Gian Khách

Chương 386 : Hai người trên bãi cát

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Ở trong Đại khu Tây Lâm, bị người của Chung Gia nắm được hành trình di chuyển, cũng không phải là chuyện khó khăn không thể tưởng tượng được. Nhưng mà ngay cả việc an bày cho Giản Thủy Nhi ngồi trong chiếc ô tô màu đen không chút bắt mắt kia, cũng chỉ có những người ở bên trong đoàn biểu diễn là biết được rõ ràng mà thôi. Ngay cả chuyện này cũng đều bị thuộc hạ của Chung Tử Kỳ điều tra ra được một cách rõ ràng như vậy, khẳng định là có nội gian bên trong.



Chỉ dùng thời gian không đển hai tiếng đồng hồ, Tiểu đội 7 liền điều tra ra được đối tượng khả nghi nhất trong chuyện này, chính là vị Phó Đạo diễn phụ trách kỹ thuật của đoàn người Buổi biểu diễn Thắng Lợi. Vị Phó Đạo diễn này tại trạm kiểm tra trung chuyển vũ trụ ở căn cứ quân sự Trường Phong, đã từng có tiếp xúc qua với người của Chung Gia, đã bị đối phương dùng một khoản tiền khá lớn, mua được rất nhiều thông tin chi tiết bên trong chuyến hành trình lần này.



Cũng không biết Bạch Ngọc Lan đã sử dụng thủ pháp tra tấn gì, vị Phó Đạo diễn này đã cực kỳ thê thảm, lập tức nôn ra món tiền thu nhập bất chính của mình, sau đó bị ném lên trên chiếc phi thuyền vũ trụ, ngay lập tức phải quay trở về Thủ Đô Tinh Quyển. Khi quay trở lại tinh cầu S1, chờ đợi hắn chắc chắn chính là kết cuộc thân bại danh liệt không hề nghi ngờ.



Còn về những gã quân nhân sĩ quan bên trong căn cứ quân sự Trường Phong đã tiết lộ thông tin tuyệt mật của Bộ Quốc Phòng, bất luận là Hứa Nhạc hay các thành viên của Tiểu đội 7 cũng không có bất cứ biện pháp nào đối với đối phương, cho nên Bạch Ngọc Lan cũng chỉ có cách là hồi báo tin tức này lại cho Bộ Quốc Phòng mà thôi.



- Bên phía Bộ Nội Vụ khẳng định là sẽ ra tay xử lý, vấn đề là ở chỗ tiếng nói của Bộ Quốc Phòng từ trước đến nay ở Đại khu Tây Lâm cũng không được xem trọng cho lắm.



Bạch Ngọc Lan nhẹ giọng nói.



Đám hán tử của Tiểu đội 7 dùng những thủ đoạn như thế nào, có thể khiến cho gã Phó Đạo diễn kia tiền tài và danh vọng toàn bộ tiêu tùng, Hứa Nhạc quả thật cũng không quan tâm. Vị Phó Đạo diễn kia mặc dù rất có tài năng, danh tiếng, thế nhưng một khi đã làm ra sự tình sai lầm, như vậy khẳng định sẽ phải trả một cái giá tương đương. Hắn chỉ thầm nghĩ trong lòng, hôm nay nhìn thấy thái độ của đám người Chung Gia kia, liền mơ hồ hiểu được, vì cái gì mà Chính phủ Liên Bang từ trước đến giờ vẫn luôn tìm mọi cách để chèn ép Chung Gia Tây Lâm như vậy.



Đóng tại tiền tuyến xa xôi, quyền lực của Đại gia tộc Chung Gia tại đây đối với Chính phủ Liên Bang mà nói, quả thật có vẻ như đã quá mức áp đảo rồi.



- Ba ngày sau sẽ xuất phát đến tinh cầu 5460. Hiển nhiên ở đó Quân đội Liên Bang sẽ phụ trách việc bảo vệ cho Buổi biểu diễn, thế nhưng mọi người nhất định không được lơi lỏng nhiệm vụ. Cái địa phương đó chính thức là chiến trường tiền tuyến. Nghe nói bên phía Bắc bán cầu, cách một dãy núi, hơn bảy vạn Quân viễn chinh của Đế Quốc đang ẩn núp bên đó!



Tâm tình Hứa Nhạc cũng có chút trầm trọng. Hắn đem cái khăn mặt ẩm ướt thoáng lau nhẹ trên mặt mình, sau đó đặt xuống bên cạnh, quay sang nói với Bạch Ngọc Lan:



- Nhất định không được để Giản Thủy Nhi tiểu thư bị nửa điểm tổn thương nào cả!



Bạch Ngọc Lan quả thật cũng không biết thân thế bí ẩn của Giản Thủy Nhi, thế nhưng lại cảm thấy được một tia trầm trọng cùng với nghiêm túc bên trong lời nói của Hứa Nhạc. Sau khi thoáng gật đầu một cái, hắn nhẹ giọng nói:



- Vị tổng giám đốc của Đại khách sạn Kim Tinh này, cũng là Thiếu Tướng Kiều Đạt, Chủ nhiệm thường trú của Bộ Quốc Phòng tại Tây Lâm. Ông ta muốn gặp cậu.



Hứa Nhạc thoáng rùng mình một cái, liếc mắt nhìn Bạch Ngọc Lan, sau đó khẽ gật nhẹ đầu.



Lý Cuồng Nhân lúc trước ở trong buổi tiệc rượu đã náo loạn một trận như thế, mọi người ở Tây Lâm khẳng định cũng đã biết rõ ràng lai lịch của mình. Vị Chủ nhiệm thường trú của Bộ Quốc Phòng đóng tại Tây Lâm, tự nhiên cũng sẽ cần hướng hắn giải thích một chút về những sự tình đã phát sinh. Bất luận là cái tin đồn kia có phải là sự thật hay không, thì bên trong nội bộ Quân đội Liên Bang cũng rất rõ ràng, Hứa Nhạc chính là nhân vật mà đích thân vị Quân Thần đại nhân tiến cử.
- Những gì tôi nói đêm hôm đó, hoàn toàn không có lời nào là sai cả. Cha mẹ của tôi quả thật là đã mất rất sớm, tôi thậm chí ngay cả mặt mũi bọn họ cũng còn không biết nữa. Tiểu Mộc hợp lại chính là chữ Lý. Tôi chính là do lão đầu tử kia kiếm giản hồi quay về Lý Gia, cho nên cuối cùng mới lấy tên Giản Tiểu Mộc.



Giản Thủy Nhi mỉm cười, lại nói thêm một câu nữa:



- Lão đầu tử, chính là vị lão nhân gia kia ở trong lời nói của các người.



Hứa Nhạc nhất thời trầm mặc, quay mặt nhìn về phía bờ cát trắng cùng với bầu trời xanh thăm thẳm phản chiếu trên mặt biển u nhã.



Giản Thủy Nhi khẽ nheo mắt một chút, cũng không biết lúc này trong lòng Hứa Nhạc đang suy nghĩ về chuyện gì, thoáng nhẹ giọng nói:



- Hy vọng tôi nói lại những chuyện xưa như thế này, cũng không khiến cho anh quá mức giật mình.



Hứa Nhạc chậm rãi gỡ xuống cặp kính râm trên mặt, mỉm cười liếc nhìn về phía cô thiếu nữ đang ngồi bệch trên bờ cát trắng, mơ hồ hiểu được vì nguyên nhân gì mà trong những lần gặp gỡ hiếm hoi giữa mình và cô gái này, bản thân mình ngoại trừ việc sung sướng khi nhìn thấy được cô gái thần tượng trong mộng, trong lòng lại có thêm một loại cảm giác thân thiết giống như là nhìn thấy được người nhà vậy. Đó là bởi vì trong người cô thiếu nữ này có chảy xuôi huyết mạch của đại thúc.



- Tôi cũng muốn kể cho cô nghe một vài chuyện xưa, hy vọng cô cũng không cảm thấy quá mức giật mình.



- Là chuyện xưa gì?



Giản Thủy Nhi thoáng tò mò hỏi.



- Là những chuyện xưa về cha ruột của cô!



Giản Thủy Nhi dần dần trừng to cặp mắt, cặp lông mi thật dài dưới sự thổi quét của gió biển, không ngừng nhẹ nhàng chớp động.



- Cha ruột của cô chính là sư phụ của tôi. Từ nhỏ tôi đã cùng ông ta sống chung ở Đại khu Đông Lâm.



Ánh mắt của Hứa Nhạc dần dần nheo chặt lại, trong đầu không ngừng nhớ lại những chuyện trong quá khứ thật lâu. Cái ký ức về khỏa tinh cầu bị lãng quên, cái cửa hàng sửa chữa đồ điện tử đơn sơ, những căn hầm mỏ tràn đầy những con mèo hoang, những con trâu đực cuồng nộ, cùng với vị đại thúc, phía sau mông đeo đầy những công cụ sửa chữa điện tử, kêu leng keng như chiếc chuông gió.