Gian Khách

Chương 2233 : Lửa đạn (Hạ) (1)

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Lông mày Mạch Đức Lâm bắt đầu chau lại, hắn quát lớn:



- Bên an ninh các người làm ăn kiểu gì vậy?



- Là do tôi không làm tròn bổn phận Nhưng trên đỉnh núi phía đông bắc vẫn còn một tay súng bắn tỉa nữa.



Viên quân nhân cố gắng nói thật nhanh:



- Bất luận là đi đường hầm hay lên máy bay trực thăng lúc này đều rất nguy hiểm. Tay súng bắn tỉa ấy chắc chắn chỉ còn chờ giây phút đó mà thôi.



- Vũ khí bình thường của Quân đội Liên Bang chắc chắn không thể bắn xa được như vậy.



Hẳn vẫn tiếp tục phân tích:



- Tôi đoán có lẽ hắn dùng khẩu ACWW, ủy viên, tôi đề nghị lúc này chúng ta nên ở yên trong phòng. Theo như những gì vừa được báo về thì quân cứu viện bên ngoài khu nhà đang tới. Đối phương dù sao cũng chỉ có một người, chắc chắn sẽ không vào được bên trong căn phòng này đâu.



- Vậy tại sao hắn có thể vào được khu nhà?



Viên thư ký lập tức phản bác, rồi quay sang phía nghị viên run rẩy đề nghị:



- Nhất định người đó vẫn còn có đồng bọn khác bên ngoài giúp đỡ. Nghị viên tiên sinh, hay là chúng ta cứ đi đi. Tay súng ngoài kìa dù sao cũng đã bị lộ, cục Đặc Cần chắc chắn sẽ cho người xử lý hắn.



- Phản ứng của cục Đặc Cần đương nhiên là không chậm. Nhưng những kẻ được cử đi xử lý tên xạ thủ phải mất một khoảng thời gian nữa mới tới được. Vấn đề then chốt ở đây là đám đặc công đó có làm ăn được gì hay không?



Viên quân nhân liêc nhìn gã thư ký rồi nghiêm người hành lễ với Mạch Đức Lâm:



- Đồng chí nghị viên, hãy tin vào lực lượng và quyết tâm của chúng tôi. Hơn nữa văn phòng còn có phòng an toàn. Đây mới chính là nơi an toàn



- Ừ.



Mạch Đức Lâm chẳng phải suy nghĩ lâu, đồng ý ngay với ý kiến đó. Chầm chậm ngồi xuống chiếc sô pha mềm mại, nhìn những hình ảnh về buổi lễ nhậm chức trên TY, Hắn mệt mỏi nói:



- Cậu dám chắc chứ?



- Tôi dám chắc.




Bao quanh hắn lúc này đều là những quân nhân hoặc đặc công được đào tạo bài bản. Nếu chỉ dựa vào đám khói này thì hắn đừng hy vọng gì giết hết được chúng.



Nhưng dù sao vẫn phải đứng dậy, vẫn phải thực hiện đến cùng. Nghĩ đến đó Hứa Nhạc lại cắn răng chịu đau, dồn hét sức vào chân và bụng đứng dậy, tiếp tục bắn, tiếp tục hứng đạn cho đến chết.



0O0



Còn tại Đặc khu Thủ Đô, hàng ngàn hàng vạn con người đều đang chăm chú hướng về phía bục tuyên thệ mà chẳng để ý đến chuyện có một vị phu nhân mặc áo khoác đen ngồi ở hàng ghế thứ hai sau khán đài vừa nhận một cuộc điện thoại, khuôn mặt ánh lên một tia kỳ dị.



Cùng tại một vị trí kín đáo không kém, gia chủ cua Lợi gia, Lợi Duyên Cung và gia chủ của Lâm Gia đều đag cố gắng ẩn mình, chờ đợi khoảnh khắc cao trào nhất rồi gần như đồng thời, hai người cùng nhận được một tin nhắn nào đó, nét mặt có thay đổi chút ít nhưng lại nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh vốn có, chăm chú nhìn lên bục tuyên thệ.



- Tôi xin trang trọng tuyên thệ sẽ trung thực chấp hành chức vụ tổng thống. Dành hết sức mình để bảo vệ và gìn giữ Hiến Chương Liên Bang.



Tiết mục tuyên thệ của phó tổng thống Bái Luân đã kết thúc, còn lúc này, người đang đặt tay lên quyển Hiến Chương dày dặn để tuyên thệ không ai khác chính là tân tổng thống Mại Bổ Nhì Giọng nói ổn định, nét mặt thành khẩn thật không còn gì có thể hoàn hảo hơn tiếp theo sẽ là màn diễn thuyết kéo dài chừng 10 phút.



- Hôm nay, chúng ta ngồi lại bên nhau. Vì chúng ta lựa chọn hy vọng chứ không phải là sợ hãi, đoàn kết chứ không phải là tranh giành đố kị.



- Và cũng trong ngày hôm nay, chúng ta đến đây để cùng nhau tuyên thệ một điều rằng những trách móc thừa thãi cùng những lời hứa hẹn giả dối đều đã kết thúc rồi. Những thứ giáo điều cổ xưa mà chúng ta vẫn thường dùng để vặn vẹo nhau cũng đã kết thúc rồi.



Tổng thống Mạt Bố Nhĩ nhìn xuống tất cả mọi người bằng ánh mắt cực kỳ nghiêm nghị, đoạn nói tiếp:



- Dưới sự uy hiếp của Đế Quốc, dưới sự uy hiếp của những điều bất công trong Liên Bang chúng ta nên ngồi chờ đợi sự phán xét của đấng sáng thế hay là nên cùng nhau nỗ lực?



- Lịch sử Liên Bang bao giờ cũng có những người hết mình vì dân vì nước. Và lịch sử Liên Bang cũng có không ít người dám đứng lên chống lại những áp bức bóc lột trong xã hội.



- Tôi kính nể những người như thế.



- Tôi muốn nói với những người đó rằng, bắt luận anh ở góc nào của vũ trụ, chỉ cần anh tôn trọng những nguyên tắc của Liên Bang và tinh thần Hiến Chương thì tôi đều hoan nghênh anh đến S1, đến Đặc khu Thủ Đô, đến với Chính phủ Liên Bang.



oOo



Hứa Nhạc chẳng thể nghe được những điều tổng thống Mạt Bố Nhĩ vừa nói. Giữa khói bụi và sự tàn khốc, hắn đang chuẩn bị đứng dậy thì đột nhiên khựng lại, đồng tư co rút lại như vừa nhìn thấy một điều gì đó rất khó tin.



Hình ảnh sơ đồ bên trong của Cơ Kim Hội hiện ra trong tròng mắt hắn rõ ràng tựa như một bức tranh. Điều ngạc nhiên hơn là bên cạnh những chấm sáng tượng trưng cho người còn có cả ghi chú số hiệu của từng nhân vật nữa.