Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 132 : Huyết Chiến Ở Lệ Xuyên (Thượng)

Ngày đăng: 01:28 20/04/20


Tài gia lần này bỏ chạy, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Phỉ đạo Nguyệt Quang Lang không chỉ cướp bóc chém giết ở Cao Dương phủ, hơn nữa còn phá hỏng nghiêm trong tất cả công xưởng xĩ nghiệp của Tài gia. Tài gia ở phương diện phục trang và gia công bông vải rất có nghề, nhưng đã bị hủy trong chốc lát. Tỷ muội Tài Miểu Miểu và Tài Tiểm Tiêm đều đau xót nát lòng, duy chỉ có Tài Băng Tiêu còn có thể miễn cưỡng không chế nước mắt.



“Con mẹ nó, khinh người quá đáng!”



Táng Đống bừng bững phẫn nộ chửi rủa, đám quan quân bên cạnh cũng năm mồm bảy miệng chửi mắng, ai cũng tỏ ra bất bình phẫn nộ, bọn họ đương nhiên biết quân trang trên người mình chính là do Tài gia may ra.



Dương Túc Phong thì lại không kích động lắm, đây là kết cục có thể dự liệu được. Trong loại loạn thế này, nếu như không có thực lực bảo vệ bản thân, thì chỉ có bấm bụng mà chịu thôi. Chính như mình khi xưa ở Phương Xuyên Đạo chịu đủ loại đau khổ vậy, hết thảy hậu quả đều bởi vì trong tay mình không có thực lực. Cao Dương phủ mặc dù bị đánh hạ rồi, nhưng chỉ cần mình trận này tiêu diệt hoàn toàn phỉ đạo Nguyệt Quang Lang, như vậy cũng dễ dàng thu phục Cao Dương phủ.



Im lặng nhìn sắc trời, mặt trời mùa đông vừa mới treo trên chính giữa không trung, dương quang ấm ám rưới lên vùng đồng nội bên ngoài Lệ Xuyên phủ, dường như ý thức được nơi này đang sắp tiến hành chém giết thảm liệt, mặt trời phát ra toàn bộ ánh sáng và sức nóng của nó, làm Dương Túc Phong thấy toàn thân nóng bừng bừng, trên mặt cũng hơi bốc lên, cả người tràn ngập khí khái trước nay chưa từng có. Sai người an bài đoàn người Tài Băng Tiêu lui xuống nghỉ ngơi, y lập tức lên thành lâu cửa tây, chỉ huy cuộc chiến phòng ngự Lệ Xuyên Phủ.



Hơn một vạn tên phỉ đồ lúc nhúc xuất hiện ở trước mặt Dương Túc Phong. Bọn chúng đã đạp bằng cả góc tây bắc Lệ Xuyên phủ, đạp bằng gò đồi và ruộng nương, đạp bằng dòng sông dòng suối. Phóng tầm mắt n hìn tới, chỉ có đầu người đen kìn kịt, bọn chúng màu da khác nhau, vũ khí khác nhau, đến ngay cả cờ xí cũng khác nhau, đích xác là đã dốc trọn ổ rồi, muốn vì chiến bại lần trước mà báo cừu tuyết hận.



Mặc dù đã nhiều lần tham dự những trận chiến đấm máu, nhưng nhìn thấy kẻ địch xuất hiện trước mắt mình đông đảo như vậy dày đặc như vậy, giống như một đáp mây đen kìn kịt hướng tới mình đè xuống, Dương Thiên Sở vẫn cảm thấy có chút lạnh cứng người, bất quá y rất mau bình tĩnh trở lại, chú tâm tính toàn đối phó với công kích điên cuồng của kẻ địch thế nào.



Rất hiển nhiên, cửa bắc cố ý mở rộng đã thành mục tiêu tấn công điên cuông của đám phỉ đồ, xuyên qua cửa bắc mở toang và khói súng nồng đậm, mỗi tên phỉ đồ đều có thể nhìn thấy được dục vọng cướp bóc sau khi tiến thành, nhưng bọn chúng có thể chưa hề ý thực được, đó là có người cố ý để lại cho bọn chúng thông đạo tự vong, khu vực ngoài cửa bắc bị hỏa lực liên miên phong tỏa, đem nới đó biến thành địa ngục A Tu La.



Dương Túc Phong đem đầu kính viễn vọng hướng về phía đằng sau phỉ đồ, nhưng không phát hiện nơi đó có bất kỳ động tính gì, y không nhìn thấy bóng dáng Du Tiên Thi và Đông Phương Nhất Luyến, không biết bọn chúng rốt cuộc đã trốn ở chỗ nào, y không biết Phượng Thái Y và Hiện Kiệt sẽ phát động công kích vào lúc nào. Tin rằng bọn họ đang đợi thời khắc đám phỉ đồ sụp đổ toàn diện.




Dương Túc Phong lắc đầu, kiên quyết nói: “Không! Chúng ta phải tận lực dụ kẻ địch tới đó, cấp cho bọn chúng sát thương lớn nhất”.Copy by Ác Ma- 4vn



Tô Liệt lo lắng nói: “Nhưng kẻ địch nhân số quá nhiều, vạn nhất bọn chúng có hơn nghìn người xông tới, chúng ta liền đi đời hết”.Copy by Ác Ma- 4vn



Dương Túc Phong không hề lay chuyển, thản nhiên nói: “Cửa bắc là một cái cối xay thịt cực lớn, phải đem toàn bộ sinh lực địch nghiền nát ở đó, kẻ địch hiện giờ là con bướm trong đêm, mà cửa bắc chính là một đống lửa, bọn chúng sẽ bất chấp tất cả nhào tới đó, hoàn thành vẻ đẹp rực rỡ cuối cùng của bọn chúng”.Copy by Ác Ma- 4vn



Dường như vì chứng thực lời của Dương Túc Phong, phỉ đồ Nguyệt Quang Lang lại phát động hơn hai nghìn tên, khí thế hùng hồ lao về cửa bắc, nhưng dưới hỏa lực dồn dập. Bọn chùng gục ngã hàng loạt, thỉ thể chất chồng thành đống, chỉ có rất ít tên thành xông lọt qua được cửa bắc, nhưng còn chưa kịp nhìn rõ tình hình trong thành, lập tức đã bị mưa đạn và lựu đạn bao chùm lấy. Copy by Ác Ma- 4vn



Trong hai giờ đồng hồ ngắn ngủi, phỉ đồ Nguyệt Quang Lang đã phát động binh lực trên năm nghìn người tấn công, hùng hổ tấn công từng đợt từng đợt, nhưng đều bị vô tình bắn nát thây dưới tường thành Lệ Xuyên phủ.Copy by Ác Ma- 4vn



Cuối cùng, tới khoảng ba giờ chiều, kẻ địch cũng ý thức được không còn khả năng dành chiến thắng nữa. bị ép đánh chiêng thu quân, kẻ địch còn sót lại chầm chậm rút đi, giống như thủy triểu rút xuống, dần dần biên mất trong quân doanh của đối phương.Copy by Ác Ma- 4vn



Lần này, Dương Túc Phong cuối cùng đã nhìn thấy thân ảnh Đông Phương Nhất Luyến và Du Tiên Thi từ kính viễn vọng, hai tên bọn chúng không cưỡi ngựa, mà là sóng vai xuất hiện trong đám phỉ dảy đặc, nói chuyện, cổ vũ sĩ khí đám phỉ đồ, bọn chúng cũng liên tục hoảng hốt quay đầu lại nhìn mọi thứ trước mắt. Trước mặt bọn chúng, chỉ có thi thể lấp đầy núi đồi và máu tươi tuôn chảy. Copy by Ác Ma- 4vn



:46::46::46: