Gian Khách

Chương 35 : Mầm mống của Đế Quốc

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


- Hiến Lịch năm 23, số 1 nhập ngũ, tham gia vào đội quân viễn chinh và giành được Huy chương Tử tinh. Chúng tôi tin rằng, đến tận lúc này số 1 vẫn chưa biết thân phận thực sự của mình. Thậm chí hắn còn tỏ thái độ bất mãn với lệnh rút quân của thượng cấp.



- Hiến Lịch năm 27, số 1 bước vào thời kỳ khó khăn nhất trong cuộc đời, kinh doanh thất bại, cha mẹ qua đời, cũng trong năm này, hắn đột nhiên nhận được một khoản hỗ trợ không rõ nguồn gốc và gia nhập Học viện Lịch sử Kinh tế Thu Đô. Lúc này, hắn nhận được một lời mời vô cùng kỳ lạ đến Bách Mộ Đại và gặp gỡ nhân vật quan trọng nhất Đế Quốc



- Sau cuộc gặp gỡ định mệnh này, cuộc đời hắn đã rẽ sang một hướng khác và Liên Bang cũng bắt đầu xuất hiện một kẻ thù nguy hiểm đáng sợ nhất. Bởi vì kẻ thù này xuất hiện ngay trong nội bộ chúng ta.



Trong phòng chỉ huy tác chiến không phải ai cũng biết được bí mật động trời này của Mạch Đức Lâm nên khuôn mặt bọn họ lộ rõ vẻ kinh ngạc, hai bàn tay đang đặt trên bàn cũng vô tình siết chặt lại.



- Chúng tôi tin rằng thông qua kết quả kiểm nghiệm ADN và một số dấu ấn mà Đế Quốc cố ý để lại, hắn đã dễ dàng bị bọn chúng thuyết phục và trở thành người của chúng.



- Từ một chiến sĩ đầy tinh thần dân tộc, hắn trở thành tên gián điệp ưu tú nhất của Đế Quốc ,Mạch Đức Lâm đã đấu tranh tâm lý ra sao? Phía Đế Quốc thuyết phục hắn thế nào? Chúng ta không thể biết được vì hắn đã chết, không bao giờ còn nói ra được nữa.



- Hiến Lịch năm 31, hắn tổ chức Hiệp hội Lão binh, chiếm lĩnh Quảng trường Hiến Chương, nhưng thất bại, bị đuổi trở về S2. Có lẽ đây là lần đầu tiên hắn nếm mùi thất bại khi thực hiện nhiệm vụ mà Đế Quốc giao phó, 4 năm sau đó hắn liên tục tham gia vào những kỳ bầu cử, thâm nhập vào hệ thống chính trị Liên Bang nhưng đều thất bại.



- Theo những phân tích sau này, vì không thể hoàn thành sứ mệnh, hắn quyết định vào Thanh Long Sơn, bắt tay với Phiến Quân.



- Phải thừa nhận rằrn hắn đã làm rất xuất sắc, dùng 15 năm để trở thành nhàn vật quan trọng nhất của ủy ban trung ương Phiến Quân và có một vị trí nhất định ở Thanh Long Sơn. Liền sau đó, hắn lại đề ra cái chủ trương phi bạo lực. Đi một vòng lớn vẫn là giữ nguyên mục đích gia nhập vào bộ máy chính trị Liên Bang.



- Và cuối cùng hắn cũng làm được.



Thôi Tụ Đông trình bày báo cáo một cách rất nghiêm túc. Nói một cách chính xác là cách ông thể hiện không khác gì như đang kể một câu chuyện, câu chuyện về quá khứ xa xưa của Mạch Đức Lâm.



Câu chuyện này nghe thì đúng là có vẻ ly kỳ nhưng ý nghĩa ấn giấu bên trong thì lại vô cùng đáng sợ, nên những đại nhân vật đang ngồi trong dinh thự tổng thống đều tiếp tục giữ thái độ im lặng, chăm chú quan sát những hình ảnh liên quan đến Mạch Đức Lâm trên màn hình



- Hiến Lịch năm 58, hắn bắt đầu tham gia tranh cử chức nghị viên Hoàn Sơn Tứ Châu rồi dùng gần 10 năm cũng như lợi dụng những ảnh hưởng của mình trong nhân dân và chủ trương phi bạo lực mà chính hắn thổi bùng để từng bước từng bước tiến vào khu vực trung tâm Liên Bang.



Thôi Tụ Đông quay sang nhìn tổng thống Mạt Bố Nhĩ, nói:



- Có thể thấy lúc này, với Liên Bang mà nói đây chính là bước đi nguy hiểm nhất.
Những phân tích này vừa được đưa ra, những người trong phòng không một ai có thể đưa ra phản ứng, ngay cả tổng thống Mạt Bố Nhĩ cũng bắt đầu nhăn mặt. Nếu như ngay từ đầu Mạch Đức Lâm đà nhắm chuẩn vào cái ghế phó tống thống thì những tính toán của Đế Quốc quả thật quá đáng sợ. Nếu như Mạch Đức Lâm có thể hoàn thành trót lọt sứ mệnh của mình, khám phá ra bí mật vận hành của mạng lưới giám sát inte thì kết cục có lẽ sẽ khủng khiếp lắm.



Trên màn hình, nét mặt của phó tổng thống Bái Luân cũng không nhẹ nhõm hơn chút nào. Theo những điều lệ liên quan của Chính phủ Liên Bang thì ông và tổng thống Mạt Bố Nhĩ rất hiếm khi có cơ hội xuất hiện ở cùng một địa điểm.



Ngay cả hội nghị quan trọng hôm nay ông ta cũng chỉ có thể tham gia bằng hình thức trực tuyến. Lúc này, biết được đối thủ cạnh tranh của mình là gián điệp của Đế Quốc, lại biết vị trí phó tổng thống của mình có ý nghía như thế nào, cho nên tâm trạng tự nhiên cũng trở nên nặng nề hơn.



- Lúc này đã xác nhận được bảy tên mầm mống, và chúng cũng đã bị giám sát toàn diện nên sẽ không còn vấn đề gì đáng lo ngại nữa. Chỉ cần Chính phủ Liên Bang đồng ý, cục Hiến Chương sẽ ra lệnh bắt chúng ngay.



Thai cục trưởng ho khan hai tiếng rồi lại tiếp tục nói:



- Những điều tra về vụ án Mạch Đức Lâm đã đến hồi kết thúc. Bất luận thân phận thực sự của hắn là gì, thì chuyện hắn có thể tìm được bản đồ hai lối thông không gian và con chip trung tâm cũng đủ chứng minh nội bộ Liên Bang đã bại hoại đến mức không thể cứu vãn được nữa.



- Lần hành động này đã bắt được tổng cộng 314 người bao gồm quan chức và cả quân nhân bị tình nghi có liên quan đến chuyện tiết lộ thông tin cho Mạch Đức Lâm.



Hai mắt Thai Cục Trương đột nhiên ánh lên một tia nhìn lạnh buốt:



- Mặc dù bọn chúng vẫn luôn miệng kêu oan, mặc dù cho đến tận bây giờ bọn chúng vẫn chưa biết Mạch Đức Lâm là gian tế cua Đế Quốc, nhưng cho dù Mạch Đức Lâm có trở thành phó tổng thống thì chuyện bọn chúng tiết lộ thông tin cơ mật cho đối phương cũng là một tội lỗi không thể dung tha.



- Tôi đề nghị những người này phải do Tòa án Quân sự bí mật tiến hành thẩm vấn và áp dụng biên hạn định tội thượng cấp.



Thai cục trưởng cúi đầu, lạnh nhạt nói:



- Mạch Đức Lâm kinh doanh bao nhiêu năm trong Thanh Long Sơn, với danh tiếng và địa vị của mình hắn có thể dễ dàng ngồi lên vị trí phó tổng thống, nên có không ít quan chức và quân nhân đồng ý tiết lộ thông tin cho hắn. Mặc dù bọn chúng không biết Mạch Đức Lâm là gian tế của Đế Quốc nhưng cũng đã tạo ra một mối nguy hiểm lớn.



Nghe được câu này của Thai cục trưởng, tất cả những quan chức cao cấp đang có mặt trong phòng chỉ huy đều cảm thấy run sợ. Hơn 300 quân nhân đang bị thẩm vấn cùng một lúc. Đây có lẽ là lần thanh trừng có quỵ mô lớn nhất trong Hiến Lịch Liên Bang.



Nhưng chẳng ai trong đám quan chức đó dám phản đối, bởi vì phải có những lần thanh trùng như thế này thì mới hy vọng loại bỏ được những tên gián điệp giấu mặt như Mạch Đức Lâm Hơn nữa đám quan quân đó phải chịu trách nhiệm cho những hành động của mình cũng là chuyện đương nhiên.