Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba

Chương 18 : Bầy rắn kéo tới!

Ngày đăng: 16:18 19/04/20


Vì Tần cung chủ quá mức hung hãn nên Thẩm Thiên Lăng không thể làm gì khác ngoài mở to mắt nhìn fan hâm mộ chạy trối chết, thậm chí thịt bò và rượu Hoa Điêu đều do tiểu nhị cúi đầu bưng tới, sợ rằng liếc một cái cũng bị mù mắt!



Phần tử bạo lực thật đáng sợ… Thẩm Ảnh đế bĩu môi, cúi đầu xì xụp ăn mì.



“Ăn ít một chút”. Tần Thiếu Vũ gắp một đũa lớn trong bát hắn.



Thẩm Thiên Lăng. “Sao ngươi chỉ kêu một chén?”



“Chúng ta còn phải chạy đi”. Tần Thiếu Vũ nói. “Ngươi ăn nhiều lại mắc ói”



Thẩm Thiên Lăng: …



Đừng đem ta nói như một đứa thiểu năng chứ!



“Trên xe có bánh, ngươi đói bụng lúc nào cũng có thể ăn”. Tần Thiếu Vũ gắp một đũa củ cải chua lớn, vẻ mặt cực kì thản nhiên.



Thẩm Thiên Lăng trong lòng dựng thẳng ngón giữa, rõ ràng muốn ăn mì, chuyện nhỏ vậy cũng kiếm cớ, thật là dối trá!



Cơm ăn được phân nửa thì bên ngoài trời đã nắng lên, trong phòng cũng hơi oi bức. Thẩm Thiên Lăng trên trán đổ mồ hơi, tiểu nhị thấy vậy lập tức đưa lên lên một tô lê ướp lạnh, thức thời nói. “Món này chuyên chuẩn bị cho Tần cung chủ, không liên quan gì đến Thẩm công tử”



Tần Thiếu Vũ: …



Thẩm Thiên Lăng nghẹn cười cúi đầu ăn mì, vai run rẩy.



Tần Thiếu Vũ bình tĩnh bóp nát một cái chén.



Tiểu nhị cong giò lên chạy cực nhanh.



“Chúng ta phải đi đường bao lâu”. Thẩm Thiên Lăng chủ động lảng sang chuyện khác.



“Không biết!”. Tần Thiếu Vũ mặt đen.



Đừng nhỏ nhen vậy chứ! Thẩm Thiên Lăng dùng ánh mắt kháng nghị.



Lớn vậy mà một chút khoan dung độ lượng cũng không có!




Tần Thiếu Vũ xoay người nhìn lại thì thấy có ba bốn con rắn nhỏ bò phía trên, có điều tốc độ cực chậm, rõ ràng còn chưa hết kì ngủ đông.



“Mau đi thôi!”. Thẩm Thiên Lăng nắm áo hắn lắc lắc, muốn ở đây mừng năm mới sao?



Tần Thiếu Vũ ôm hắn bay về phía trước, tách khỏi bầy rắn mà đến chỗ xe ngựa.



“Cung chủ”. Thấy hai người vẻ mặt khác thường, thuộc hạ đồng loạt vây đến.



“Xung quanh có động tĩnh gì lạ không?”. Tần Thiếu Vũ hỏi,



“Không có”. Người áo đen lắc đầu. “Xung quanh đều là người của chúng ta, nếu có gì khác thường thì sẽ có tín hiệu”



Không có gì lạ? Vậy bầy rắn kia là sao? Tần Thiếu Vũ cau mày. “Phái người hỏi thăm thôn dân xung quanh một chút xem gần đây có bầy rắn lớn thường xuyên bò tới hay không”



“Vâng”. Người áo đen nhận lệnh rời đi, Thẩm Thiên Lăng cực kì sợ hãi nắm lấy Tần Thiếu Vũ. “Ta và ngươi cùng cỡi ngựa”. Lỡ lát nữa có rắn bò vào từ cửa sổ thì biết làm sao, nghĩ đến thôi cũng hù chết người!



“Được”. Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng. “Cầu còn không được”



Vì vậy tới thành trấn kế tiếp thì mọi người trên đường được tận mắt thấy cảnh tượng ngọt ngào là Thẩm công tử và Tần cung chủ cùng cưỡi chung một con ngựa ân ân ái ái. Thật khiến người ta một lần nữa tin tưởng vào tình yêu!



“Có muốn ngủ chung với ta không?”. Trong quán trọ, Tần Thiếu Vũ nhướn mày hỏi Thẩm Thiên Lăng.



Thẩm Thiên Lăng suy tính thật lâu, tự hỏi hết ba phút mới ngẩng đầu nói. “Được!”



“Cần tự hỏi lâu vậy sao?”. Tần Thiếu Vũ bất mãn.



Đó là đương nhiên, thật ra trình độ kinh khủng của ngươi so với bầy rắn cũng không kém là bao! Thẩm Thiên Lăng trong lòng âm thầm cằn nhằn, ưu thế duy nhất của ngươi chính là có thể giao tiếp! Cùng một câu “lộn xộn nữa ta sẽ chết cho ngươi xem”, nói với người và động vật dĩ nhiên hiệu quả khác nhau! Cho nên cùng nhau ngủ vẫn tốt hơn!



Làm một couple quốc dân chấn động toàn quốc, lần này hai người rất thức thời không xuống lầu ăn mà phái người đem bữa tối lên phòng, tránh khỏi việc bị vây xem trong lúc ăn cơm.



Bác gái làm bếp nghe tin này xong thì nhịn không được vừa xào rau vừa thổn thức, ngay cả ăn cơm cũng không muốn rời nhau sao? Quả thật ân ái đến mức trái tim cũng phải run lên!



Người trẻ tuổi bây giờ thật khiến người ta chịu không nổi!