm quân sự, anh ta nhất định phải được giữ lại trong nhà lao quân sự.
Ngay sau đó, cô chuyển hướng về Tiêu Chánh Thanh Tra, hạ giọng hỏi:
- Rốt cục có chuyện gì? Hiện tại tôi là luật sư bào chữa cho anh ta, anh nên rõ trình tự vụ án. Hiện giờ anh ta có liên quan đến trọng tội hủy dữ liệu cơ mật Liên Bang, ít nhất cũng phải đợi đến khi tôi hoàn thành vụ này, các anh mới có thể tiếp nhận.
Từ Tùng Tử và Tiêu Văn Tĩnh biết nhau rất rõ, nên nói chuyện cũng không cần lo lắng quá nhiều, nhìn vào mắt anh ta hỏi:
- Kể cả anh ta còn dính dáng đến vụ án khác, thì cũng nên là Tổng Cục Cảnh Sát điều tra trước đã, Cục Điều Tra các anh tại sao lại tham gia sớm như vậy?
Tiêu Chánh Thanh Tra nhún vai, nhìn Hứa Nhạc đang điềm tĩnh đứng cúi đầu cạnh bàn, tiến đến bên tai Từ Tùng Tử nói:
- Về chuyện thứ tự và chuyện sớm tham gia, thực ra đều là một nguyên nhân. Gã sĩ quan này là một trọng tội, anh nên rõ rằng, trình tự vụ án phụ thuộc vào mức độ phạm tội nặng nhẹ, khi Sở Thanh Tra gặp phải những vụ án nghiêm trọng như thế này, cũng sẽ tham gia.
Từ Tùng Tử nhíu mày, còn có trọng tội gì còn nghiêm trọng hơn cả tội hủy tài liệu cơ mật Liên Bang nữa chứ, lại còn cần Cục Điều Tra sớm tham gia vào vụ án nghiêm trọng này?
- Mưu sát.
Tiêu Chánh Thanh Tra với cái nhìn xa xăm về phía Hứa Nhạc đứng cạnh bàn rồi nói:
- Thiếu Úy Hứa Nhạc, kẻ khả nghi đêm qua bên Hổ Sơn Đạo hướng đi vào thành phố, mưu sát quân nhân Phác Chí Hạo, theo điều lệ của xử lý tạm thời của tòa án quân nhân quân sự Liên Bang, vụ án này do chúng tôi giải quyết.