Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc
Chương 136 : Coi chừng tổn hại sức khỏe
Ngày đăng: 19:27 19/04/20
"Anh Tiểu Bạch. . . . . ." Cuối cùng, Mịch Nhi nhẹ nhàng đứng dậy, từng bước một chạy đến bên cạnh anh.
Hai cánh tay cô mở ra, vươn người nhào vào trong lòng anh.
Làm sao cô có thể trách anh, làm sao có thể không tha thứ cho anh đây, bất
luận xảy ra chuyện gì, tình cảm của cô và anh Tiểu Bạch không hề dao
động.
Bọn họ đã sớm tin tưởng vững chắc lẫn nhau, tranh cãi, mâu
thuẫn, trách mắng, tức giận, hiểu lầm, xa cách, cho dù là những thứ tâm
tình tiêu cực trong tình yêu, cũng không thể ngăn cách bọn họ, đã từng
cãi nhau ầm ĩ đã từng tức giận, cuối cùng vẫn quay về hòa thuận.
Mặc dù cô ra ngoài lưu lạc năm năm, cuối cùng quanh đi quẩn lại vẫn là trở
về bên cạnh anh, thời gian cũng không thể chặt đứt nhớ nhung, làm sao cô lại vì một chuyện sai lầm liền ghi hận trong lòng đây.
Mịch Nhi
vòng chắc eo Liên Tĩnh Bạch, cái ôm này vĩnh viễn là ấm áp nhất, đến
suốt cuộc đời đời, cô cũng không thể nào phóng khoáng rồi.
Liên
Tĩnh Bạch lại lần nữa được người yêu tha thứ, điều này khiến anh cảm
thấy vui mừng từ và phấn chấn trong thâm tâm, anh ôm Mịch Nhi thật chặt, tuyên thệ bên tai cô như nỉ non: "Thật xin lỗi, Mịch Nhi, tha thứ cho
việc làm buổi sáng của anh, anh biết mình sai rồi, làm em tức giận như
vậy —— về sau anh sẽ tôn trọng ý kiến của em, sẽ không làm loạn như vậy
nữa. . . . . ."
"Anh Tiểu Bạch . . . . . ." Mịch Nhi lẳng lặng bị anh ôm trong ngực, tai bị âm thanh không ngừng kiểm điểm mình, lòng cô
không nỡ cũng bị dâng lên toàn bộ.
Tha thứ cho nhau, anh đã nhận lỗi, làm sao cô có thể thản nhiên trừng phạt anh, không lý do, cô cũng tự xét lại mình.
"Anh Tiểu Bạch, anh —— anh nhịn như vậy sẽ rất cực khổ đi. . . . . ." Nhẹ nhàng, Mịch Nhi quay đầu hỏi anh.
Thân là bác sĩ cô tự nhiên biết, tiếp tục như vậy lâu dài không cách nào giải trừ, cũng sẽ tổn hại sức khoẻ . . . . . .
Nhưng cô phải làm gì đây, có thể nghĩ tới biện pháp gì cô cũng đi làm rồi, tỉ mỉ nghiên cứu chế tạo cho anh búp bê thổi khí thế phát tiết nhưng anh
lại không thích, anh Tiểu Bạch quả thật hận búp bê thấu xương, nhắc tới
là tràn ngập oán hận, huống chi là để cho anh sử dụng. . . . . .
Chẳng lẽ, cô còn phải làm một búp bê mô phỏng mình lần nữa, anh mới chịu phát tiết với nó?
Nhưng là đem mình làm thành búp bê thổi khí, đây thật là ý tưởng biến thái, siêu cấp biến thái!
Như vậy không muốn người khác liền đổi thành cô! Tuyệt đối không được!
"Chỉ là, nếu như anh nhịn quá nhiều hỏng thân, cũng đừng trách em, là anh
không nghe lời em, cậy mình mạnh làm loạn!" Mịch Nhi lên ngón tay giơ,
hiện tại liền phòng bị trước với hậu quả của Liên Tĩnh Bạch.
Suy
nghĩ một chút, cô lại nói: "Còn có, biểu hiện hôm nay của anh thật là
làm cho người ta thất vọng, anh đã mất uy tín rồi! Bắt đầu từ hôm nay,
em sẽ không ngủ cùng anh trên một cái giường, để tránh tăng lên gánh
nặng anh nhẫn nại, cũng vì giúp em với thân thể an toàn!"
Ai,
chuyện cho tới bây giờ, cô cũng chỉ là đi một bước tính một bước, sắp
tới hai người cũng nên yên tĩnh một chút, tận lực trước tránh khỏi khơi
gợi anh cơ hội bộc phát, khiến anh giảm bớt hành động tổn hại sức khỏe.
Ít nhất, cũng không xảy ra chuyện ** mạo hiểm này nữa.
Có lẽ,
ngày nghỉ này chính là cơ hội tốt nhất, cô có thể quan sát một chút sở
thích bình thường của anh, cố gắng tìm ra phương pháp anh có thể tiếp
nhận, thực hiện một phần nghĩa vụ làm vợ mình nên gánh đi!