Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba

Chương 19 : Oan nghiệt!

Ngày đăng: 16:18 19/04/20


Sau khi ăn xong bữa cơm đơn giản trong phòng, hai người bắt đầu hai mặt nhìn nhau.



Không thể ra ngoài, cũng không có gì làm, thời điểm này rất xấu hổ! Thẩm Thiên Lăng không thể làm gì khác ngoài chủ động tìm chủ đề nói chuyện. “Bình thường giờ này ngươi hay làm gì?”



Tần Thiếu Vũ nói. “Luyện võ”



“Mới ăn cơm xong đã luyện võ?”. Thẩm Thiên Lăng nhìn hắn bằng ánh mắt đồng cảm, thiếu hiệp ngươi không bị đau bao tử cũng quá may mắn rồi!



“Bức bối muốn ra ngoài sao?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.



“Ta có thể ra ngoài ư?”. Thẩm Thiên Lăng mắt sáng rỡ.



Tần Thiếu Vũ lắc đầu. “Không thể”



Không thể còn hỏi ta làm gì! Thẩm Thiên Lăng bị nghẹn một chút, ăn no rửng mỡ sao?



Còn có thể xấu tính hơn nữa không?



“Cung chủ”. Có thuộc hạ bên ngoài gõ cửa. “Người phái ra ngoài đã trở về, có cần dẫn tới đây không?”



“Không cần”. Tần Thiếu Vũ nói. “Toàn bộ ra sân sau đi, ta ngay lập tức sẽ đến”



“Ngươi muốn ra ngoài ư?”. Thẩm Thiên Lăng tò mò.



“Xử lý một ít chuyện nội bộ của Truy Ảnh cung”. Tần Thiếu Vũ đứng lên. “Ngươi đợi ở đây đừng đi lung tung”



“Ta có thể đi theo không?”. Thẩm Thiên Lăng thử hỏi. Tuy xử lý công việc chẳng liên quan gì đến mình, nhưng dù thế nào vẫn tốt hơn ở trong phòng bức bối. Hơn nữa nghĩ kỹ thì hắn cũng hơi tò mò về Truy Ảnh cung!



“Ngươi muốn đi chung ư?”. Tần Thiếu Vũ nghe vậy cau mày.



“Không thể ư?”. Thẩm Thiên Lăng bĩu môi, vừa định nói không đi thì thôi, Tần Thiếu Vũ đã gật đầu. “Được”



Thật ra ta cũng không muốn đi cho lắm! Có điều ngươi đã muốn thì ta đây sẽ cố mà đi một chút! Thẩm Thiên Lăng vừa AQ vừa hăng hái bừng bừng theo Tần Thiếu Vũ ra hậu viện.



Trong sảnh từ lâu đã có vài người đang đứng, thấy hai người đến thì vẻ mặt đều sửng sốt.



Thẩm Thiên Lăng. Sao lại dùng ánh mắt này nhìn ta, cũng không phải tới mượn tiền các ngươi.



“Cung chủ”. Một người đứng đầu chần chờ.



“Trước hết toàn bộ tự giới thiệu với phu nhân một chút, để hắn khỏi lộn”. Tần Thiếu Vũ thản nhiên nói.
Vẫn không phản ứng!



Tần Thiếu Vũ vẻ mặt vô cảm, ánh mắt như băng, rõ ràng tâm trạng cực kém!



Trong phòng tĩnh lặng, Thẩm Thiên Lăng không nhịn được nóng nảy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bắt lão tử ở đây thì ít nhất phải cho xem náo nhiệt một chút!



Chắc là ánh mắt hắn rất oán hận nên Tần Thiếu Vũ rốt cuộc có lương tâm mà phát hiện, ôm hắn đổi tư thế.



Phạm Nghiêm kêu vài tiếng, thấy Diêu Khiêm vẫn không phản ứng, vì vậy lấy tay chọt chọt muốn hắn tỉnh lại. Nhưng cựu Hữu hộ pháp rõ ràng quên một việc, chính là thể hình hắn gấp đôi đương nhiệm Hữu hộ pháp! Cho nên tuy đã cố hết sức nhẹ nhàng, Diêu Khiêm vẫn bị chọt lảo đảo, bẹp một phát nằm dưới đất.







Thẩm Thiên Lăng vừa xoay người đã thấy một màn như vậy. Thế này mà gọi là môn phái giang hồ sao? Sức chiến đấu ngay cả dân phòng còn không bằng nữa!



“Ối trời sao ngươi lại té thế này!”. Phạm Nghiêm hoảng hốt, vội kéo hắn từ dưới đất dậy.



“Ngươi muốn đánh nhau sao?”. Diêu Khiêm tức giận nói.



“Ta có lòng tốt”. Phạm Nghiêm cảm thấy oan uổng. “Cung chủ vừa hỏi ngươi đó!”



“Ta đương nhiên nghe thấy!”. Diêu Khiêm một cước đạp tới. “Nhưng ta đang trao đổi với thần linh, sao ngươi lại dám cắt ngang thế?”



Phạm Nghiêm hít một hơi khí lạnh. “Còn trao đổi với thần linh nữa sao?”



“Hừ!”. Diêm Khiêm vung tay áo, xoay lưng về phía hắn.



Thẩm Thiên Lăng tâm trạng phức tạp nhìn hết thảy. Đây đâu phải Truy Ảnh cung, rõ ràng là một đống giang hồ bịp bợm không biết từ đâu chui ra… May là vẫn chưa đồng ý gả qua, nếu không chính mình cũng phải cầm mâm ra ngã tư đường làm xiếc kiếm sống!



“Trao đổi với thần linh?”. Tần Thiếu Vũ nhướn đuôi mày. “Thấy gì?”



Diêu Khiêm nhìn Thẩm Thiên Lăng, ánh mắt do dự.



WTF ngươi lên đồng thì cứ lên đồng, mắc gì nhìn ta, lẽ nào lên đồng biết được ta là hàng giả?



Thẩm Thiên Lăng nhất thời khẩn trương!



“Cứ nói đi đừng ngại”. Tần Thiếu Vũ nói.



“Cung chủ đừng trách”. Diêu Khiêm cau mày. “Thuộc hạ thấy phu nhân và cung chủ có bảy kiếp oan nghiệt chưa giải được, không nên cưới thì tốt hơn”