Gian Khách

Chương 2226 : Bút thí Mạch Đức Lâm (1+2)

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Hóa ra biển hiệu Khả Khả của câu lạc bộ đêm trên thực tế lại là tên của một cô gái.



Câu lạc bộ đêm lớn nhất Tượng Thụ Lâm này mở được bao nhiêu năm thì người phụ nữ mang tên Khả Khả này cũng đã đứng trên mảnh đất tài phú nhưng không ngừng hỗn loạn này từng ấy năm. Đao quang kiếm ảnh, thương pháo tề minh, mây khói từng trận, xa hoa trụy lạc, người phụ nữ đã từng vẫy vùng giang hồ không biết bao nhiêu năm, hơn mười năm trời trước đây đã rút về phía sau tấm màn, không còn gặp gỡ với ai, chỉ còn lưu lại trên đời những truyền thuyết về bản thân mình.



Truyền thuyết mãi mãi vẫn chỉ là truyền thuyết, là những câu chuyện khiến người khác kinh hãi mà không bao giờ có thể được lặp lại lần thứ hai. Năm đó, bất luận là cuộc thảm sát bằng xe tăng, hay là những cuộc càn quét của đám quân nhân thiết huyết của Quân Khu II, hay những lần đổi chủ của phủ Tượng Thụ Châu, bất luận những tòa kiến trúc xung quanh vẫn còn in dấu đạn pháo khắp bốn phía, hay cái ngõ ngập bùn phía sau vẫn còn dấu chân robot cùng các thiết bị quân dụng nằm lại bên dưới, thì câu lạc bộ Khả Khả vẫn đứng vững dưới những lần tẩy lễ của năm tháng.



Hứa Nhạc đã từng nghe loáng thoáng câu chuyện này từ một ai đó trong những lần này đến S2, nhưng hắn chỉ có hứng thú với những tàn tích cổ tại nơi này, còn chuyện truyền thuyết giang hồ, hắn chẳng muốn quan tâm. Cho đến khi gặp người phụ nữ mang tên Chị Khả trong căn phòng yên tĩnh trên đỉnh cao nhất tòa nhà thì hắn nhịn không được, thực sự có chút giật mình. Hắn cứ nghĩ rằng người phụ nữ có thể tiêu diêu tự tại, đứng giữa Thanh Long Sơn và Quân Khu II tuyên bố không hề sợ bất cứ thứ gì này, có lẽ phải là một cô gái sắc nước hương trời, tuyệt đối có thể điên đảo chúng sinh, chứ hoàn toàn không thể nào ngờ được, Chị Khả lại là một lão thái bà tuổi đã quá ngũ tuần như thế này.



Chị Khả nét mặt lạnh lùng, lặng lẽ quan sát chàng thanh niên trẻ tuổi có cặp mắt hí đang đứng trước mặt. Cả đời này của bà ta bởi vì cái gã nam nhân kia, cho nên vẫn không chịu kết hôn. Hơn nữa bà ta cũng đã từng chứng kiến không biết bao nhiêu tên gia hỏa bạt mạng trong Liên Bang, cho nên ánh mắt bà ta tự nhận vô cùng độc đáo, thế nhưng bất luận là dò xét đến thế nào đi chăng nữa, cũng không phát hiện được cái gã thanh niên nhìn tướng mạo bình thường kia, có cái gì đáng để cho bà ta tôn trọng cả.



- Ta đã xem qua hồ sơ của ngươi và cũng biết được tiền đồ rộng lớn mà ngươi có trong Liên Bang. Nhưng tại sao lại chấp nhận chạy đến đây, một phen bỏ qua tất cả những tiền đồ của mình?



Chị Khả châm một điếu thuốc, cất giọng khàn đặc. Bàn tay kẹp điếu thuốc đã bắt đầu lộ ra những dấu hiệu nhăn nheo không thể nào hồi phục của tuổi già.



Hứa Nhạc đến S2 lần này là để bàn chuyện đại sự. Nếu như bị người khác phát hiện ra thân phận hay ý đồ thì hắn sẵn sàng không tiếc tất cả để tiêu diệt và dập tắt những nguy hiểm có thể phát sinh bằng bất cứ giá nào. Nhưng đứng trước người phụ nữ từng trải như Chị Khả này, hắn lại chẳng có bất cứ ý tưởng hành động nào. Bởi vì tất cả những tin tức tình báo cũng như những gì bên kia đồng ý giúp đỡ cho hắn, toàn bộ đều đang nằm trong tay người phụ nữ lớn tuổi này.



Hắn cũng châm một điếu thuốc, nhưng không phải là ba số 7, mà là Hoàng Nha, đặc sản của S2. Hắn nói trong làn khói thuốc:



- Chỉ là nghĩ rằng đó là những việc mà mình phải làm, cho nên mới đến thôi.



-Ủy viên Mạch Đức Lâm đã bị khai trừ khỏi ủy ban Trung ương, nhưng những người trong núi không có cách nào có thể trực tiếp ra tay đối với ông ta. Chắc cậu biết rõ ràng là vì sao chứ?



Chị Khả kẹp điếu thuốc vào 2 ngón tay, búng khẽ vào chiếc gạt tàn bằng bột đá màu đỏ, động tác hoàn toàn không có một chút gì gọi là nho nhã. Bà ta nhìn Hứa Nhạc, có chút chế giễu, nói:



- Những kẻ vác súng nghĩ chuyện miên hạ ấy không muốn biến mình thành một kẻ ám sát, đắc tội với tổ chức công nhân của Hoàn Sơn Tứ Châu, cho nên mới lừa cậu, một tiểu nhân vật, chạy đến đây.



Hứa Nhạc chỉ cúi đầu hút thuốc, không hề trả lời bà ta.



- Tiểu tử. Cậu chạy đến S2, nghĩa là ‘Hắn’ đang lợi dụng cậu đấy.
Trên màn hình bỗng hiện ra bản tin mới nhận. Những dòng chữ chạy phía dưới viết rõ Nghị Viên Mạch Đức Lâm vừa lên máy bay chuyên dụng rời khỏi Đặc khu Thủ Đô đến thành phố Cảng Đô để nhận giải thưởng Tinh Vân Hòa Bình. Nghị Viên Mạch Đức Lâm có khả năng sẽ không tham gia vào lễ nhậm chức của Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ mà quay trở lại S2 triệu tập một buổi mitting gặp gỡ những người đã trung thành với hắn trong suốt thời gian qua đồng thời hô hào mọi người hãy ủng hộ tân Tổng Thống Liên Bang.



Lúc này hình ảnh được chiếu trên TV lại là hình ảnh của một năm trước, tân Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ ngồi trên chiếc máy bay cá nhân chạy đến sân bay Thanh Long Sơn đàm phán cùng Phiến Quân.



Tân Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ bước xuống máy bay trong tiếng hò reo vang dội, khuôn mặt sạm đen ánh lên vẻ kiên nghị, thân hình vô cùng khỏe mạnh khôi ngô, nói chung tạo cho người ta một cảm giác vô cùng tin tưởng.



Hứa Nhạc đột nhiên nhớ lại những hình ảnh trong bản tin thời sự mà hắn xem cùng Thi công tử trong quán bar hôm nào. Đây là Tổng Thống của bọn họ. Trong lòng hắn không khỏi nảy sinh một chút phiền muộn không nói nên lời.



Liên Bang cần có một nhân vật chính trị mạnh mẽ đứng lên làm lãnh đạo. Nghị Viên Mạch Đức Lâm đã rút lui trong vinh quang ảm đạm, Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ biến thành thần tượng lớn nhất trong lòng mọi người. Hai cô gái xinh đẹp trong phòng sớm đã biết hai chàng trai trẻ tuổi này xuất thân không đơn giản, nhưng ở cùng nhau một ngày một đêm vẫn chỉ thấy hai người này tính tình hòa nhã nên cũng không còn ngại ngần nữa. Thấy không có ai để ý, hai cô bắt đầu tụm lại ngồi cạnh nhau, xem những hình ảnh hiện lên trên bản tin thời sự, bình luận điều gì đó rồi cười lên khe khẽ.



Thính lực của Hứa Nhạc vô cùng linh mẫn nên hắn có thể nghe thấy rõ ràng hai cô gái đang bàn luận về ngài tân Tổng Thống. Bọn họ nói rằng Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ vừa rám nắng vừa đẹp trai, mũi cũng thẳng, năng lực trên giường chắc cũng mạnh lắm. Nghe được những điều này hắn cũng không khỏi phì cười, nhưng quay sang thấy Bạch Ngọc Lan nét mặt u ám thì tiếng cười cũng tắt luôn.



Bạch Ngọc Lan hỏi khẽ hắn:



- Anh biết hắn sẽ quay về S2 từ lúc nào?



Hứa Nhạc im lặng một lúc lâu rồi mới nói:



- Bởi vì tôi biết hắn sẽ quay về đây nên mới ở đây đợi.



Bạch Ngọc Lan vẫn cúi đầu. Mấy sợi tóc đen mượt xõa xuống mặt, rồi hơi thở lại bắt đầu thay đổi tiết tấu. Chỉ nghe thấy hắn hít vào thật sâu mà dường như không thấy thở ra.



Không khí trong phòng quay trở lại vẻ im lặng ban đầu nhưng sự im lặng trở nên có chút kỳ lạ. Một tia sáng sợ hãi quét qua khuôn mặt hai cô gái, rồi bằng một cách thông minh và ngoan ngoãn, hai cô rũ nhau lui vào phòng nghỉ phía sau nhường lại không gian cho hai người trò chuyện.



Từ lúc nhìn thấy chín đầu lọc thuốc lá cắm như bông hoa mai trên đống tuyết cạnh băng ghế đá ở Quảng trường Hiến Chương, Bạch Ngọc Lan đã rất ngạc nhiên. Hứa Nhạc là một người rất kỉ tính, ở đâu hắn cũng có thể tìm được thùng rác, nhưng hành động lúc đó của hắn đã khiến cho Bạch Ngọc Lan cảm nhận được rằng hắn đang âm mưu làm một điều gì đó không ổn.



Lúc Hứa Nhạc hỏi hắn uy lực của các thiết bị trong Phòng Quân Giới Tiểu Đội 7 ra sao, thì hắn hiểu điều Hứa Nhạc muốn làm chắc phải lớn lắm, nhưng chẳng hề nảy sinh bất kỳ suy nghĩ cảnh giác nào. Xét cho cùng nhiều lắm thì cũng chỉ có giết người mà thôi. Tay hắn đã nhuốm máu của không biết bao nhiêu người, vì vậy hắn mới tận tình chỉ dạy cho Hứa Nhạc cách dùng súng, lại còn giúp hắn tìm đường vận chuyển hòm súng ống đến nơi này.