Gian Khách
Chương 320 : Buổi học đầu tiên (1+2+3)
Ngày đăng: 01:16 19/04/20
Nương theo cơ hội phi thường khó được, Liên Bang Thất đại gia tộc đồng thời thất thế, bảo trì sự trầm mặc này, bộ Tài Chính của Chính Phủ Liên Bang cùng với ủy ban Thuế Vụ Liên Bang đồng thời liên hợp bùng nổ.
Ngày 17 tháng 6, Nghị Viện thông qua điều lệ tài chính đã tranh chấp hơn 10 năm nay trong Liên Bang. Sự công khai tin tức mà năm xưa Kiều Trì Tạp Lâm từng nhắc tới trong các diễn văn của mình, đã được rảo bước tiến nhanh về phía trước. Mà con cá lớn trong ngành tài chính Liên Bang, Thiết Toán Lợi gia chính là đã gặp phải một sự đả kích cực kỳ trầm trọng
Hứa Nhạc cực kỳ vui mừng khi đọc được cái tin tức này. Sau đó hắn rốt cuộc cũng đợi được sự an bày điều động công tác của chính mình. Ngoài sự dự kiến của hắn, bộ Quốc Phòng cũng không có một phen đem hắn gia nhập vào quân đội của tiền tuyến Tây Lâm, mà là dùng một chiếc xe quân dụng đặc biệt đưa đen một khu căn cứ huấn luyện thần bí nào đó.
Hắn đột nhiên có thêm một thân phận mới: trưởng quan giảng dạy về Robot bậc I của bộ Quốc Phòng.
oOo
Hứa Nhạc mãi vẫn cho rằng bản thân mình là một gã thất học.
Lúc hắn còn nhỏ, ở Đại khu Đông Lâm, dưới sự bức bách mãnh liệt của Phong Dư đại thúc, ngoại trừ thời gian ở trong khu hầm mỏ cùng với cửa hàng tại đại lộ Hương Lan ra, phần lớn thời gian rảnh rỗi còn lại hắn thỉnh thoảng chạy đến đại học công lập Hà Tây Châu, đăng ký vào thư viện miễn phí ở đó để mượn sách về học.
Hắn từng cẩn thận nghiên cứu qua không dưới hai trăm bộ sách giáo khoa, đủ các loại chủ đề, từ Hệ thông vi điện tử, Kết cấu thiết kế, Vật liệu cơ bản... các loại sách liên quan đến vấn đề sửa chữa cơ khí.
Ngoài ra các loại sách văn học khác, hắn cùng đã đọc qua không ít. Ví dụ như là các bài văn ca kịch của kịch gia Tịch Lặc, hoặc các tập ca dao, tục ngữ cổ của Liên Bang... Thậm chí hắn còn từng đọc qua các bài phê bình văn học, các đánh giá về hội họa của các chuyên gia Liên Bang nữa.
Nhưng mà tất cả những cái đó đều là dưới sự yêu cầu của Đại thúc cho nên hắn mới đọc. Hơn nữa trong đầu nhồi nhét biết bao nhiêu thứ như vậy, ngoại trừ các kiến thức về lĩnh vực sửa chữa máy móc ra, mãi cho đến bây giờ cũng chưa hề có cơ hội sử dụng lại những thứ kiến thức tạp nham kia nữa.
Khi chạy đến đại học Lê Hoa, quen biết với Trương Tiểu Manh ở Mai Viên, quá trình tình cảm của hắn luôn diễn ra trong căn tin cùng với trên sân thể dục, hắn cũng không tìm ra được thời gian để thể hiện những kiến thức về thơ ca tình ái của mình.
Sau đó cuộc đời hắn trải qua vô số những biến động, liên tục phát sinh gian nguy, tự nhiên cũng không có khả năng chạy khắp nơi để mà vẽ tranh, làm thơ, viết nhạc... biểu hiện một chút cái kiến thức của bản thân mình về lĩnh vực nghệ thuật.
Trong căn biệt thự của Lợi Thất thiếu gia cũng trang trí không ít các bức danh họa, thế nhưng hắn lúc ấy đang bị những chuyện này chuyện kia làm lóa mắt nên cũng không có tâm trí để mà tán thường những quang thái rực rỡ của những bức trừanh ấn tượng ấy...
Điều quan trọng nhất chính là bản thân hắn cũng chưa từng trải qua quá trình học tập chân chính. Liên Bang đã cấp cho đám cô nhi như hắn vô số những phúc lợi giáo dục miễn phí, thế nhưng từ rất lâu trước đó, những cái phúc lợi ấy sớm đã bị hắn quẳng sang một bên.
Mà trong lòng hắn, từ trước đến giờ đều một lòng hy vọng có thể thi đậu cuộc thi tuyển Bảo Dưỡng Sư của bộ Quốc Phòng, thế nhưng mãi vẫn không có cơ hội đăng ký dự thi. Cho nên đến ngày hôm nay, trên người của hắn ngay cả một mảnh văn bằng chính quy cũng đều không có.
Một kẻ chẳng hề có bất cứ văn bằng nào chính thị là thất học. Đây chính là cái nhìn của đại đa số những công dân bên trong Liên Bang, bao gồm cả Hứa Nhạc ở trong đó.
Cho nên hắn bất cứ lúc nào cũng luôn luôn gần như là tham lam hấp thu những kiến thức từ bốn phía. Trong khoảng thời gian hai năm gần đây, ở đại học Lê Hoa, ở sở nghiên cứu Quả Xác, ở công ty Bảo an Tịnh Thủy, ở bộ Công Trình Quả Xác, hắn luôn luôn hướng về đám giáo sư, Thai Chi Nguyên, Bạch Ngọc Lan càng không ngừng học tập. Luôn luôn thành thành thật thật bày ra tư thế như một gã học sinh ngoan ngoan ham học.
Một gã gia hỏa không hề có chút văn bằng đặc trưng nào cả, hôm nay đột nhiên xoay người một cái, đã biến thành một gã giáo quan của bộ Quốc Phòng. Loại biến hóa như thế này nhất thời khiến cho hắn có chút không thể phản ứng kịp, có chút khó có thể thích ứng.
oOo
Ngay cả đám quân nhân đang chấp hành mệnh lệnh ngồi tại khu căn cứ tiến hành tập huấn này, cũng rất khó mà thích ứng với gã giáo quan mới được chỉ định đến này. Không ngờ gã giáo quan mới lại là một tên gia hỏa độ tuổi nhìn qua còn muốn nhỏ hơn mình mấy tuổi, bản thân thì bình thường đến không thể nào bình thường hơn nữa.
Khu căn cứ tập huấn này cũng không phải là học viện Quân Sự, các quân nhân sĩ quan này cũng không phải là các sinh viên bình thường tại các trường quân sự. Bọn họ đều là những cá nhân nổi bật được Liên Bang lựa chọn cẩn thận trong kỳ diễn tập chống khủng bố đợt trước.
- Đây là một con robot hoàn toàn mới, cần phải có những gã phi công hoàn toàn mới theo. Đây chính là nguyên nhân tôi đến đây làm giáo quan cho các người.
Hứa Nhạc nheo cặp mắt ti hí của mình lại, nhìn quét qua một lấn bên trong phòng họp, bình thản nói:
- Những tài liệu nghiên cứu của ba đại Học Viện Quân Sự? Tôi đột nhiên hiểu được, bộ Quốc Phòng đưa nhiệm vụ xuống cho tôi, chính là muốn lật đổ đi những tài liệu đó.
Bên trong phòng học biến thành một mảnh im lặng hoàn toàn, cũng chỉ có thể nghe được thanh âm của hắn mà thôi.
- Tôi vừa rồi đã nói, tôi chỉ từng tiếp xúc qua những con robot thế hệ M có ba lần mà thôi. Các người khẳng định có rất nhiều kẻ có chút khinh thường tôi, nghĩ rằng một gã giáo quan như ta phi thường không đáng tin.
Hắn tạm dừng một lát sau đó mới tiếp tục nói:
- Nhưng các người có lẽ không biết, nếu nói về thời gian tiếp xúc với con robot MX, tôi khẳng định chính là người tiếp xúc lâu nhất trong toàn bộ Liên Bang này.
Liên tục nghiên cứu trong căn cứ ngầm trong lòng đất của bộ Công Trình Quả Xác hơn nửa năm thời gian, nếu nói về sự hiểu biết đối với con robot MX thế hệ mới, trong cả Liên Bang này, đại khái cũng chỉ có hai người Thương Thu và Hứa Nhạc là hai người nắm chắc toàn diện nhất.
Bởi vì hai người bọn họ ngoại trừ việc nghiên cứu thiết kế những bộ phận quan trọng nhất ra, hệ thống chỉnh thể của con robot cũng là do chính hai người bọn họ phối hợp mà hoàn thành. Nếu nói đến kinh nghiệm thực chiến đối kháng con robot MX, thì ngay cả Thương Thu cũng không thể nào bằng được Hứa Nhạc được.
Những người trong bộ Quốc Phòng Liên Bang cũng không ai là kẻ ngốc cả. Vị lão nhân gia kia của Phí Thành Lý gia lại càng không phải là kẻ ngu xuẩn. Bọn họ muốn giá trị của Hứa Nhạc được phát huy tối đa đến cực hạn.
Cho nên sự sắp xép lâm thời của bọn họ lúc này, hoàn toàn không nghi ngờ là sự lựa chọn hoàn hảo nhất. Hứa Nhạc cũng không hề cự tuyệt cơ hội sống sót của mình, hắn cũng thật sự nguyện ý cống hiến hết khả năng bản thân để gia tăng sức chiến đấu cho Quân đội Liên Bang, nghênh đón sự xâm lược của Đế Quốc.
Cho nên bản thân hắn từ trước đến giờ cũng chưa từng đảm nhận công việc giảng dạy, hôm nay cũng thử cố gắng chèn ép khí thế của đám quân nhân kiêu ngạo này một phen.
Bước xuống khỏi bục giảng, hắn cười nói mấy câu với Chu Ngọc đang ngồi bên dưới, sau đó cầm theo mớ giáo án điện tử của mình, rời khỏi phòng học, ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn đám quân nhân bên dưới lấy một cái.
- Chu Ngọc, câu quen biết với cái tên gia hỏa kiêu ngạo này à?
Mấy gã quân nhân gần đó quay sang hỏi Chu Ngọc:
- Gã này có phải là Chủ quản Kỹ thuật do bên Quả Xác tạm thời điều qua không?
Buổi học đầu tiên được kéo dài thêm một chút, đủ để cho đám quân nhân này hiểu được kiến thức sâu sắc của Hứa Nhạc đối với con robot MX. Hơn nữa bọn họ cũng đều biết Chu Ngọc từng ở bộ Công Trình Quả Xác chấp hành kế hoạch bồi dưỡng toàn diện, cho nên bọn họ tự nhiên liên tưởng đến việc công ty Cơ khí Quả Xác từng tiến hành nghiên cứu con robot MX.
- Hiện tại hắn cũng không còn ở Quả Xác nữa..
Chu Ngọc trầm mặc một lát, nghĩ thầm mặc dù cuộc chiến đấu trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ vẫn còn được giữ bí mật, thế nhưng quá trình nghiên cứu con robot MX cũng không cần phải giữ bí mật chặt chẽ nữa. Hắn ngẫm nghĩ một lúc, đứng lên, thoáng mỉm cười với đám quân nhân trong phòng học, khẽ nói:
Hắn tên là Hứa Nhạc, người chủ chốt nghiên cứu chế tạo con robot MX.