Gian Khách
Chương 319 : Trở lại vạch xuất phát (1+2+3)
Ngày đăng: 01:16 19/04/20
- Hiện tại cả Tiểu đội 7 cũng chỉ còn lại có mình tôi cùng với Hứa Nhạc hai người. Hắn là Chủ quản Kỹ thuật tôi là thư ký cua hắn.
Bạch Ngọc Lan nhẹ giọng nhỏ nhẹ nói:
- Đáng tiếc, sau này rốt cuộc cũng không còn cơ hội làm việc chung....
Trong phòng, Hùng Lâm Tuyền, Lưu Giảo, còn có thêm mấy người khác nữa đều đồng thời làm vào trầm mặc. Quân đội Liên Bang là nơi luôn luôn chú ý đến thực lực, kính nể kẻ mạnh. Bạch Ngọc Lan thân là Chủ quản chiến đấu của Tiểu đội 7, từng là quân nhân ưu tú nhất của quân đội Liên Bang.
Hắn đã đích thân mở miệng đánh giá cao Hứa Nhạc như vậy. Tự nhiên là khiến cho bọn họ vô cùng tin tưởng, chỉ là trong lòng bọn họ thật sự không hiểu rõ ràng cho lắm, nếu như lão Bạch đã thích gã nam nhân trẻ tuổi kia như vậy, vì cái gì hôm nay lại phát sinh ra sự tình như thế này? Hơn nữa Lão Bạch lại cũng không hề hoàn thủ, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Gã Hứa Nhạc này nhân tính, tính cách rất tốt, bề ngoài thân thiết dễ gần, thực lực lại cường đại. Hơn nữa hắn lại còn có bối cảnh bộ Quốc Phòng phía sau... Tôi vốn còn tưởng rằng Tiểu đội 7 nên đi theo hắn mà lăn lộn, chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Bạch Ngọc Lan mang theo chút tiếc nuối mà nói:
- Đáng tiếc xem ra lần này quân Khu I khẳng định cũng sẽ không để cho các cậu quay trở về Tiểu đội 7 nữa, hắn thì lại càng thất vọng nặng nề với tôi... Tiểu đội 7 chung quy là phải tan rã rồi.
Đối với những người đang ở trong cùng phòng với Bạch Ngọc Lan này mà nói. Tiểu đội 7 này chính là nơi mà bọn họ đã từng cùng nhau kề vai sát cánh, là nơi mà bọn họ vô cùng yêu thích. Bọn họ lúc này, thời khắc nào cũng đều muốn bộ Quốc Phòng hủy đi mệnh lệnh lúc trước, cho phép trùng kiến lại Tiểu đội 7. Nhưng mà lúc này hết thảy nhìn qua đều có vẻ hư vô mà mờ mịt cả rồi...
- Cái gã Hứa Nhạc kia... thật sự là người đích thân nghiên cứu chế tạo ra con robot MX? Vì sao tháng trước tại Căn cứ lắp ráp Tổng trang Quân dụng tiến hành nghi thức khai sinh ra con robot thế hệ mới, hắn lại không xuất hiện?
Lưu Giảo càu mày hỏi. Kỳ thật là hắn trước giờ cũng chưa từng hoài nghi lời tán thường của Bạch Ngọc Lan đối với gã thanh niên trẻ tuổi kia bao giờ, chỉ là trong lòng nghĩ thấy có chút không thể nào tin nổi mà thôi.
Bạch Ngọc Lan tự nhiên cũng sẽ không nói cho hắn biết khi đó Hứa Nhạc vẫn còn đang bị giam trong nhà ngục quân sự Khuynh Thành...
Hùng Lâm Tuyền hít một hơi thật mạnh, chậm rãi nói:
- Nếu như không phải chính miệng anh nói ra, tôi thật sự không dám tin tường rằng, cái gã gia hỏa nhìn qua cực kỳ bình thường như thế kia, lại cư nhiên có thể thao tác robot trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ một phen đem vị trung tá thiếu niên truyền nhân của Quân Thần đại nhân mà xử lý.
Thiếu tá Lan Hiểu Long nãy giờ vẫn trầm mặc không nói gì, đột nhiên mở miệng nói:
- Đây là chuyện cơ mật của quân đội Liên Bang, đừng nói nhiều không tốt.
Hùng Lâm Tuyền cười lãnh một tiếng, nói:
- Những loại sự tình như thế này, chung quy cũng không thể nào che dấu được quá lâu.
Lan Hiểu Long cười cười, đang chuẩn bị định nói gì đó, thì chiếc điện thoại di động trong tay hắn đột nhiên lại vang lên, hắn cầm điện thoại bước ra cửa phòng. Bạch Ngọc Lan nằm trên giường bệnh, ném cái tàn thuốc trên tay xuống sọt rác để dưới giường, trầm mặc một lúc sau mới nhẹ giọng nói:
- Đáng tiếc, đáng tiếc...
- Đáng tiếc cái gì?
Hùng Lâm Tuyền mở miệng hỏi.
- Đáng tiếc là Tiểu đội 7 cứ như vậy mà tan rã. Không còn cơ hội để đi theo một gã gia hỏa nhất định là mạnh mẽ nhất Liên Bang, chạy đi tiền tuyến, thậm chí là chạy sang Đế Quốc để làm ra những chuyện vĩ đại nhất
Ngày hôm sau, Thai Chi Nguyên lại một lần nữa biến mất. Hứa Nhạc cũng không biết vị bằng hữu đã gánh vác cái vinh quang cùng với áp lực của một gia tộc ngàn năm này, sẽ như thế nào sau đó trong kiếp sống của mình, thật sự trở thành tổng thống Liên Bang hay không, từ đó thỏa mãn ước vọng dã tâm của vị phu nhân kia.
Hắn chỉ biết rằng cuộc sống của Thai Chi Nguyên quả thật là vô cùng không khoái hoạt. Chỉ là mỗi người cũng chỉ có một thân phận độc nhất vô nhị của chính mình, loại thân phận này đại biểu cho rất nhiều thứ, cũng không cho phép con người có thể tùy ý thoát khỏi thân phận đó.
Hứa Nhạc có được năng lực thay đổi thân phận của bản thân. Chỉ cần lúc này hắn thay đổi con chip vi mạch phía sau gáy của mình, liền có thể đem mấy cái văn kiện bán mình kia của bộ Quốc Phòng biến thành một tờ giấy vụn.
Hắn chỉ cần chui đầu vào một cái tinh cầu nào đó trong Liên Bang, như vậy cùng chẳng bao giờ phải lo lắng cái gì nữa, vấn đề là hắn cũng không thể thay đổi được, bởi vì trong cái thế giới này hắn còn có rất nhiều người đáng quan tâm, ví dụ như Thi Thanh Hải, như Trâu Úc chẳng hạn.
Một cái thân phận chính là đại biểu cho một cuộc đời, nếu từ bỏ cái thân phận đó, như vậy cũng chính là từ bỏ tất cả mọi thứ trong cuộc đời đó.
Hứa Nhạc không nghĩ rằng loại cuộc sống như thế này chính là khó khăn vất vả. Hắn cũng không biết những biến động bên trong cuộc sống này vốn có rất nhiều, có thế nào cuối cũng mình cũng sẽ giống như đại thúc vậy, biến thành một kẻ hoàn toàn cô độc, có nhà cũng không thể nào về, ngoại trừ thỉnh thoảng chạy đến trung tâm an dưỡng mà vui chơi, cùng với sai khiến một gã đệ tử không ra gì như chính mình, đúng là hoàn toàn cô đơn, hồ đồ, không người nói chuyện, không người tâm sự...
Trong khoảng thời gian tiếp theo đó, hắn có chút khẩn trương, gọi một cuộc điện thoại cho vị Chung phu nhân kia. Theo những câu trả lời có chút mơ hồ của Chung phu nhân, hắn biết được đại khái cuộc sống hiện tại của Lý Duy, xác nhận tên kia tuyệt đối an toàn.
Sau đó hắn chạy đến Trâu gia tại Đại viện Tây Sơn, bái phỏng bộ trưởng Trâu Ứng Tinh, đồng thời có một cuộc nói chuyện riêng với Trâu Úc, kể lại rất nhiều chuyện với cô ta. Những thời gian còn lại, hắn trên cơ bản đều dùng cho việc chạy vạy khắp nơi ở các ban ngành pháp luật tương quan.
Hắn hiện tại đã thoải mái, quang minh chính đại, cả người cùng không còn chỗ nào lo lắng, không chỗ nào khiếp sợ nữa, cho nên hắn tìm cách để cho Thi Thanh Hải được đặc xá. Vấn đề là ở chỗ bộ Nội Vụ, bộ Quốc Phòng hình như căn bản không muốn nhúng tay vào chuyện này.
Mà bên phía Dinh thự tổng thống lại căn bản không tiếp điện thoại của những tiểu nhân vật như hắn, cho nên hắn cũng chỉ có thể chạy đi chạy lại ở các ban ngành có quan hệ trong chuyện này. Thế nhưng lại khiến cho người khác phải thất vọng, hôm nay ở bộ này, ngày mai ở ủy kia, cánh cửa cua những ban ngành liên quan thủy chung vẫn luôn đóng đối với một tiểu nhân vật như hắn.
Hắn quả thật cùng không biết được, cái bài diễn thuyết châm chích cực mình mà tổng thống Mạt Bố Nhĩ đã từng phát biểu tại buổi nghi thức trao giải thưởng Tinh Vân mấy ngày trước, đã khiến cho vị tổng thống này trong mấy ngày gần đây vô cùng bận rộn.
Mãi cho đến khi một ngày oi bức nào đó, hắn đọc được bài chính văn tường thuật của Tổng biên tập Bob và phóng viên Ngũ Đức của tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô tại một sạp báo nhỏ trên đường Hoắc Kim, hắn mới biết được trong Liên Bang đã xảy ra chuyện gì.
Cuộc đàm phán giữa Chính phu Liên Bang và Thanh Long Sơn, đã nhận được sự ung hộ nhiệt liệt của hàng tỷ công dân Liên Bang. Đối diện với kẻ xâm lược tà ác là Đế Quốc, đám công dân Liên Bang cũng thật sự không muốn bên trong nội bộ mình lại tiếp tục chảy máu nữa.
Càng hấp dẫn sự chú ý của người dân nhất chính là chuyện bộ Tư Pháp lại một lần nữa khởi động chuyên án Mạch Đức Lâm.
Nghị viên Mạch Đức Lâm là gián điệp của Đế Quốc, loại chuyện tình đáng hổ thẹn như thế này đại khái sẽ vĩnh viễn được giấu cẩn thận trong kho số liệu Trung Ương, giữ bí mật một cách tuyệt đối.
Nhưng mà chỉ dựa vào những manh mối cùng với rất nhiều chứng cứ đã điều tra trong nội tình vụ khủng bố tập kích Hoàn Sơn Tứ Châu năm xưa, liền đủ để xử vắng mặt người đã chết rồi. Liên Bang quyết không thể nào cho phép một người như vậy, sau khi chết đi còn có thể nhận được sự tôn trọng của tất cả dân chúng Liên Bang.
Cách làm như thế này đại khái đã chọc giận một số bộ phận thanh niên nào đó cực kỳ trung thành với Mạch Đức Lâm, nhưng tin tức chính phủ Liên Bang bắt đầu đàm phán với Thanh Long Sơn, đã nhanh chóng che phủ đi cái tin tức kia rồi.
Giờ phút này đây, tổng thống Mạt Bố Nhĩ cùng với chính phủ Liên Bang đã nhận được sự ủng hộ vô cùng mạnh mẽ của toàn thể xã hội, cho dù có một số cuộc du hành thị uy diễn ra cũng tuyệt đối không gây ra quá nhiều sóng gió gì trong Liên Bang.
Tổng thống Mạt Bố Nhĩ lựa chọn thời cơ tiếp tục chuyên án Mạch Đức Lâm phi thường hoàn mỹ. Thể hiện vô cùng đầy đủ bản lĩnh cùng với thủ đoạn chính trị càng ngày càng thành thục của mình, cùng với trí tuệ chính trị càng ngày càng sáng suốt.
Liên Bang bắt đầu hướng về phía Nghị Viên Mạch Đức Lâm đã chết đi kia, vẽ lên trên người ông ta vô số những sự kiện tối tăm, những bí mật phía sau tấm màn. Thế nhưng lại đối với các giai tầng lợi ích khác thì cơ hồ không hề động chạm tới.
Những giai tầng lợi ích kia bởi vì lúc trước bị đụng chạm lợi ích cơ bản, bởi vì e ngại việc điều tra sẽ liên lụy đến bản thân mình, khiến nhưng sự kiện u ám kia ảnh hướng đen mặt của mình, cho nên đứng lên phản đối.
Nhưng mà lần này được sự xác nhận là sẽ không hề ảnh hường đến bất cứ thế lực nào, cho nên không ai lên tiếng gì cả. Ngay cả Thiết Toán Lợi gia, trước đây có giao tình vô cùng sâu đậm đến Mạch Đức Lâm, hiện nay cùng bảo trì sự im lặng tuyệt đối với mọi chuyện.