Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 177 : Ý tưởng lóe lên

Ngày đăng: 19:27 19/04/20


"Cũng không tệ lắm! Các phương diện của Mộc Ái cũng coi như rất tốt!" Mịch Nhi cắn một cái bánh bao, chân thành khen ngợi nói, "Ít nhất hôm nay em nhìn khoa ngành cũng không tồi! Dĩ nhiên cũng có một số chỗ tồn tại một số vấn đề, nhưng hoàn toàn không phải chuyện lớn không thể tha thứ được, anh nên khen thưởng viện trưởng mới đúng, có thể quản lý một bệnh viện khổng lồ như vậy, đúng là không dễ dàng a!"



"Vậy thì tốt, anh còn lo lắng em không hài lòng với quà tặng quan trọng nhất này, cảm thấy Mộc Ái chưa đủ tốt không thể khai triển quyền cước, em hài lòng thì anh yên tâm rồi." Liên Tĩnh Bạch mỉm cười nhàn nhạt, quan tâm hỏi, "Ngày mai còn phải tiếp tục đến Mộc Ái cải trang vi hành sao? Một buổi chiều hôm nay đại khái cũng chỉ đủ cho em cưỡi ngựa xem hoa lướt qua một số ngành, muốn đi sâu vào hiểu tất cả tình hình, nhất định còn phải tốn thêm mấy ngày. Vừa vặn, trước bữa tiệc đính hôn còn thời gian miễn cưỡng đủ cho em đi tìm hiểu Mộc Ái, mấy ngày này em có thể thỏa thích thị sát ghi chép ở đó."



"Khụ khụ —— không cần, ngày mai em không đi!" Mịch Nhi suýt nữa bị nghẹn thức ăn trong miệng, lập tức cự tuyệt nói, " Kết quả hôm nay em rất hài lòng, anh Tiểu Bạch, ngày mai ngày mốt em vẫn là ở nhà giúp một tay đi, ở đâu em cũng không đi!"



Biết trong bệnh viện có cơn ác mộng Alex này, làm sao cô có thể chạy tới nữa! Gặp lại anh ta, cô nhất định sẽ tức điên sẽ nổi điên, vậy sẽ không có cách nào có tâm trạng hạnh phúc tham gia bữa tiệc đính hôn của mình rồi!



"Hả?" Liên Tĩnh Bạch sững sờ, anh cho là Mịch Nhi nhất định sẽ tràn đầy vui mừng đồng ý, làm sao có thể sẽ kích động cự tuyệt như vậy đây?



Anh hiểu, Mịch Nhi là người hoàn toàn cuồng y học, ở bệnh viện Mộc Ái dụng cụ điều trị tiên tiến nhân viên y tế cao cấp nhất trong cả nước, cô sẽ phải lưu luyến quên về hận không được ở đó mới đúng. Huống chi, nó chính là sự nghiệp quan trọng trong tương lai của cô, Mịch Nhi nhất định sẽ càng trút tâm huyết vào Môc Ái, không thể nào giống như bây giờ biểu hiện giống như là tránh né nó tựa như. . . . . .



Khác thường, đây quá khác thường!



Mắt Liên Tĩnh Bạch chuyển tối, mắt bắt đầu chuyển động dâng lên một suy nghĩ khác, miệng lại thoải mái nói: "Trong nhà cũng không có chỗ đặc biệt cần hỗ trợ, hiện tại nghi thức đính hôn tiến vào giai đoạn kiểm tra xác nhận cuối cùng, em ở nhà nhất định sẽ rất chán. Nếu như em không muốn đi Mộc Ái, cũng có thể ra ngoài đi dạo giải sầu đi."
Rúc vào trên ghế sofa, một người cúi đầu kiểm tra kế hoạch tổ chức đính hôn sau cùng nhất, người khác lật xem một quyển tiểu thuyết, rõ ràng hai người một nghiêm túc một lười nhác, dựa chung một chỗ vẫn không cho phép bất kì kẻ nào nhúng tay vào thế giới hạnh phúc của hai người.



Mịch Nhi lật một quyển sách xem đến trang cuối, cô lười nhát duỗi lưng một cái, ngẩng đầu nhìn Liên Tĩnh Bạch vẫn còn nghiêm túc sửa đổi kế hoạch, chỉ cảm thấy bầu không khí sinh hoạt gia đình này thật sự rất đẹp, quả thực khiến người ta trầm mê không thể tự kiềm chế.



Cô cũng chậm rãi suy tư cuộc sống sau này, gả cho anh là kết quả tình yêu ngọt ngào hạnh phúc nhất, nhưng trên sự nghiệp lại có chút vấn đề. Mộc Ái vốn phổ biến rộng rãi thế giới, Alex kia xuất hiện khiến cô không thể không tránh né bệnh viện, đây sù sao vẫn không phải cách hay, cô phải suy nghĩ cách giải quyết mới được. . . . . .



Mịch Nhi nhẹ nhàng vuốt tóc mình, chợt ý tưởng lóe lên, cô ngồi dậy hỏi Liên Tĩnh Bạch: "A, em có một chuyện muốn hỏi anh! Anh Tiểu Bạch, chỗ của anh có phương thức liên lạc với quản lý nhân sự phụ trách bệnh viện không? Em muốn hỏi anh ta một vài vấn đề, vấn đề rất quan trọng!"



Tại sao cô ngốc như vậy, chỉ cần hỏi bộ phận nhân sự, xác định Alex có phải bác sĩ được mời tới không, cô không phải có thể ra quyết định sao!



Hiện tại cô chính là người sở hữu Mộc Ái, nếu như Alex là bác sĩ của bệnh viện, ô hoàn toàn có thể quan báo tư thù đuổi việc anh ta! Nếu như anh ta là bệnh nhân đến khám bệnh, thì cho anh ta làm thủ tục chuyển viện đến nơi khác cũng không khó khăn!



" Phương thức. . . . . . Liên lạc?" Liên Tĩnh Bạch để bút xuống, khó hiểu hỏi, "Muốn cái này làm gì, tại sao đọt nhiên nhớ tới cái này?"