Giáo Hoàng Phản Nghịch
Chương 62 :
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Ngoài phòng Hiên Viên Kiệt có người gõ cửa, Hiên Viên Kiệt đến trước cửa mở ra, đứng bên ngoài chính là Trưởng Tôn Kỳ, Nam Cung Việt không có ở đây, Hiên Viên Kiệt hiểu rõ Nam Cung Việt là kiểu người gì, có thể đoán được, giờ phút này Nam Cung Việt chắc đang ở trong phòng ăn uống thả cửa. Cái đồ tham ăn kia, hoàn toàn không có một chút suy tính tầm nhìn xa, nghiêm túc tẫn trách nào của Trưởng Tôn Kỳ cả.
“Có một số việc tớ muốn nói với cậu một chút.” Trưởng Tôn Kỳ thực nghiêm túc nói.
“Vào đi.” Hiên Viên Kiệt tránh khỏi cửa, hai người rất quen thuộc với nhau, cho nên sau khi vào phòng Trưởng Tôn Kỳ cũng phi thường tùy ý mà ngồi xuống, tự mình rót nước.
“Chúng ta rất nhanh sẽ gặp tên kia.” Trưởng Tôn Kỳ nói đến tên kia, không có bất cứ ý chỉ nào khác, mà chính là Trác Cẩn Khác, nhìn Hiên Viên Kiệt bởi vì nhắc tới Trác Cẩn Khác mà liền trở nên phá lệ âm trầm áp khí, trong lòng Trưởng Tôn Kỳ thở dài, nói cho hết lời, “A Kiệt, tớ hy vọng thời điểm cậu đối mặt với y, có thể bình tĩnh một chút.” Đối với Trác Cẩn Khác, Hiên Viên Kiệt quá thất thường, “Cậu hẳn là biết rõ, nếu vừa nhìn thấy y liền lập tức xúc động, cậu vĩnh viễn sẽ không có cách nào chiến thắng y.”
“Tớ đương nhiên biết.” Hiên Viên Kiệt gầm nhẹ, sao hắn có thể không biết được chứ, đầu óc hắn cũng không phải là ngu ngốc, “A Kỳ, chẳng lẽ cậu có thể bình tĩnh đối mặt được hay sao?” Hiên Viên Kiệt cười lạnh nhìn Trưởng Tôn Kỳ, đừng nói là hắn, Trưởng Tôn Kỳ cũng chỉ là nhìn qua thì tương đối bình tĩnh hơn hắn mà thôi. “Chưa từng có kẻ nào chơi tớ như vậy bao giờ, hoàn toàn coi tớ như thằng ngu mà lường gạt.” Không chỉ có như vậy, tự tôn, kiêu ngạo toàn bộ đều bị nam tử tên là Trác Cẩn Khác kia đạp dưới chân, hắn có mắt không tròng, không nhìn rõ người, kỹ không bằng người, hắn nhận, chỉ là hắn vẫn như cũ không cam lòng.
Trưởng Tôn Kỳ có thể hiểu được tâm tình của Hiên Viên Kiệt, y cùng Hiên Viên Kiệt tự nhận là giữa những người trẻ tuổi, không ai có thể so sánh được với bọn họ, bọn họ vốn nên là ưu tú nhất, nhưng Trác Cẩn Khác lại đả kích phần ngạo mạn này, hoàn toàn chơi đùa bọn họ. Trác Cẩn Khác chủ yếu là nhằm vào Hiên Viên Kiệt, nhưng cũng đồng thời ứng phó với y, có thể nói Trác Cẩn Khác đã hoàn toàn thắng lợi được cả đôi người này, đối với bọn họ kiêu ngạo, đã hung hăng quăng cho đủ loại cái tát. Ưu tú nhất, chẳng qua cũng chỉ là bọn họ tự cho là đúng, kiệt xuất, chỉ là bởi vì bọn họ chưa gặp được y mà thôi.
“Tớ không cam lòng, cho nên tớ càng muốn thắng y, muốn nhìn thấy cậu lật bàn, đạp y trên mặt đất.” Trưởng Tôn Kỳ đẩy mắt kính, “A Kiệt, y muốn cậu cường đại, vậy cậu cứ đi hấp thu tri thức của y, dùng cái mà y đã dạy cậu để đánh lại y đi, không phải rất có ý tứ sao?” Lời này không phải là khuyên giải an ủi, trong lòng Trưởng Tôn Kỳ vẫn luôn có một nguyện vọng như vậy, chẳng sợ biểu hiện của Trác Cẩn Khác, đã đang nói rằng nguyện vọng này mơ tưởng đến chừng nào, nhưng mà bọn họ còn có Hiên Viên Kiệt, cũng không phải là không có khả năng.
Hiên Viên Kiệt trầm mặc, giấc mộng của Trưởng Tôn Kỳ, hắn cũng từng có, chẳng qua trong lời nói của Trưởng Tôn Kỳ, dùng thứ mà Trác Cẩn Khác đã dạy hắn để đối phó lại với Trác Cẩn Khác, khiến Hiên Viên Kiệt rất là tâm động. Nghĩ đến việc hắn dùng thứ Trác Cẩn Khác đã dạy, thắng được Trác Cẩn Khác, khiến nam nhân kia cũng giống như hắn mà không thể không quỳ rạp trên mặt đất, nhìn lên chính mình, Hiên Viên Kiệt liền cảm thấy một cổ nhiệt huyết hoàn toàn không phù hợp với tính cách của hắn đột ngột nhảy lên, vì mục đích này, áp chế phẫn nộ trong lòng, hơi chút bình tĩnh khi đối đãi Trác Cẩn Khác, hình như cũng không phải là không làm được.
Còn những chuyện mà Trác Cẩn Khác đã kể, trong suy nghĩ của Hiên Viên Kiệt lại thiếu đi không ít lực thuyết phục, chỉ là khi thiệt tình nghiên cứu, trong những chuyện vừa rồi, hình như quả thực là, Hiên Viên Kiệt quá sức may mắn. Bất luận một người nào nếu như gặp phải chuyện mà Hiên Viên Kiệt đã gặp, chỉ cần một việc thôi, không cẩn thận cái, là sẽ lập tức mất mạng. Hiện giờ Hiên Viên Kiệt còn có thể tung tăng nhảy nhót, nếu như không phải có cường vận trong người, thì là cái gì chứ.
“Chẳng qua cũng chỉ là trùng hợp.” Hiên Viên Kiệt mới không tin may mắn gì hết.
“Trùng hợp chính là một loại phương thức biểu hiện của may mắn, sủng nhi, ta chính là có thể nhìn thấy được cường vận được chiếu cố ở trên người của ngươi, phi thường sáng lạn huy hoàng. Cho dù là ta, muốn diệt trừ ngươi, cũng phải chính diện đối kháng với thế giới một chút.” Trác Cẩn Khác để lộ ra cho Hiên Viên Kiệt rằng hắn có chỗ dựa rất cứng, nhưng cũng đồng thời nói cho Hiên Viên Kiệt, y cũng không phải là không có cách nào, không làm được.
Đối mặt với hiện thực chênh lệch lực lượng, Hiên Viên Kiệt cũng chẳng biết phải nói cái gì ngoài dõng dạc, “Đáng tiếc, ngươi không muốn diệt trừ ta.” Đúng là thật sự đáng tiếc, nhìn không ra hiện giờ cách duy nhất trên đời để có được lực lượng dạy dỗ Trác Cẩn Khác lại là học tập lực lượng của Trác Cẩn Khác, không, dùng mạng của mình để đổi lấy phần dạy dỗ này, không đáng, vẫn là bản thân tự mình dạy dỗ Trác Cẩn Khác đi.
*Editor: Đoạn này tui cũng không hiểu ý bà tác giả là sao, cho nên chém bừa vậy, mọi người thứ lỗi
“Chỗ cao tịch mịch lạnh lẽo, tìm không thấy đối thủ, chỉ có thể tự mình bồi dưỡng.” Loại cảm giác tịch mịch của cường giả vô địch này, thật khiến Hiên Viên Kiệt cực kỳ muốn xốc bàn.
.