Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 61 :

Ngày đăng: 11:35 30/04/20


Trung Ương Thần Điện rất lớn, chiếm diện tích tuyệt đối không thua kém gì bất cứ một tòa hoàng cung nào, có tôn giáo túc mục, lại điểm xuyết đình viện, hồ sóng cùng dòng suối, có một loại cảnh quan trang viên phong tình, chiếm diện tích rộng lớn, cũng gây ra không thuận tiện cho việc giao lưu, ở bên trong Trung Ương Thần Điện, sẽ không có xe cộ ra vào, muốn di động ở trong Trung Ương Thần Điện, chỉ có thể dựa vào hai chân, cùng với ba mươi điểm di động được thiết lập, để thuận tiện, đặt mỗi thời gian di chuyển giữa các khu vực, bảo trì trong hai mươi phút.



Sau khi bước vào cửa lớn ra vào Trung Ương Thần Điện không xa, liền có một điểm di động như vậy, nếu bạn không vội vàng đi đến điểm mục đích, muốn tham quan một phen, vậy không cần thiết phải sử dụng điểm di động này. Marty đáng yêu giới thiệu với bọn họ một trong những điểm đặc sắc này của Trung Ương Thần Điện, dò hỏi lựa chọn của mấy người Hiên Viên Kiệt.



“Chúng ta xem trước một chút đã.” Trưởng Tôn Kỳ làm đại biểu đưa ra lựa chọn, “Marty tiểu….” hai chữ muội muội còn chưa có nhổ ra, đã nhìn thấy Marty lại lần nữa coi y giống như bệnh khuẩn, lui lui lui, sau khi xa được mười bước, Marty mới dừng lại.



Nam Cung Việt lại lần nữa không cho mặt mũi mà phụt một cái, Hiên Viên Kiệt cũng không hề có ý trợ giúp đối với tao ngộ của bạn tốt.



“Ngài có cái gì muốn hỏi?” Sau khi lui xa, Marty mới nói thêm.



Trưởng Tôn Kỳ là một người rất trầm ổn, Marty lại là một cô bé, y sao có thể so đo cái gì với đối phương được chứ, tiếp tục cười tủm tỉm, trong lòng nói với bản thân, không thể tức giận được. “Kỹ thuật điểm di động này, thánh đường có ý định phát triển ra các nơi trên thế giới không?” Hỏi tiểu cô nương vấn đề này, sau khi hỏi xong, Trưởng Tôn Kỳ mới nhớ tới, cái này không phải quá mức thâm ảo rồi sao, nhưng y lại nghĩ tiếp, dù Marty không biết được nhiều lắm, nhưng chắc cũng đủ.



Marty lắc đầu, không phải là ý tứ không biết, mà là không hiểu “Em chỉ nghe tỷ tỷ nói qua, đây là thánh đường chuyên dụng.” Một câu này, Trưởng Tôn Kỳ liền nghe ra được đáp án, thánh đường không có tính toán mở rộng cái kỹ thuật này.



Lại mang theo bọn họ đi thêm một đoạn đường, thấy được một đoàn các tiểu tinh linh, dùng cánh tay nhỏ hình tam giác, cầm cây chổi, hoặc là hốt rác, hoặc là lau chùi, vất vả cần cù công tác ở khắp nơi, thật là một tinh thần chuyên nghiệp làm người ta bội phục. Cũng thấy được có người, xinh đẹp đến mức không có cảm giác chân thật, bọn họ chú ý tới mấy người Hiên Viên Kiệt, ánh mắt chỉ là nhàn nhạt chuyển qua, nhìn như không có ý vị gì, lại cho người ta một loại cảm giác miệt thị, ánh mắt nhìn Marty, thì ôn hòa hơn rất nhiều, cũng chính là coi như con người mà nhìn.
Tiểu cô nương che giấu cảm xúc không đúng chỗ, nỗ lực che dấu cũng không thể giấu diếm cảm xúc chân chính trước mắt ba người này được, cô bé thực hy vọng bọn họ nhanh chóng đi tắm rửa một cái, lại thay đổi quần áo. Mà đầu óc ba người Hiên Viên Kiệt đều có thể nói là tinh anh, cũng hiểu được tại sao khi Marty nghe thấy bọn họ muốn kết thúc tham quan, lựa chọn đến cung điện nghỉ ngơi, đã có loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm cùng vội vàng.



Bọn họ ở bên ngoài đã quen, lại quên mất sự thật rằng, bản thân đã bao lâu không có tắm rửa, quần áo giặt sạch có bao nhiêu thô ráp. Tưởng tượng như vậy, mấy người Hiên Viên Kiệt đều cảm thấy trên người có một cổ mùi lạ, tiểu cô nương người ta vẫn luôn lễ phép không nói, nhẫn nại, thật là quá cho bọn họ mặt mũi rồi. Đến lúc này, bọn họ mới gấp gáp không chờ nổi mà muốn nhanh chóng đến mục đích, sau đó hảo hảo rửa mặt chải đầu một phen.



Hai bên đạt thành nhất trí, ngay cả tâm trí đánh giá cảnh quan một chút cũng không còn, sau khi Marty an bài xong phòng, bọn họ lập tức chạy về phía phòng tắm. Nước xa xỉ phun đến trên người, xoa xoa thân thể, dơ bẩn theo nước mà rời khỏi thân thể, lần tắm này, lấy tính cách thô ráp của nam nhân, cũng phải tắm đến ước chừng một giờ. Không đơn thuần chỉ là bọn họ, mà mỗi người đi đến thánh đường lần này, cũng đều hảo hảo tắm rửa sạch bản thân một chút, lâu ngày mới gặp sạch sẽ thoải mái thanh tân, không ít người còn lấy quần áo ra hảo hảo giặt một phen.



Thánh đường suy xét đến phương diện này thực chu đáo, đã chuẩn bị quần áo cho bọn họ, không phải phong cách của thánh đường, mà là trang phục làm việc, cứ việc kiểu dáng chỉ có một, lúc này lại có vẻ thực tri kỷ, nhưng cũng một phen khiến người ta cảm thấy thực xấu hổ hổ thẹn, chẳng sợ bọn họ đã chuẩn bị để bản thân tốt nhất sạch sẽ nhất, nhưng dưới hoàn cảnh nguồn nước thực khan hiếm ở bên ngoài kia, một thân quần áo thì có thể sạch sẽ được đến đâu chứ. Nếu là trước kia, ăn mặc quần áo như vậy mà đi tham dự hội nghị thánh đường, đã là phi thường thất lễ rồi.



Sau khi mấy người Hiên Viên Kiệt tắm xong, cũng phát hiện quần áo hoàn toàn mới ở trong tủ áo, trong ngoài một bộ, lấy lòng tự trọng của Hiên Viên Kiệt thật sự là không muốn tiếp nhận bất cứ ý tốt tri kỷ gì đến từ Trác Cẩn Khác cả, chỉ là so sánh giữa quần áo trước kia cùng với bộ đồ mới sạch sẽ trước mặt, sau khi Hiên Viên Kiệt rối rắm hồi lâu, mới lựa chọn cái sau, xuất thân từ thế gia, Hiên Viên Kiệt thật sự là không có biện pháp nào để lại lựa chọn cái trước được nữa.



Kiểu dáng của bọn họ cũng khác biệt với những người khác, bọn họ là khách quý trong khách quý, tuy Trác Cẩn Khác không quan tâm, nhưng những người khác vẫn sẽ phân chia Hiên Viên Kiệt ra khỏi những người tới cùng, chuẩn bị đồ vật riêng cho bọn họ. Quần áo phi thường vừa người, thời điểm các sứ đồ đến đón người, đã thuận tiện rà quét thân thể, dùng Thần Thuật chuẩn bị tốt đống quần áo này trong thời gian ngắn nhất.



Sau khi thay xong quần áo, có nước sạch sẽ, cung cấp lá trà, cà phê đồ uống vân vân, cùng với điểm tâm tinh mỹ, các loại trái cây khó gặp, khiến tâm tình mỗi người tới chơi đều vô cùng phức tạp. Bên ngoài cùng thánh đường, khác nhau cứ như thiên đường và địa ngục vậy.