Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Chương 631 : Thực thi tiểu kế

Ngày đăng: 19:55 19/04/20


Ánh tà dương buông xuống đỏ như màu máu. Ba mặt trời luân phiên nhau

lặn dần, vẻ đẹp tuyệt mỹ lúc này có thể so được với tam đại lục.



“Đồ chó má nhà ngươi!” Ngay tại khung cảnh sắc màu tuyệt mỹ

đó bỗng vang lên một mắng chửi tức giận chứa đầy sát khí ngút trời, làm

hỏng cả mỹ cảm hiếm khi có được này.



Bên trong Miểu Hợp Thần Cung là một điểu nhân với đôi cánh sau lưng

thoạt nhìn hết sức dữ tợn. Lúc này, gã đang trừng mắt nhìn gã đại nhân

của Mẫn Hạc Thần Cung vừa đến đây khởi binh vấn tội.



“Ông đây muốn tiêu diệt Mẫn Hạc Thần Cung nhà ngươi lúc nào chả

được? Cần gì phải đánh lén sau lưng? Biết rõ thông đạo sắp được đả

thông, chúng ta còn phải tới vị diện kia, đây là lúc rất cần người. Ông

đây còn chưa khinh suất đến mức độ ấy.”



Những lời tức giận ào ào phun ra như tát nước vào mặt gã đại nhân của Mẫn Hạc Thần Cung. Khi nghe vậy, sắc mặt của gã đại nhân mặt hổ vẫn

lãnh trầm vô cùng.



“Ai biết các ngươi không trước mặt một đằng sau lưng một nẻo? Mẫn Hạc Thần Cung ta…”



“Thối lắm thối lắm, ngươi…”



Những tiếng cãi vã dữ dội từ Miểu Hợp Thần Cung truyền ra ngoài, dữ

dội tới mức làm cho đám cấp dưới ở xung quanh Miểu Hợp Thần Cung cũng

phải chạy trốn thật xa. Đại nhân của bọn chúng cũng chẳng phải người có

tính tình tốt đẹp gì, nếu hai đại nhân này phát điên lên thì cả nơi này

sẽ biến thành tử địa là cái chắc. Bọn chúng đã sớm trải qua những chuyện thế này rồi, bởi vậy nên chuyện vừa bắt đầu, mọi người đã tránh đi rất

xa.



Mà đang ẩn nấp ở cách đó không xa, Phong Vân cũng bắt đầu lợi dụng sơ hở.



Lợi dụng sức mạnh Đế Sát cấp cho để người của Thiên Phụ Sênh Thủy

không nhận biết được sự tồn tại của bọn họ, đám Phong Vân Á Phi quả thực rất dễ dàng xâm nhập vào nơi này. Chỉ thấy dưới ánh tà dương, trong

không gian tĩnh lặng có vô số bóng đen di động.



“Mọi người đã xong chứ?” Phong Vân dùng thuật tâm linh để hỏi.



“Bên ta đã xong.”



“Bên ta cũng vậy.”



“Chờ đã, bên ta hơi thiếu một chút…”



Những tiếng hồi âm liên tục vang lên trong đầu Phong Vân. Đám người Á Phi, Li Giang, Mặc Đế ở những chỗ khác nhau đang trả lời nàng.



“Nơi nào xong việc lập tức rút lui ngay, mọi người hoàn thành nhanh lên!” Phong Vân lập tức ra lệnh chỉ huy, vừa nói vừa tìm kiếm những chỗ còn chưa xong việc.



Nhất thời, dưới khung cảnh được bao phủ bởi một màu vàng như vỏ quất

có vô số bóng đen chớp lên một cái rồi tiêu tán đi rất xa. Có điều không có bất cứ kẻ nào nhìn thấy có người xuất hiện, chỉ có ánh sáng đang

không ngừng dao động mà thôi.



Lắc mình một cái tới bên cạnh Ba Ngân, Phong Vân nhìn lướt qua tình

hình nơi này. Nàng nhanh chóng ra hiệu cho Ba Ngân đưa người đi và giao

lại nơi này cho mình.



Ba Ngân thấy vậy cũng không nhiều lời mà lập tức ngừng mọi động tác.

Hắn ra hiệu cho những người phía sau và lập tức bí mật vụt đi.



Phong Vân tiếp nhận hệ thống dây rợ mà Ba Ngân còn chưa làm xong rồi thuần thục nhanh nhẹn bố trí.



Xung quanh Miểu Hợp Thần Cung đã bố trí các vòng và đầu gút rất hoàn

hảo. Những đầu gút được chôn dấu phía dưới vốn là thuốc nổ và không có

khí tức linh lực gì được bố trí dày đặc, so với đàn kiến có khi còn dày

đặc hơn. Có thể tưởng tượng ra nếu cho nổ mạnh thì uy lực sẽ khủng khiếp cỡ nào.



“Vân Vân, tất cả các đầu nối đã xong rồi.”



“Tốt!” Phong Vân đang dựng đầu mối chính cuối cùng. Bom hẹn

giờ đã được nàng cải tiến cần có thời gian để bố trí. Mà hiện tại nàng

lại không có thời gian, càng không dám hiện thân để bố trí. Bởi vậy mới

cần phải có hệ thống dây rợ thì sau đó mới có thể cho phát nổ toàn diện

được.



“Vân Vân, có người đến, mau lên!” Tiểu Thực nhìn ngó xung quanh.



Phong Vân nghe nói thế cũng không ngẩng đầu lên, tay càng thao tác

nhanh hơn. Mạng lưới mảnh như tơ nhện đã nhanh chóng hình thành và tỏa

ra xung quanh.



“Có khí tức cổ quái!” Khi Phong Vân đang gia tăng tốc độ thì gã người chim trong Miểu Hợp Thần Cung bỗng nhướng mày.
thời búng tay một cái.



“A, khí tức xuất hiện ở chính đông.”



“Hả? Không phải tộc Thiên Hòa sao?”



“Đồ con rùa! Bắt bọn chúng cho ta! Ta không tin chúng ta không đuổi kịp bọn chúng.”



Đằng đằng sát khí, khát máu dữ tợn, đám người Miểu Hợp Thần Cung đã

hoàn toàn nổi giận. Mà bọn chúng muốn tiếp tục truy bắt thì tộc Thiên

Hòa sẽ dễ dàng buông tay để bọn chúng đi truy bắt ư? Việc xưng tộc ở một nơi như Thiên Phụ Sênh Thủy cũng không phải dễ như ăn quả hồng.



Trong lúc nhất thời, chỉ thấy đám người do Á Phi cầm đầu đang vừa

chạy vừa nhử mồi. Còn ở đằng sau bọn họ là một đám người của Miểu Hợp

Thần Cung đuổi theo. Mà đằng sau đám người Miểu Hợp Thần Cung lại là đám người của tộc Thiên Hòa.



Ầm ầm ĩ ĩ, một đường náo nhiệt cực kỳ.



“Không thể để Phong Vân lúc nào cũng giành công đầu được.” Hỏa Phượng chớp mắt nhìn Á Phi.



Á Phi thoáng nhìn về phía địa bàn của Mẫn Hạc Thần Cung ở phía dưới,

trên nét mặt tuyệt sắc khuynh thành lộ ra một nụ cười khe khẽ. Hắn cúi

đầu lao xuống.



Đám người Miểu Hợp Thần Cung đã truy đuổi đến phát hỏa đằng sau liền vọt lên mặc dù chẳng nhìn thấy cái gì.



“Ầm…”



“Mẹ nó! Là ai? Ai?”



“Dám coi thường Mẫn Hạc Thần Cung chúng ta, nhận lấy cái chết đi!”



Một cuộc va chạm vô cùng náo nhiệt lại bắt đầu, khói lửa văng ra khắp nơi.



Ở một góc, Á Phi và Hỏa Phượng liếc nhau, trong mắt cả hai đều hiện

lên ý cười sáng lạn. Hai người lại nhẹ nhàng vô tung vô tích rời khỏi

chiến trường.



Khói lửa mù mịt bao trùm khắp chốn.



Một ngàn người, nói nhiều không nhiều, bảo ít không ít. Cứ hai ba

người làm một đội thì ít nhất có thể đi được bốn năm trăm hướng khác

nhau. Ở Thiên Phụ Sênh Thủy này, thế lực mạnh nhất chỉ có ba, nhưng các

thế lực cường đại khác cũng phải hơn trăm cái. Hôm nay Li Giang xông tới một tộc Quỷ Dạ Xoa, ngày mai Mặc Đế lại tới tộc Phi Nha, ngày mốt Á Lê

lại đưa người tới trêu ghẹo tộc Hỏa Liệt. Lúc này, Thiên Phụ Sênh Thủy

có không muốn nháo nhào lên cũng không được. Mà khi mọi sự trở nên hỗn

loạn, thế cục nhất trí đối ngoại của Thiên Phụ Sênh Thủy cũng bắt đầu bị trộn lẫn những vẩn đục.



Tục ngữ nói rất đúng, muốn nhương ngoại trước tiên phải bình nội. Khi nội loạn bùng lên, việc xâm lược nơi khác kiểu gì cũng bị ảnh hưởng. Vì thế, tốc độ của lực lượng đang tấn công khắp nơi trên vị diện cũng bắt

đầu chậm lại. Ngược lại, khi Thiên Phụ Sênh Thủy chậm lại thì tam đại

lục sẽ nhanh hơn.



“Tốc độ tấn công của bọn người bên kia đã chậm lại rồi.” Sư tử Hoàng Kim lập tức cảm nhận được điều này. Hai mắt nó không khỏi sáng rực lên và chứa đầy sự hưng phấn.



Mộc Hoàng nghe sư tử Hoàng Kim nói thế liền siết chặt tay lại. Đám

người sư phụ Diêm La và Ngàn Dạ Cách bên cạnh lại vô cùng mừng rỡ.



“Còn mấy chỗ nữa?”



“Hai chỗ. Bọn họ chỉ cần duy trì thêm vài ngày thôi.” Trên mặt sư tử Hoàng Kim lúc này lại tràn đầy khí lực.



“Nhanh, nhanh lên!” Ngàn Dạ Lan cầm thanh cổ kiếm, trên mặt

ánh lên sự vui mừng. Chỉ cần bọn họ sửa chữa nốt hai nơi là Thiên Phụ

Sênh Thủy dù có bản lĩnh ngập trời cũng đừng mong tới được đây.



“Làm việc đi!” Mộc Hoàng lời ít ý nhiều. Tốc độ của bọn họ càng nhanh thì Phong Vân ở bên kia sẽ càng ít bị nguy hiểm.



Gió lạnh vù vù thổi, bóng cây lắc lư. Lúc này, cục diện ở Thiên Phụ Sênh Thủy lại có biến đổi.



“Cái gì? Thông đạo của vị diện đã được nhanh chóng sửa chữa? Chỉ còn hai nơi?”



“Đúng ạ. Tốc độ của bọn chúng tương đối nhanh, mà bởi vì chúng ta có rất nhiều thế lực quay ra truy kích tập kích nhau nên…”



Thiên Phụ Sênh Thủy có tam đại thần cung có thế lực mạnh nhất, nhưng

bằng vào ba chỗ bọn họ cũng không thể xâm lấn được toàn bộ tam đại lục.

Bọn họ phải dựa vào tất cả các thế lực lớn nhỏ của Thiên Phụ Sênh Thủy

này. Mà giờ đây trong nội bộ các thế lực nhỏ lại đang náo loạn và dồn sự chú ý vào ám sát, công kích… Đương nhiên tốc độ tấn công vị diện cũng

bị chậm lại.



“Chẳng lẽ những kẻ đó không phải là người của Thiên Phụ Sênh Thủy chúng ta mà là người của vị diện tam đại lục?” Một tiếng nói băng hàn bỗng vang lên màn trời mang theo sát khí vô tận.