[Giới Showbiz Hệ Liệt – Quyển 3] - Đại Hồ Tiểu Muội
Chương 25 : Trắc nghiệm (Thượng)
Ngày đăng: 08:56 19/04/20
Dịch: Phong Bụi
Điều tra, trắc nghiệm, loại toàn năng.
Lượng câu hỏi quá lớn!
Phạm vi hỏi quá rộng!
Đây thực sự là báo cáo điều tra dành cho nhà trẻ sao?
Thói quen được hình thành lâu năm khiến cậu một bên lặng lẽ phát biểu xong cảm khái trong lòng, một bên tranh thủ thời gian nhanh chóng đọc lướt qua phiếu trắc nghiệm một lần, nắm chắc kết cấu phân bố câu hỏi, xác định đề mục nào quan trọng hơn thì làm trước…
Một phút trôi qua, Lô Quỳnh phát hiện Thẩm Thận Nguyên vẫn ngây người nhìn phiếu trắc nghiệm, không nhịn được khom người xuống, nhẹ giọng nói: “Chỉ là điều tra thôi, không phải bài thi, đáp đúng đáp sai đều không sao hết, Lâm Lâm cứ thoải mái mà làm.”
Thẩm Thận Nguyên liếc nhìn những đứa trẻ khác ở xung quanh, phát hiện tất cả đều đã xoạt xoạt viết, chỉ còn mỗi mình là chưa nhấc bút, vội vàng cầm bút viết tên của La Lâm Lâm. Ba chữ này là rèn luyện kỹ càng dựa trên bút tích của La Lâm Lâm trên vở bài tập, mặc dù cậu nhìn qua vẫn thấy có khác biệt, nhưng chỉ cần viết chữ thật nhỏ, nhấn bút mạnh một chút, chữ cái dày một chút, dày di dày dít, đại thể vẫn có thể chấp nhận được.
“Thời gian là 10 phút. Các em hãy tranh thủ thời gian nhé.” Lô Quỳnh nói.
……..
Chỉ có 10 phút?
Đây đúng là bắt nhi đồng nghịch thiên mà! Ngay cả người trưởng thành như cậu cũng không nuốt nổi nữa là.
Thẩm Thận Nguyên không dám nghĩ lung tung nữa, tập trung tinh thần nghiên cứu đề mục.
Câu thứ nhất là về cụm từ.
Rất đơn giản, đỏ gì, vàng gì, trắng gì… màu đỏ màu vàng màu trắng… vân vân, quá lười nhác có bị khấu trừ điểm ấn tượng không nhỉ? Tốt hơn là sửa thành hoa đỏ, Hoàng Hà, mây trắng.
Thẩm Thận Nguyên vừa bắt đầu đã rất căng thẳng, 50% vì tiền đồ của La Lâm Lâm, 50% là vì lòng tự trọng của người trưởng thành 25 tuổi, nhưng cứ làm rồi làm, cậu liền dốc hết tâm trí vào, cho đến tận lúc chuông reo hết tiết vang lên, thu phiếu, cậu vẫn còn lưu luyến kéo phiếu lại từ tay Lô Quỳnh.Lô Quỳnh khó khăn lắm mới thu hết phiếu, lập tức quay về văn phòng, trả cho Vi Lập Thế đang chờ ở đó.
Vi Lập Thế nói: “Cám ơn cô giáo Lô, cô giáo Lô vất vả rồi.”
Lô Quỳnh cười nói: “Tôi hy vọng tất cả học sinh trong lớp tôi đều có thể lên trường tiểu học trọng điểm.”
Vi Lập Thế nói: “Tôi cũng hy vọng như thế.”
Trong lớp, chỉ duy có hai người không thèm để tâm đó là Dương Bác An và La Thiếu Thần, lúc này Thẩm Thận Nguyên không thể không bội phục sự bình tĩnh của bọn họ, trong sự công kích bằng âm thanh thế này mà vẫn có thể duy trì sắc mặt không bị dao động, lực phòng thủ quả thực quá mạnh.
Sau khi ăn trưa ngủ trưa xong thì lại học bài, mọi việc tuần hoàn như ban đầu.
Khó khăn lắm mới chịu được đến lúc hết giờ, Thẩm Thận Nguyên nhìn sắc mặt của La Thiếu Thần mà trong lòng lo lắng. Lúc lên xe, cậu kệ cho La Thiếu Thần giúp mở cửa xe, giành trước một bước tót vào vị trí ghế lái phụ.
La Thiếu Thần chau mày nói: “Ngồi sau an toàn hơn.”
Thẩm Thận Nguyên nói: “Ngồi sau không nhìn được mặt chú mà.”
La Thiếu Thần trầm mặc một lúc mới nói, “Con có thể nhìn kính chiếu hậu.”
“Kính chiếu hậu là hình chữ nhật nằm ngang, nhưng mặt của chú lại là nằm dọc… trái xoan… hơ, không quy tắc… hơ, hình ảnh không được đẹp, con cảm thấy…”
Cửa bị đập mạnh đóng vào.
La Thiếu Thần lên xe ở bên kia.
Thẩm Thận Nguyên đợi anh ta khởi động xe, mới thận trọng hỏi: “Có phải trong nhà xảy ra chuyện rồi không?”
La Thiếu Thần điềm nhiên liếc cậu một cái, “Sao lại nghĩ vậy?”
“Con lo lắng mà. Người lần trước đâm phải chúng ta làm sao rồi?”
La Thiếu Thần nói: “Phạt tiền.”
“Chỉ phạt tiền thôi sao?” Thẩm Thận Nguyên tức giận, “Suýt nữa thì chúng ta bị thương mà!”
“Ừ, là suýt nữa.”
“Bị thương thì phạt nặng phải không?”
“Ừ, thu hồi bằng lái.”
“……Nặng thật đó!” Thẩm Thận Nguyên vừa cảm khái xong, liền cảm thấy xe đột nhiên rẽ gấp, trong chốc lát khiến cậu đập văng vào kính bên này.” Làm gì…” Lời chưa nói xong, cậu liền nhìn thấy trên kính chiếu hậu, một chiếc xe đang điên cuồng đâm lên.