Gian Khách

Chương 2203 : Đêm thu (1-2)

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


- Cũng đâu phải là tôi kêu ong gọi bướm gì đâu...



Thương Thu thoáng có chút tức giận giải thích với đám bạn bè xung quanh. Cô đưa tay phất nhẹ mấy cái, nói:



- Bình thường tôi có bao giờ ăn mặc giống như vậy đâu. Hôm đó ở trong căn phòng chỉ huy, các người cũng nhìn thấy tôi ăn mặc trang trọng nghiêm túc đến thế nào cơ mà.



Đám Công Trình Sư của tổ Kỹ Thuật Quả Xác nhanh chóng gật đầu răm rắp. Hứa Nhạc gãi gãi đầu, cười cười nói:



- Tôi nhớ không lầm thì, lúc cô ở trong phòng làm việc Bộ Công Trình, bình thường ăn mặc so với bây giờ còn hở hang hơn nhiều mà.



Thương Thu biết hắn đang muốn nhắc lại chuyện lần đầu tiên trao đổi qua webcam lúc trước, phì cười một tiếng nói:



- Từ trước đến giờ tôi ở trong Bộ Công Trình cũng chưa bao giờ xem mình là con gái cả. Bởi vì đám gia hỏa các người, ở trong mắt của tôi cũng đều không phải là đàn ông.



Các thành viên trong Tổ Kỹ Thuật ai nấy cũng đều dùng vẻ mặt đau khổ mà gật gật đầu, trong lòng nghĩ thầm đã làm việc chung với nhau bao nhiêu năm nay, đại khái cũng biết được yêu cầu của cô nữ Công Trình Sư này biến thái đến thế nào, tính cách khắc nghiệt đến thế nào.



Sau khi buổi tụ họp chấm dứt, Hứa Nhạc đưa Thương Thu quay về khách sạn. Hắn vừa nhìn đường phía trước lái xe vừa mở miệng giải thích với cô ta:



- Hôm nay cái gã vừa mời cô lên lầu uống rượu, là thiếu gia của Lâm Gia trong Thất Đại Gia Tộc Liên Bang.



Thương Thu thoáng giật mình một cái, ánh mắt khẽ lưu chuyển, giống như muốn nói gì đó. Cô ta nhìn sang phía Hứa Nhạc, thoáng có chút lắc đầu nói một cách cảm thán:



- Tôi biết anh có quan hệ gì đó với Bộ Quốc Phòng Liên Bang, bằng không thì cái gã Thiếu Tá sắc lang của đơn vị 8384 Cục Cảnh Vệ Đặc Khu Cảng Đô, vốn chuyên môn phụ trách bảo vệ an ninh Cảng Đô, cũng sẽ không chạy đến Bộ Công Trình Quả Xác mà đặc biệt bảo vệ cho anh. Thế nhưng lại không ngờ nổi, anh lại còn có liên hệ không nhỏ với mấy cái đại gia tộc khủng bố trong Liên Bang như thế.



Hứa Nhạc nhún nhún vai, trào phúng nói:



- Cũng là chuyện trong hai năm gần đây thôi. Tôi cũng cảm giác có chút kỳ diệu không hiểu nổi... Hắc hắc, có phải là rất đáng hâm mộ không? Có muốn tôi giới thiệu mấy gã con cháu thế gia vọng tộc cho cô quen biết một phen hay không? Nói đi cũng phải nói lại, mấy gã con cháu thế gia con nhà đại gia tộc này, bình thường tính tình cũng tốt lắm... Loại kiêu căng ngạo mạn giống như Lâm Đấu Hải kia, cũng không phải là phổ biến cho lắm.



- Miễn đi. Thất Đại Gia Tộc Liên Bang gì chứ? Lão nương ta tránh xa cả tám cây số...
Lâm Viễn Hồ đã ngã xuống, thế nhưng trong Liên Bang vẫn còn rất nhiều người đang đứng sừng sững. Những chuyện Hứa Nhạc có thể làm được cũng không còn nhiều lắm, nhưng hắn lại muốn nhìn một chút những chuyện tình đang phát triển như thế nào...



Trên TV đang phát hình buổi trao giải thưởng văn nghệ mùa thu của Liên Bang. Vị nữ minh tinh đang nhận được giải thưởng nữ nhân viên xuất sắc nhất của thể loại phim truyền hình, lúc này đang kích động ôm lấy phần thưởng mới được trao tặng, khóc òa lên một trận. Sau đó cô ta thoáng mỉm cười nhẹ nhàng nói:



- Năm nay quả thật là một năm khiến cho tâm tình người khác cảm thấy kích động. Cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên Bang còn chưa có kết quả, nhưng tôi lại nhận được phần thưởng trước rồi...



Đám khán giả ngồi dưới sân khấu cười to một trận, vỗ tay ầm ầm hoan hô câu phát biểu của nữ minh tinh kia. Vị minh tinh trẻ tuối xinh đẹp này tiếp tục cười nói:



- Nhận được giải thưởng lần này, tôi phải cảm tạ rất nhiều người. Chẳng qua là lúc này, người mà tôi muốn cảm tạ nhiều nhất, chính là Giản Thủy Nhi, vì cô ta không có báo danh tham gia kỳ văn nghệ lần này...



Ngay sau đó, vị nữ minh tinh xinh đẹp này thật sự có chút nghiêm túc nói:



- Thế nhưng chuyện mà tôi hy vọng nhất chính là những hình ảnh xinh đẹp kia vĩnh viễn cũng không biến mất đi trong Liên Bang nữa... Giản Thủy Nhi, chúng tôi đang chờ ngày trở lại của cô...



Dưới sân khấu lại vang lên một trận vỗ tay mãnh liệt.



0O0



Từ sau khi xảy ra sự kiện khủng bố tập kích tại buổi biểu diễn vì hòa bình ở Hoàn Sơn Tứ Châu, Kênh 23 Đài truyền hình Liên Bang cũng ngừng hẳn việc phát sóng bộ phim truyền hình nhiều tập về chiến hạm vũ trụ kia. Giản Thủy Nhi cũng biến mất hẳn sau ánh đèn sân khấu, đã rất lâu rồi không có xuất hiện qua.



Hứa Nhạc im lặng nhìn lên trên TV, nhớ tới vị thần tượng Liên Bang đã sắp phai nhạt kia, lại nhớ đến sự si mê cuồng nhiệt của mình năm đó, mới chợt phát hiện ra tiến trình cuộc sống thế nhưng lại có thể trôi qua nhanh chóng đến như vậy, nhanh chóng đến mức chính bản thân mình cũng không kịp phản ứng nữa. Thời gian một năm gần đây, bởi vì công việc bộn bề, cộng thêm vô số chuyện tình phát sinh, khiến cho hắn lâu lắm rồi cũng không có xem TV.



Cứ mãi đắm chìm trong những suy nghĩ đó, hắn ngồi trên sopha, im lặng chìm vào trong giấc ngủ. Hệ thống theo dõi an toàn giản đơn bố trí bốn phía xung quanh căn nhà trọ, cũng cứ như vậy trung thực chấp hành sứ mệnh của mình... Mãi cho đến khi sắc trời gần tảng sáng, chiếc điện thoại di động nằm trên bàn trà vốn im lặng từ đầu hôm đến giờ, lúc này lại đột nhiên vang lên...



Hứa Nhạc thu liễm lại ánh mắt, rút hai chân đặt trên bàn xuống, lúc này đã cảm thấy có chút tê dại. Hắn nhìn thấy trong điện thoại di động là một cái tin nhắn, số di động của người nhắn lại là một chuỗi ký tự bí mật. Bên trong tin nhắn chỉ đơn giản một câu:



- Tôi còn sống. Không cần báo thù cho tôi. Anh sống yên ổn là được...